Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 44 : Ngươi theo ta đi

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

Con mèo vội vàng đi đến cạnh thịt xiên , nó không có một chút nào dáng vẻ là sợ Tô Hạo. Tô Hạo thấy vậy cũng ngạc nhiên vì thường thường động vật rất sợ người lạ tiếp cận chúng.

Con mèo bình tĩnh ngửi ngửi que thịt xiên , thấy không có vấn đề gì nó mới bắt đầu ăn. Tô Hạo cũng không rời đi mà im lặng chờ con mèo ăn xong.

Lý Quyền đứng một bên cũng tò mò xem con mèo. Sau thời đại linh khí khôi phục rất ít động vật vô chủ còn chạy loạn trong thành, vì cứ có động vật là người sống trong khu ổ chuột lại mò ra bắt về để làm thịt.

...

Sau một lúc , ăn xong con mèo mới liếm liếm bàn chân . Sau đó ưu nhã đứng dậy mà tiến gần tới Tô Hạo , chạy quanh chân mà dùng cái đầu cọ lấy cổ chân hắn.

Thấy vậy Tô Hạo nhẹ nhàng ngồi xuống xoa xoa đầu con mèo, con mèo thấy vậy cũng không để ý mà nhắm mắt hưởng thụ hơi ấm tới từ bàn tay của Tô Hạo , đuôi nó ngoe nguẩy vì vui sướng.

"Có vẻ như nó rất thích ngươi??"

Lý Quyền nhìn dưới đất con mèo nói .

Nghe vậy Tô Hạo cũng gật đầu, hắn cũng không biết tại sao mới lần đầu gặp mà con mèo này lại thân thiện với mình đến vậy.

"Chắc do ta đẹp trai hơn ngươi." Tô Hạo vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ nói.

Lý Quyền:"..."

Lý Quyền cũng không biết tại sao Tô Hạo sờ con mèo lại được, hắn đến gần thì ngay lập tức con mèo sẽ núp sau chân của Tô Hạo nhe răng trợn mắt đối với hắn. Lấy tay sờ sờ khuôn mặt hắn thầm nghĩ:

"Ta hình như cũng không kém hắn đi."

Tô Hạo lúc này đưa tay bế con mèo để trên lòng bàn tay. Nói thật , từ lúc hắn cải tạo cơ thể cao đến 2m95 thì con mèo động vật nhỏ như này chỉ to hơn con chuột so với khi hắn cai 1m65 một xíu.

Ngồi trên lòng bàn tay , con mèo cứ thế liếm lấy ngón tay cái của Tô Hạo . Thấy ngón tay út mình sắp bị dính ướt hết bởi nước bọt của con mèo Tô Hạo nói.

"Hay là từ bây giờ ngươi theo ta đi ?"

Con mèo như thể nghe hiểu được lời Tô Hạo nói , khẽ kêu lên hai tiếng "Meo... Meo" rồi gật đầu vui vẻ nhảy lên đầu của Tô Hạo ngồi trên đấy.

Tô Hạo : "...."

Đúng là hoàng thượng, dù kiếp trước hay kiếp này đều như thế bố đời . Đến ngay cả bây giờ nó vẫn chọn vị trí cao nhất nhìn xuống chúng sinh.

Nhìn thấy con mèo nhảy lên ngồi đầu Tô Hạo , Lý Quyền che miệng cười nói:

"Ngươi đây là rước một con dâu về nhà đi , chưa gì đã ngồi lên đầu lên cổ nhau rồi... Chậc chậc... Tiểu tử ngươi cũng có giấc mộng nhân thú à ."

Tô Hạo:"..."

Hắn thử vươn tay lên đầu tính đưa con mèo xuống, nhưng cứ mỗi lần đưa tay lên thì con mèo đều đưa móng vuốt ra cào lấy tay hắn như thể nó nói:

"Vị trí này là của Trẫm , Trẫm ngồi đây thì đây là long ỷ."

Bất đắc dĩ Tô Hạo chỉ mặc kệ con mèo cứ thế cuộn người mà nằm trên đầu như thể cái mũ lông thú mà ở trên đấy.

"Giờ chúng ta tìm chỗ về nhà mà Mộ Bạch sắp xếp cho chúng ta đi. Mấy hôm nay tìm hiểu xung quanh nơi đây rồi hãy đi càn quét hầm ngục thăng thực lực."

Vừa đi tay hắn vừa cầm que xiên cho vào mồm, lâu lâu hắn lại lấy một miếng thịt đưa lên cho hoàng thượng ở trên đầu hắn ăn. Vừa ăn hắn vừa nói với Lý Quyền.

Nghe vậy Lý Quyền cũng tán đồng với ý kiến của Tô Hạo. Dù sao thì hắn cũng muốn giải toả áp lực một chút , hắn vẫn chưa thích ứng được sự thật là hắn bị nhốt ở nơi kia hơn 900 năm.

" Số nhà hai chúng ta là gần nhau nên ta nghĩ chỉ việc tìm chỗ bắt xe rồi qua khu phía Tây là được. Như thế chúng ta vừa tiết kiệm được một ít điểm cống hiến lẫn đỡ phải mất công kiếm đường."

Lý Quyền nói với Tô Hạo ý nghĩ của mình.

Tô Hạo nghe vậy cũng gật gật đầu , hắn không quan trọng một ít điểm cống hiến đấy nhưng không có nghĩa là hắn sẽ tiêu lung tung. Dù sao thân phận hắn hiện tại chỉ là người mới du nhập vào thành, lấy ra số lớn điểm cống hiến rất dễ bị lộ.

....

Đi được một đoạn đường thấy trước mặt có trạm taxi , Tô Hạo và Lý Quyền lập tức đi đến. Chọn bừa một chiếc taxi Tô Hào và Lý Quyền cùng lên.

Tài xế thấy có khách thì vui cười hớn hở nói :

"Hai vị khách nhân đây là muốn đi đâu?"

Tô Hạo nhẹ nhàng đáp lại.

"Cho bọn ta đi về chung cư phía Tây."

Tài xế ngay lập tức khởi động xe , xe từ từ bay lên trời tiến về khu vực phía Tây.

Trên xe Tô Hạo và Lý Quyền ngồi nói chuyện với tài xế taxi:

"Bác tài , ngươi làm nghề này cũng lâu rồi đi? Thu nhập có ổn không."

Tài xế taxi vừa lái xe vừa đáp lời với Tô Hạo:

"Ta đây không có thiên phú gì, chỉ là người bình thường. Chạy taxi kiếm tiền sống qua ngày . Lái xe cũng hơn 10 năm , thu nhập mỗi tháng thì cũng dao động 10000 đến 20000 điểm cống hiến. Nhìn các ngươi có vẻ như đều là người giàu có nhỉ , đến căn cứ 001 để vui chơi phải không."

Tô Hạo nhẹ nhàng đáp lại.

"Ta cùng với tên đại thúc bên cạnh tơi từ căn cứ khác , đến đây để tiếp nhận công việc ở khu vực dọn dẹp hầm ngục. Vừa mới đến đây nên vẫn còn nhiều cái ta không rõ có gì ta mong ngươi sẽ giúp ta tìm hiểu tình hình một chút."

Nghe vậy tài xế đang lái xe cũng ngạc nhiên mà đáp lại:

"Ngươi làm việc trong tổ đội dọn dẹp hầm ngục???"

Nghe vậy Tô Hạo gật gật đầu biểu thị đúng vậy.

Thấy Tô Hạo xác nhận tài xế vui vẻ nói:

"Ngươi yên tâm , ở căn cứ này ta cũng biết một ít. Có gì tí nữa trao đổi kết nối , ngươi chỉ cần gọi đến là ta sẽ đưa ngươi đến chỗ ngươi cần. Chiết khấu 20% vì ngươi là người tổ dọn dẹp. Dù sao thì nghề nghiệp của các ngươi là đánh cược tính mạng bảo vệ người dân như ta đi , ta không giúp được gì nhiều chỉ làm được một tí việc như vậy."

Tô Hạo vẻ mặt vui mừng giọng cảm kích nói:

"Rất vui được làm quen với ngài , ta tên là Nguyễn Văn An . Ngồi kế bên đại thúc là Công Tôn Sách. Có gì sau này không hiểu xin làm phiền ngài rồi."

Tài xế nghe vậy vội vàng từ chối nói:

"Không khách khí, không khách khí. Ta chỉ là công dân bình thường, ngươi cứ xưng hô với ta là Nguyễn Ninh hay Ninh Thúc là được. Mọi người hay gọi ta như vậy."

.....

Đi được một lúc , lúc này xe đã dừng trước khu chung cư phía Tây .

"Văn An , của ngươi hết 50 điểm cống hiến. Lần sau có gì cứ gọi ta , ta sẽ cố hết sức để giúp ngươi miễn là việc mà ta có thể làm được."

Tô Hạo mỉm cười lộ ra hàm răng trắng noãn , tay quét lấy mã của Nguyễn Ninh trao đổi liên lạc lẫn chuyển điểm cống hiến. Quét xong hắn mới nói:

"Ninh thúc , sau này làm phiền ngài rồi. "

Tài xế nghe vậy gật gật đầu , lúc đi hắn còn cố ý đưa tay ta chào Tô Hạo.

Lý Quyền lúc này mới đi ra nói chuyện:

"Ngươi dễ dàng làm quen nhỉ , nhưng ngươi có nhất thiết phải coi trọng một tài xế taxi như vậy không."

Tô Hạo thấy tài xế đi mới thu lại nụ cười, quay sang Lý Quyền nói:

"Chúng ta vừa mới đến đây , nhiều cái vẫn chưa quen. Cách tốt nhất là tìm người giúp ta dễ dàng làm quen khu vực quanh đây , nếu có người bản địa thì khi làm quen chúng ta sẽ không dễ bị nghi ngờ. Chưa kể tài xế taxi thường là người tiếp xúc với nhiều nhân vật quan trọng nhất , nên việc thu thập thông tin từ những tài xế này cũng rất dễ."

Bạn đang đọc Toàn Cầu Cao Võ : Thức Tỉnh Ta Đây Độc Chiếm Vạn Cổ sáng tác bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.