Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Ta xuyên qua đến Vạn Tộc thời đại

Tiểu thuyết gốc · 1202 chữ

Ngày 12 tháng 11 năm 2023 , Tô Hạo năm nay 21 tuổi đang là sinh viên năm 3 ngành Tâm Lý Học.

" Cmn , Đồng đội đều là một đám não heo. Game 5vs5 thành game 1vs9???? "

Bốp!!!!

Tô Hạo ức chế đập điện thoại xuống đệm miệng không ngừng mắng chửi 18 đời tổ tiên của người nào đó hoặc một đám người nào đó, màn hình vẫn còn đang sáng lên chữ Defeat….

Chuỗi thua thứ 125…. Có thể nói đây là chuỗi thua dài nhất trong lịch sử AOV , nhìn một hàng dài chữ MVP bại Tô Hạo khóc không ra nước mắt. 3 năm , ròng rã 3 năm hắn chơi game AOV bằng một thế lực nào đấy hắn vẫn thua liên tiếp dù đã cố hết sức nhưng vẫn không thể nào gánh được đám đồng đội não heo. Từ một sinh viên tâm lý với tố chất bình tĩnh đến nay táo bạo hắn chỉ muốn một quyền đấm chết đám đồng đội chỉ cách xa một lớp màn hình điện thoại.

3…2…1

Lúc này màn hình điện thoại bỗng Ting hiện lên một dòng thông báo đếm ngược, Tô Hạo lúc này đã lấy lại được bình tĩnh tò mò cầm vào điện thoại đầu không ngừng nghi hoặc nghĩ 'Cập nhật mới sao'

Bùm!!!!….

Một tiếng nổ vang lên lúc này tay vẫn đang cầm điện thoại Tô Hạo không kịp suy nghĩ đã bị trên tay chiếc điện thoại Iphone X nổ tung đưa thăng thiên…. Trong đầu lúc này hắn chỉ nghĩ " Cmn… đây chắc là báo ứng của hắn khi ném điện thoại 1034 lần "…

Năm 3035 ở quảng trường trung tâm cơ sở trú nạn thứ 113 lúc này một thanh niên đang đứng trong đám người bỗng chốc giật mình mở mắt ra miệng không kìm được chửi ra một câu

"Cmn… Nhà táo khuyết ngươi hại chết lão tử"

"Cái này Tô Hạo người không sao chứ… Táo Khuyết là nhà nào gây hấn với ngươi sao"

" Đúng rồi đó! Tiểu tử , có người nào gây sự với ngươi sao , là người ở sở lánh nạn khác hay gì…"

Lúc này trên quảng trường trung tâm hàng nghìn ánh mắt bỗng đổ dồn về người Tô Hạo, nhưng khác với những gì Tô Hạo nghĩ, hắn không bị ăn chửi hay nhìn bằng ánh mắt đầy thương hại hắn chỉ nhận được những lời quan tâm của mọi người xung quanh… "Từ chờ đã tại sao ta lại đứng đây , không phải điện thoại nổ nên ta đã chết sao , chẳng nhẽ đây là thiên đàng…"

" Này , tiểu tử nay ngươi có vấn đề gì về sức khoẻ hả … Tỉnh táo lại cho lão tử nay là ngày thức tỉnh dù không khoẻ nhưng cố mà đứng vững để không làm cho lão cha ngươi thất vọng"

Lúc này một người cao 2m cùng với cơ bắp đồ xộ người mặc áo giáp hợp kim bạc mang hoa văn rồng trắng trên vai có in hằn hình cánh sao năm cánh màu vàng đi về phía Tô Hạo.

Mỗi bước chân đại địa cũng vì thế rung chyển , lúc này người chỉ cao m65 Tô Hạo chỉ thấy bầu trời bỗng tối sầm lại ngửa mặt lên nhìn đầu đứng đơ suy nghĩ.

" Người…. Người không lồ có thật sao…"

Không chờ hắn suy nghĩ từng cơn đau đầu bỗng chốc ập đến lúc này tay hắn không tự chủ được mà ôm lấy đầu…

" Liên Bang….. Năm 3035…. Vạn Tộc…. Thức Tỉnh….. Tô Tử Kiệt…"

Lúc này tràng hán đã đến bên cạnh Tô Hạo tay xuất hiện ánh sáng bạc khẽ sờ nhẹ đầu tóc Tô Hạo khẽ thở dài nghĩ " Lại nữa sao, 16 năm , ròng rã 16 năm hắn đã làm gì để phải chịu nỗi đau như vậy chứ, vạn tộc đáng chết giết Tô Tử Kiệt rồi nhưng vẫn yểm lời nguyền lên cả gia tộc nhà họ Tô, Đây cũng đã gần 1000 năm rồi đi dòng họ Tô từ người đứng đầu liên bang trong thế hệ thần thoại giờ chỉ còn một mình Tô Hạo , chẳng nhẽ dòng dõi của chiến thần khi xưa cứ thế mà biến mất khỏi dòng chảy lịch sử sao…"

Lúc này Tô Hạo chợt nhận thấy có dòng khí tức ấm áp truyền vào đầu mình, cơn đau lập tức được xoa dịu khẽ gạt tay của đại thúc kia ra miệng cười nhẹ nói.

"Bác Tiêu , cháu không sao nay là ngày thức tỉnh nên cháu có hơi kích động một tí thôi , bác về chỗ ngồi chờ cháu thức tỉnh xong mình về nhà nhé , nay cháu muốn mở tiệc chiêu đãi mọi người ở đây"

Lúc này đại thúc nhìn Tô Hạo như thế thì quả quyết quay người nhưng ánh mắt của hắn không thể nào khống chế được sự thương xót liếc nhìn phía Tô Hạo rồi đi về phía bên rìa lẳng lặng đứng dựa sát vào tường hai tay khoanh trước ngực mặt khẽ cúi xuống nhưng ánh mắt của hắn không thể nào che dấu được vẫn nhìn về phía Tô Hạo mặt đượm buồn…. " Thôi … có lẽ đây là số phận cả rồi, chỉ mong tiểu tử này vẫn kịp để lại hạt giống tốt sau tái hiện lại vinh quang nhà họ Tô khi xưa đi…. Hazzzz… Vạn tộc khốn kiếp , ngươi cứ chờ đấy chờ lão tử lên chiến trường sẽ hy sinh cái thân tàn này huyết tẩy bọn ngươi "

" khụ…. khụ…. khụ…Alo….. Alo 1-2-3 "

Lúc này quảng trường chợt im lặng đưa ánh mắt nhìn về phía trước bục, một dáng người khoảng tầm 80 tuổi cao 2m2 lưng còng xuống còn 2m1 tay trái chống gậy , tay phải cầm mic nói

" Ta biết … Khụ … Khụ … Khụ…. Cái lặc tả mẹ nó …. họng chết tiệt dừng đau cho lão phu."

"khụ… Ta biết các ngươi các hài tử , các ngươi là hy vọng của Lam tinh , là hy vọng của liên bang, là ngọn lửa của loài người và hơn hết các ngươi là hậu nhân của thế hệ Gen 10 sau thời đại huy hoàng của Gen 1 được các ngươi biết đến trong lịch sử với tên gọi Thời Đại Thần Thoại … Các ngươi những hài tử là niềm hy vọng của sở lánh nạn thứ 113 … Thôi lão già này cũng không dài dòng nữa vì năm nào cũng một bài văn như vậy ta cũng ngán rồi!!!! Sau đây ta mời Lạc Nhan trưởng bộ phận thức tỉnh lên thay ta giúp đám nhỏ này thức tỉnh thành những hạt giống giúp nhân loại giành được sự huy hoàng năm xưa , giúp lam tinh đánh lui kẻ xâm lược từ ngoại giới , giúp liên bang ngày càng được mở rộng và truyền lại những ngọn lửa cho thế hệ về sau…Khụ…. Khụ khụ khụ…."

Bạn đang đọc Toàn Cầu Cao Võ : Thức Tỉnh Ta Đây Độc Chiếm Vạn Cổ sáng tác bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.