Đào Hoa Cốc
Trời mát không mây
Lục Du đang ngồi trong tĩnh thất tu luyện , những dòng linh khí đang tràn vào người , tu vi cứ vậy tăng một chút một
Lục Du nhăn mặt
" tốc độ tu luyện bình thường quá chậm , công pháp thì rối loạn khí hiểu "
Lục Du nghĩ đến lúc ăn đan dược thì tốc độ tu luyện cực nhanh thì mơ ước , đan dược của Lão Cha cho mỗi tháng 1 bình , trong 1 bình có 10 viên Luyện Khí Đan , cộng thêm lương quét nhà được 1 viên linh thạch , mua được 1 bình Luyện Khí Tân
Mỗi ngày một viên , tốc độ phi thường , nhưng Lục Du hắn cảm thấy mình có thể nhanh hơn , vậy nên hắn 3 viên một ngày , tu vi tăng cực kỳ nhanh
Hậu quả là đan dược chưa đến 7 ngày đã hết số đan dược cho 1 tháng
Lục Du gãi gãi đầu " giờ làm gì đây ta " , hay đi ăn xin nhỉ ....
Đúng lúc này Lục Thần đang bay qua nhìn thấy Lục Du khuân mặt khổ bức thì dừng lại trên không
Lục Du thấy Lục Lục Thần thì giật mình ngồi dậy
" Đại Bá , sao ngài lại tới đây "
Lục Thần vẻ mặt mỉm cười
" Chẳng phải Đại Bá thấy tiểu Du ngươi khổ sở liền đến trợ giúp hay sao "
" Thấy tiểu Du ngươi quét bụi Truyền Công Phòng , có lẽ đang thiếu linh thạch đi
Ở đây ta cũng có nhiệm vụ tương tự , tiền lương mỗi tháng ta cho 3 viên linh thạch , thế nào Tiểu Du , có muốn làm hay không "
Lục Du nghe thấy vậy thì mắt sáng lên
" Đa tạ Đại Bá , Tiểu Du xin nhận nhiệm vụ này "
Sau đó Lục Thần đưa Lục Du lên trên phi kiếm cùng , bay về phía một sơn cốc
" Nơi đây là Đào Hoa Cốc , chính là nơi ở của Đại Bá , mỗi ngày không có người đến , hoa lạ rụng cũng rất nhiều , mỗi ngày Tiểu Du ngươi đến quét dọn một lần là được "
Lục Du thấy vậy liền vui mừng " Đa tạ Đại Bá , tiểu tử sẽ chăm chỉ , tuyệt đối không còn ngọn hoa lá rụng nào nữa "
Lục Thần mỉm cười " tốt tốt "
Lục Thần vỗ vào túi trữ vật một cái , trên tay xuất hiện một pháp khí hình chiếc lá
" Đây là một chiếc hạ phẩm phi hành pháp khí "
Lục Thần đưa về phía Lục Du
Lục Du thấy vậy luyện nhận lấy
" Cái này giúp ngươi đi lại đến đây dễ dàng hơn "
Lục Du vẻ mặt vui mừng " Đa tạ Đại Bá "
Ngày sau đó , Lục Thần đạp phi kiếm rời đi
Lục Du nhìn bóng Lục Thần dần rời đi khuất khỏi tầm mắt , vẻ mặt Lục Du vui mừng " 3 viên linh thạch , như vậy chẳng phải tu vi sẽ cạc cạc dâng lên
Nhưng trươc tiên là phải làm việc đã , sau đó Lục Du bắt đầu quét dọn Đào Hoa Cốc
Ở phía xa Lục Thần đang cùng Lục Huyền nói chuyện
" Đại ca , cảm ơn ngươi đã giúp ta chuyện này "
Chỉ Thấy Lục Huyền đang xưng hô thân thiết với Lục Thần
Lục Thần vẻ mặt vui vẻ " Không cần khách khí như vậy , Lục Du là con của đệ thì cũng là cháu của ta , ta không giúp hắn thì giúp ai chứ "
Lục Huyền vẻ mặt cảm động " Cảm ơn đại ca "
Sau đó hai người chào nhau cái rồi đi xa
Lục Du vẫn đang vừa quét Đào Hoa Cốc vừa hát ca , trông cực kỳ tiêu sái
" Đây là một sơn cốc , không biết có thông đạo gì không ta , biết đâu thần công gì gì đó giúp mình phi lên trời "
Vừa quét Lục Du hắn vừa cười hắc hắc , mà Lục Du hắn phát hiện , ở đây linh khí rất dồi dào , rất có ích cho việc tu luyện
Nghĩ như thế , Lục Du liền ngồi xuống tu luyện , một lúc sau , Lục Du lại muốn chửi thề
Ngộ tính quá kém , công pháp còn không lĩnh ngộ đc , hấp thu vẫn quá chậm , linh khí nhiều thì được cái mống gì chứ
Ngay lúc đó bỗng có một bóng đen xuất hiện , Lục Du nhìn rõ lại thì đó là một con chuột lang to bằng một con gà
Lục Du giật mình " chuột lang mà to dữ vậy trời "
Ngày sau đó nhờ vào tốc độ , Lục Du nhanh chóng truy đuổi con chuột lang , chưa đến 10 giây , Lục Du đã bắt được con chuột lang
Nhìn chuột lang dãy dụa trong tay mình thì Lục Du rời vào trầm tư
Làm bữa thịt chuột chắc cũng ngon lắm chứ , nói xong Lục Du cười kiệt kiệt .
Tiểu viện Lục Thiên , đang có một người áo đen đứng nhìn , người còn lại là Lục Thiên đang không ngừng luyện kiếm , chỉ thấy người áo đen vỗ tay
" Không tệ , ngươi tu luyện rất nhanh , không hổ là người ta nhìn trúng "
Lục Thiên gãi đầu ngượng ngùng
" Liễu tỷ quá khen làm ta ngại "
Liễu Như Yên rất im lặng
" Tiểu tử ngươi có thể bớt bớt được không "
Lục Thiên vẻ mặt cười hắc hắc
" Không phải do Liễu Tỷ quá là xinh đẹp , làm ta có động lực đó sao "
Liễu Như Yên khuân mặt ửng đỏ " ngươi.... "
Lục Thiên cười cười
" Như Ý kiếm pháp ta đã nhập môn rồi , có phải rất xuất sắc phải không , có phải cho ta thưởng gì đó phải không .. "
Liễu Như Yên rất im lặng
" Vậy ngươi muốn được thưởng gì "
Liễu Như Yên trong lòng nghĩ tiểu tử này cũng rất nghe lời , thưởng gì cho hắn có động lực ,
" ta muốn được nhìn lại khuân mặt của Liễu Tỷ "
Liễu Như Yên trong lòng nói thầm " quả nhiên , ta vẫn là đẹp nhất hi hi "
Liễu Như Yên đang định ban thưởng cho Lục Thiên thì bỗng cảm thấy được gì , lập tức ẩn dấu đi
Lục Thiên thấy vậy liền muốn nói thì được Liễu Như Yên truyền âm
" Có người đến "
Truyện Trường Sinh Tu Tiên : Đại Tiên Này Có Chút Kỳ Lạ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | thuantruongsinh |
Thời gian | |
Cập nhật |