Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 48 : Gia đình Ninh thúc

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Nghe Lý Quyền nói vậy , tâm lý Tô Hạo vẫn rất nặng nề không suy giảm một chút nào. Bọn hắn cứ thế trầm lặng đi xem những vật phẩm trong bảo tàng, cho đến khi tới giữa trưa bọn hắn mới bắt đầu đi ra ngoài gặp Ninh thúc.

Đi ra bên ngoài , Ninh thúc vẫn ngồi chờ trong xe taxi đậu ở vị trí cũ. Thấy hai người bọn hắn đi ra từ trung tâm thì vui vẻ nói:

"Hai người các ngươi làm xong việc rồi chứ, có phải bên trong có rất nhiều thứ hay ho không."

Thấy Ninh thúc , Tô Hạo và Lý Quyền cũng lấy lại tinh thần mặt tươi cười nói:

"Xin lỗi Ninh thúc, bọn ta bị những thứ bên trong hấp dẫn quá nên giờ mới ra. "

"Đúng vậy Ninh lão huynh , bên trong ta với Tô Hạo tiểu đệ thăm quan một lần . Không chú ý thời gian nên ra hơi muộn."

Ninh thúc nghe vậy khoát khoát tay vui vẻ nói:

"Không sao, không sao. Dù sao hôm nay các ngươi là lão bản của ta , nói thật lâu lắm rồi ta mới được nghỉ ngơi như vậy. Đúng , bên trong có phải nhiều vật phẩm của những anh hùng lắm phải không."

Thấy Ninh thúc hào hứng như thế với mọi thứ bên trong, Tô Hạo và Lý Quyền cũng thuật lại một lượt khung cảnh bên trong. Càng nghe đôi mắt của Ninh thúc càng sáng, hiện lên vẻ ao ước nói:

"Nghe các ngươi kể mà ta cũng muốn đi vào thăm quan một lần , nhưng chỉ tiếc ta là một người thường. Độ bức xạ bên trong chỉ nhẹ nhàng chạm đến ta cũng đủ ta đi xuống cùng lão bà ta rồi."

Nhìn thấy vẻ mặt ao ước của Ninh thúc , kèm theo giọng nói nuối tiếc của hắn . Tô Hạo và Lý Quyền ngạc nhiên hỏi:

"Ninh thúc ngươi có lão bà sao??"

Ninh thúc nghe vậy nhìn về phía Tô Hạo và Lý Quyền vui vẻ nói:

"Ha....ha... chắc các ngươi là người thức tỉnh nên không biết, bình thường sau 16 tuổi thức tỉnh nếu không thức tỉnh được thiên phú hay tiềm năng cơ thể gì thì Liên Bang sẽ tự xếp cho các ngươi một đối tượng nhằm để duy trì dân số Liên Bang. Ta và lão bà ta cũng vậy , tuy là được sắp đặt nhưng nói thật, Lão bà ta rất ôn nhu . Nếu nàng còn sống ta sẽ đưa nàng gặp các ngươi đi , tiếc rằng cách đây 6 năm khi sinh con thì nàng đã ra đi trên bàn mổ."

Nghe vậy Tô Hạo và Lý Quyền trầm mặc , giọng an ủi nói với Ninh thúc:

"Không sao Ninh thúc , ta đoán lão bà ngươi khi ra đi vẫn luôn nở nụ cười trên môi vì có một lão công tốt như ngài."

"Đúng vậy Ninh lão huynh , ta đoán hiện tại nàng nhìn thấy ngươi và con của các ngươi cùng phát triển thì cũng sẽ mỉm cười nhìn ngươi trên thiên đàng đi."

....

Ninh thúc nghe vậy chỉ bất đắc dĩ lắc đầu nói:

"Nếu có thiên đàng thì ta đoán đám dị tộc đã không tồn tại , nhưng các ngươi nói đúng , ta hạnh phúc bên nàng đấy và vui vẻ khi được chăm sóc và nhìn xem con gái chúng ta phát triển. Đúng để ta cho ngươi xem ảnh của nàng , nàng tên Trần Khả Linh , ta đặt tên theo họ vợ ta ,năm nay cũng 6 tuổi rồi. Đời ta may mắn nhất là khi có được nàng với con gái , ít ra ta vẫn may mắn hơn khối người là được ở thành trì an toàn nhất Liên Bang."

Vừa nói hắn vừa bấm trên tay máy truyền tin đưa ra hình ảnh con gái của hắn. Nhìn trong ảnh một hình ảnh bé gái nở nụ cười rất ấm áp , khuôn mặt khả ái tóc hai bên đang được bím tóc tạo dáng giơ hai ngón tay . Nhìn thấy hình ảnh vậy Tô Hạo và Lý Quyền như thể cũng bị manh hoá vui vẻ nói:

"Ninh thúc, con gái ngươi thật sự rất khả ái đi ."

"Đúng ... Đúng , Ninh lão huynh. Nếu ta mà cũng có đứa con như vậy thì chắc ta ngày nào cũng vui vẻ cười tỉnh."

...

Nghe thấy mọi người khen con gái mình như vậy , Ninh thúc cũng xoa xoa lỗ mũi vui vẻ cười nói:

"Đúng đúng... Con gái ta trông rất giống búp bê phải không. Nói thật , niềm vui của ta mỗi ngày là nhìn thấy nàng hạnh phúc. Có như vậy thì người làm cha ta cũng vui lòng."

Nghe vậy Tô Hạo chợt nhớ ra gì đó nói với Ninh thúc.

"Đúng , Ninh thúc . Nàng hiện tại đang ở đâu , chúng ta cùng đón nàng đi ăn trưa đi."

Nghe Tô Hạo nói vậy Lý Quyền cũng vui vẻ cười phụ hoạ nói.

"Đúng đúng , Ninh lão ca . Huynh đệ chúng ta cùng với nàng đi ăn đi."

Nghe vậy Ninh thúc vui vẻ nghỉ hoặc nói:

"Nàng hiện tại đang ở nhà , các ngươi tính mời chúng ta cùng đi ăn viên năng lượng sao?? Vật này ở nhà chúng ta vẫn có , tuy phẩm chất không tốt nhưng vẫn ăn được. Hay các ngươi về nhà ta mời các ngươi ăn cùng chúng ta."

Nghe vậy Lý Quyền và Tô Hạo đều nhanh chóng lắc đầu , khoát tay biểu thị không phải.

"Không không, Ninh thúc. Ý ta là đi ăn thực sự cơ, thịt rau các thứ."

Ninh thúc nghe vậy khó xử nói:

"Nhưng như vậy sẽ tiêu tốn rất nhiều điểm cống hiến. Ta biết các ngươi có ý tốt nhưng ta với con gái ta không xứng với những thứ như vậy. Các ngươi cũng giúp ta rất nhiều rồi nữa, nhận nhiều ân tình như vậy ta cũng ngại."

Thấy Ninh thúc khó xử Tô Hạo và Lý Quyền ngay lập tức an ủi nói:

"Không sao Ninh thúc, bọn ta làm phiền ngài cũng lâu rồi. Mấy hôm nay ta toàn nhờ Ninh thúc nên ngài cứ coi như đây là món quà ta dành cho ngài đi. Chưa kể con gái ngài nhìn trông khả ái như vậy , ngài không có lý do gì ngăn cản chúng ta làm quen với một tiểu công chúa như vậy đi."

Nghe vậy Ninh thúc cũng cao hứng với lời nói của hai người Tô Hạo và Lý Quyền, nghĩ về con gái đang vui vẻ ở nhà chờ mình về hắn nhanh chóng khởi động xe bay lên trời hướng về phía nhà của hắn.

Suốt cảnh trên đường đi , một khung cảnh cổ kính đập vào mắt bọn hắn . Khung cảnh này rất giống những căn nhà ở phố cổ ở thế kỷ 21 . Thấy vậy hai người bọn hắn cũng biết đây là khu dành cho người nghèo , hoặc những người bình thường. Trong thời đại này thì nhà càng hiện tại độ phòng hộ càng cao.Chưa kể an ninh những khu vực kia cũng được coi là an toàn nhất do có toàn thức tỉnh giả ở đấy. Những khu vực cổ kính ngoại biên như ở đây thì sẽ toàn là người thường, rất ít người trấn thủ.

Xe dừng trước một căn hộ cũ kỹ cấp 1 , nhìn khung cảnh xung quanh bọn hắn không nghi ngờ gì nữa đây chính là khu vực phố cổ cũ trong thành phố Hà Nội trước đây. Nhìn thấy xe nhanh chóng dừng trước cửa , trong nhà rất nhanh mở cửa ra. Đi ra là một bé gái nhìn rất đáng yêu , mặc bộ váy ngắn bím tóc hai bên chạy vội vàng ra cửa ôm lấy đã đi xuống xe Ninh thúc.

Nhìn thấy con gái mình chạy đến , Ninh thúc vui vẻ ngồi xuống bế Khả Linh trên tay giọng cưng chiều nói:

"Linh Linh , con hôm nay ở nhà chơi vẫn vui chứ. "

Khả Linh nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu giọng khả ái nói:

"Có ba , Linh Linh hôm nay ở nhà chơi với Teddy , Isabel rất vui. Hôm nay cha hoàn thành xong việc về sớm với Linh Linh, Linh Linh rất vui."

Thấy con gái mình vui vẻ như vậy Ninh thúc lấy tay xoa xoa má Linh Linh vui vẻ nói:

"Ta giờ vẫn làm việc, chẳng qua nay có hai người anh em của cha muốn đến xem Linh Linh nên cha về đón Linh Linh cùng đi chơi."

Khả Linh nghe vậy đầu mới rời khỏi ngực của Ninh thúc , ánh mắt ngập ngừng. Đôi mắt to như hột xoan lóng lánh nhìn xem phía sau Tô Hạo và Lý Quyền, ngại ngùng nói:

"Cha... Đây là bạn bè của cha sao."

Ninh thúc nghe vậy cười ha ha cưng chiều nói:

"Ha...Ha... Đúng đúng, đây là chú Tô Hạo , chú Lý Quyền của ngươi."

Bạn đang đọc Toàn Cầu Cao Võ : Thức Tỉnh Ta Đây Độc Chiếm Vạn Cổ sáng tác bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.