Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34 : Thăm dò xung quanh

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

"Sao ngươi không nghĩ ta là thám tử???" Tô Hạo nghe vậy bật thốt lên trêu đùa nói.

"Hóa ra ngươi là thám tử???" Bật thốt lên vẻ măt kinh ngạc Lý Quyền nói.

Tô Hạo :" ...."

Vẻ mặt im lặng nhìn về phía Lý Quyền ánh mắt khinh bỉ nghĩ: " Ngươi đây gọi là đầu óc đủ dùng??? Còn không phân biệt được đâu là nói thật , nói dối thì về Liên Bang chắc bị đám lão già kia bán đứng lúc nào không viết... Chắc kêu hắn đi làm không công cho người ta hắn vẫn vui vẻ đáp ứng."

Thấy có vẻ như mình nói điều gì không đúng Lý Quyền ngạo kiều quay mặt sang một bên , giọng ngại ngung nói.

" Cái kia ngươi nghỉ trước đi , 2 tiếng sau ta gọi ngươi dậy . 2 người chúng ta chia nhau thay ca nghỉ"

Nghe vậy Tô Hạo gật gật đầu nằm xuống đất nghỉ ngơi . Cũng không trách móc Lý Quyền được, dù sao hắn cũng không phải lão già Mộ Bạch sống gần 1000 năm nên có nhiều sáo lộ hắn vẫn chưa trải qua , rất dễ bị lừa .

Đánh dấu một nhãn hiệu người dễ lừa cho Lý Quyền , Tô Hạo nhắm mắt rồi chìm sâu vào giấc ngủ.

Lý Quyền lúc này mắt vẫn nhắm chặt , ngồi động tác như là đang thiền định tâm thần cảnh giác cảnh vật xunh quanh .

....

Trôi qua 2 tiếng , lúc này Lý Quyền lay Tô Hạo dậy thay ca . Ánh mắt nhập nhèm Tô Hạo bất đắc dĩ thức dậy ngồi canh cho Lý Quyền nghỉ...

Cảnh vật xung quanh yên tĩnh, một màu tối đen như mực bao quanh Tô Hạo... Lúc này đầu hắn xuất hiện rất nhiều ý nghĩ phân tích những gì hắn đã trải qua. Những gì hắn phân tích được đều xuất hiện xâu chuỗi trong đầu của hắn, có thể nói suy nghĩ của hắn không có kẽ hở nào . Nhưng hắn nghĩ về hành lang quỉ dị tầng 1 . Đáng lẽ ra phải có thứ gì khủng bố canh gác khu vực tầng đấy nên mới xuất hiện cho hắn cảm giác đáng sợ như vậy. Về phần lời nói của Lý Quyền hắn có thể nói sự thật về những gì hắn phát hiện , nhưng tầng 1 cho Tô Hạo cảm giác nó không đơn giản như những gì Lý Quyền miêu tả... Một phòng thí nghiệm không có bất kì mẫu vật nào , nói thật là hắn không tin .

...

Thời gian cứ thế trôi qua , Lý Quyền và Tô Hạo cứ thế thay nhau canh gác . Cho đến khi 2 người đã phục hồi được sức mạnh thì mới bắt đầu thức dậy sẵn sàng để đi khám phá bí mật trong tầng này.

"Đúng, ngươi đã từng nghĩ nếu như quái vật kia là bất tử ,thì sẽ thử giam nó lại chưa" Tô Hạo vừa đi vừa nói chuyện với Lý Quyền.

"Ta từng thử nhốt hắn lại trong trí nhớ của ta rồi. Nhưng mỗi lần nhốt lại ta không hiểu tai sao hắn lại thoát ra được."

Lý Quyền trầm tư nói nhỏ với Tô Hạo. Nghe vậy Tô Hạo cũng gật gật đầu.

"Dừng lại một tí "

Bỗng Tô Hạo dừng trước mặt một bức tường gồ ghề .

"Ngươi phát hiện ra manh mối gì sao ?"

Nghe Tô Hạo nói dừng lại , Lý Quyền cũng tò mò hỏi lại Tô Hạo.

Tuy Nhiên Tô Hạo không trả lời Lý Quyền mà đã bước đến phía bức tường sờ xoạng khắp nơi.

"Lạch cạch.."

Bỗng bức tường biến mất lộ ra một con đường đi sâu vào bên trong. Con đường này toát ra một dòng ánh sáng màu xanh kì dị , chuẩn bị bước vào thì bỗng nghe thấy tiếng rên rỉ của Lý Quyền ở đằng sau. Tô Hạo quay đầu lại.

"Ngươi có thể nói với ta một câu trước khi tìm ra con đường có ánh sáng được chứ.."

Lý Quyền tay đang che chặt lấy đôi mắt , lăn lộn dưới đất . Miệng không ngừng oán trách Tô Hạo.

Tô Hạo thấy vậy thì biết chuyện gì xảy ra. Nó chỉ đơn giản là việc Lý Quyền trong bóng tối nhiều quá chưa kịp thích nghi với sự bất chợt thay đổi ánh sáng.

Lặng lẽ dìu Lý Quyền dậy , sau tầm 15 phút lúc này Lý Quyền mới xoa xoa đôi mắt rồi mở mắt ra.

Đây là lần đầu tiên Tô Hạo thấy Lý Quyền mở mắt , nhìn vào đôi mắt của hắn Tô Hạo sững sờ khẽ nói :

"Ngươi đây là có trùng đồng đi."

Đúng vậy , đôi mắt của Lý Quyền mỗi bên có 2 con ngươi trông rất giống như con mắt trùng đồng trong các bộ tiểu thuyết huyết huyễn.

Lườm Tô Hạo , Lý Quyền chế giễu nói :

"Nếu ta đây có Trùng Đồng mắt thì ngươi chắc phải có chí tôn cốt đi ... Lại đây ta thử đào xem cảm giác trùng đồng phối chí tôn mạnh mẽ như nào"

Nghe vậy Tô Hạo cười tay gãi đầu ngại ngùng nói

"Không trách ta đi , ai bắt ngươi có 2 đồng tử trong cùng 1 con mắt rất giống Trùng Đồng đi."

Lý Quyền nghe Tô Hạo nói vậy cũng cười khổ giải thích nói.

" Ta đây là mắc bệnh Polycoria , một loại bệnh gây ảnh hưởng đến mắt và xuất hiện 2 đồng tử trở nên. Polycoria là bệnh có khả năng ảnh hưởng tiêu cực đến thị lực. Vì khi có nhiều đồng tử thì sẽ làm hạn chế lượng ánh sáng đi vào mắt, dẫn đến suy yếu thị lực. Hai đồng tử cũng khiến khó tập trung thị lực hơn, dẫn đến mắt mờ, nhìn ra ảnh đôi. Như ta đây , đôi mắt rất khó để nhìn mọi vật ở xa . Trong bán kính khoảng 1m thì ta có thể nhìn được, nhưng vượt qua khoảng đấy thì mắt ta sẽ chỉ thấy được mờ mờ như người bị cận thị vậy.

Cũng may là khi vừa sinh ra ta đã mắc chứng bệnh này nên tri giác của ta mạnh mẽ hơn người thường. Ta thường hay sử dụng tri giác để né tránh nguy hiểm rồi chạy trốn né tránh khỏi đám quái vật"

Nghe Lý Quyền giải thích, Tô Hạo tỏ rõ là đã biểu. Thấy vậy Lý Quyền cũng không nói gì hơn mà nhún nhún vai đi vào con đường.

Thấy vậy Tô Hạo cũng không nói gì hơn mà đi theo khám phá , nói thật nếu không phải là để chờ Lý Quyền thích ứng được nguồn ánh sáng thì Tô Hạo đã không nhịn được tính tò mò của mình mà vào trước rồi.

....

Đi vào con đường, một mảnh không gian màu trắng xoá . Lâu lâu cách một đoạn lại có một khúc cây hình thù kì dị được đặt để trang trí không gian. Hình dáng cái cây này rất đa dạng , cho hắn cảm giác như là những cái cây này đều là con người hoá thành....

Đoạn đường cứ thế kéo dài , ngoài việc lâu lâu xuất hiện một cái cây trang trí kì dị ra thì bên trong cũng không có gì.

...

Đi được một đoạn, đến phía cuối con đường. Nơi đây có một bức tượng bằng đá , nhìn thấy bức tượng này hắn nhận ra đây là bức tượng của thần Hephaistos , tay phải bức tượng đang cầm một cây búa dơ thật cao , bên dưới là một cái đe , tay trái đang cầm một thanh kiếm . Hắn cũng nhận ra bức tượng này chỉ vì trước đây một thời hắn mê các câu truyện về truyền thuyết Hy Lạp.

(Trong tất cả các vị thần tối cao trên đỉnh Olympus, Hephaistos được cho là vị thần có bản tính con người nhất.Ông là vị thần của kỹ nghệ, bao gồm nghề rèn, thủ công, điêu khắc, kim loại và luyện kim, và lửa. Ông được thờ phụng trong khắp các trung tâm chế tạo và công nghiệp ở Hy Lạp, đặc biệt ở Athena.)

Bên cạnh bức tượng có để một ngọn đuốc, nhìn thấy vậy Tô Hạo khẽ đi đến gần bức tượng đưa tay lên cầm lấy ngọn đuốc. Lúc này dị biến trong không gian bỗng biến đổi.

Bức tượng của thần Hephaistos bỗng chốc sụp đổ. Không gian màu trắng bắt đầu chuyển dần sang màu đỏ rực....

"Cạch ..... Cạch.... Cạch....Cạch"

Lúc này tiếng động kì lạ vang lên khắp không gian , trong không gian những khúc gỗ bắt đầu rung động nhẹ, dần dần chúng bắt đầu di chuyển ... Tựa như có vật gì đó bị đánh thức bên trong này vậy.

"Chạy mau!!!"

Thấy tình hình không ổn cộng thêm việc Tô Hạo đứng sững sờ như không có phản ứng , Lý Quyền vội vàng kéo lấy tay của Tô Hạo nhanh chân chạy ra ngoài cánh cửa.

.....

Bạn đang đọc Toàn Cầu Cao Võ : Thức Tỉnh Ta Đây Độc Chiếm Vạn Cổ sáng tác bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.