Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Buổi tối, Hứa Mộc Tình vẫn nói những gì Lâm Kỳ Phong đã nói cho Lý Tranh nghe.”

“Hử? Nếu em đã rung động thì sao lại không thử xem sao?”

“Em xem oppa chân dài trong phim Hàn cũng sẽ rung động đấy, chẳng lẽ oppa tỏ tình với em thì em cũng phải thử sao?” Hứa Mộc Tình cầm điện thoại nhìn chằm chằm vào nam chính không hài lòng nắm điện thoại vào tường trong màn hình máy tính, một lúc lâu sau đột nhiên thở dài nói: “Chao ôi, nếu oppa tỏ tình với em thì em sẽ nhào đến!”

“Hứa Mộc Tình, người Hàn Quốc đây cắt một đao kia gọt một khối, làm gì đẹp trai một cách tự nhiên như ông đây?”

“Ừ, lúc anh im lặng ngồi trên bục chủ tịch cũng khá đẹp trai. Nhưng lúc anh trao đổi với em thì cứ có cảm giác như thiên sứ rơi xuống kỹ viện, khiến em không thể nảy sinh cảm giác thích thú khi ngắm nam thần.”

“...” Lý Tranh quyết tâm rằng sau này phải cẩn thận ăn nói và hành động, ví dụ như sau này sẽ ném điện thoại trước mắt Hứa Mộc Tình?

Sau khi Lâm Kỳ Phong bàn giao công việc xong, công ty có giám đốc mới đến, trông khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, lại là một chàng trai tài giỏi đẹp trai.

Phòng làm việc bùng nổ, Hứa Mộc Tình đại khái tổng kết được một số đặc điểm của vị giám đốc mới mà mình chưa từng gặp mặt từ miệng của đồng nghiệp: Đẹp trai, tốt tính, có năng lực, chưa có người yêu, một câu nói đó là: Có thể tấn công.

Mãi đến hôm nay nhận được email giám đốc phòng làm việc gửi đến: “Giúp tôi xem thử tiểu thuyết này thế nào, có triển vọng phát triển không.” Ký tên là “Tề Sâm Vũ”.

Hứa Mộc Tình tò mò mở văn kiện đính kèm “xa lạ” đó, cứ như thể đã biết bí mật lớn nhất thế giới: Hoá ra giám đốc là gay!

Từ sau khi biết rằng Giám đốc Tề mới đến là gay, Hứa Mộc Tình liền bắt đầu mong chờ cuộc họp định kỳ vào vào buổi chiều thứ Tư, bởi vì đến lúc đó, cô có thể gặp được giám đốc. Với kinh nghiệm nhìn người bao nhiêu năm của biên tập Hứa, cô chắc chắn rằng mình có thể nhìn thoáng qua là có thể biết rằng Tề Sâm Vũ là công hay thụ.

Thứ Ba, sau khi tan làm, cô đi thang máy đến bãi đậu xe, đồng nghiệp nhiệt tình chào hỏi cô “chào chị”, chỉ là người đó vẫn chưa kịp nói xong chữ “Hứa” thì đã lập tức nở nụ cười nịnh nọt chào người đàn ông đứng bên cạnh Hứa Mộc Tình: “Chào giám đốc Tề!"

Cái cổ cứng ngắc của Hứa Mộc Tình chậm rãi quay đầu lại liếc nhìn người vừa đứng sau lưng mình, sau đó từ từ quay đầu đi, mãi đến khi tất cả đồng nghiệp đã ra khỏi thang máy, Hứa Mộc Tình cũng không nói gì.

"Này, cô chờ một chút, cô là nhân viên của công ty chúng ta sao?" Cuối cùng thang máy cũng đến bãi đậu xe một cách an toàn, nhưng Hứa Mộc Tình đang định bỏ chạy thì lại nghe thấy giọng nói như khiến người khác rơi vào hầm băng.

Thật ra miêu tả như vậy cũng không đúng lắm, bởi vì giọng nói đó vui tươi, nói một cách văn vẻ là đó là một giọng nói thoang thoảng hương nắng và ấm áp.

"Vâng, giám đốc, ừm, tôi là Hứa Mộc Tình, là người mà anh từng gửi email cho đọc sách." Mặc dù vô cùng miễn cưỡng, nhưng Hứa Mộc Tình cảm thấy rằng mình nên trả lời theo phép lịch sự.

"À, là cô à, tôi nghe trợ lý đặc biệt nói rằng trong công ty của chúng ta cô là người xem xét và viết lách rất tốt nên mới dùng mạng của công ty để gửi cho cô. Cô đã xem chưa, viết thế nào?" Người đàn ông ở phía đối diện mỉm cười vô hại.

"Ừ, khá tốt, không không không, rất tuyệt vời!" Cho dù không giỏi giao tiếp thì Hứa Mộc Tình cũng biết rằng mình cần phải nói vài câu hay ho để lấy lòng giám đốc mới vào lúc này.

"Ơ, không phải vì cố tình lấy lòng tôi nên mới nói vậy chứ?" Người đàn ông liếc nhìn đồng hồ: "Đã đến giờ ăn cơm rồi, tôi mời cô ăn cơm nhé, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, tôi muốn nghe lời nhận xét chân thật nhất."

Thế là Tề Sâm Vũ lái xe dẫn đường, Hứa Mộc Tình lái xe đi theo phía sau, họ đến một nhà hàng trên đường Đại Vọng.

"Món ăn ở nhà hàng này rất ngon, trước đây tôi từng đến đây với bạn học, hình như con gái đều thích những món tráng miệng này."

Tề Sâm Vũ vừa cầm thức đơn vừa chỉ vào món tráng miệng để giới thiệu cho Hứa Mộc Tình.

"Ừm, giám đốc, tôi có thể hỏi anh một vấn đề không?" Hứa Mộc Tình không thể nhịn nổi khi nhìn những cặp đôi đang ăn cùng nhau trông như sinh viên đại học.

"À, chờ một chút, được rồi, cứ vậy nhé."

Sau khi Hứa Mộc Tình gọi món với người phục vụ, anh ta nói với Hứa Mộc Tình bằng một giọng lanh lảnh: "Cô nói đi."

"Giám đốc, anh bao nhiêu tuổi rồi?"

"Cô không thấy sơ yếu lý lịch của tôi trên cột thay đổi nhân sự trong sảnh của công ty sao?"

"Tôi luôn đi thẳng lên tầng từ bãi đậu xe dưới tầng hầm, không phải từ sảnh…"

"À, cũng phải, không thì sao vừa nãy lại không nhận ra tôi… nhưng mà, tôi biết Hứa Mộc Tình cô năm nay đã hai mươi tám tuổi rồi."

"Hả? Giám đốc, làm sao anh biết?"

Bạn đang đọc Từ Mối Tình Đầu Đến Chiếc Váy Cưới của Tiểu Bố Ái Cật Đản Thát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tudue1810
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.