Sự Kinh Hoàng Trong Khu Rừng
Trời đã chạng vạng tối khi lớp 12A3 quyết định tổ chức một buổi cắm trại đêm tại khu rừng gần trường. Lâm, Thảo, và cả đám bạn đang háo hức chuẩn bị cho một đêm vui chơi thoải mái. Họ không hề biết rằng, đêm nay sẽ là đêm kinh hoàng nhất trong đời mình.
Khu rừng này từ lâu đã nổi tiếng với những câu chuyện kỳ bí về những tiếng kêu rợn người vang lên dưới ánh trăng. Nhưng đối với đám học sinh, đó chỉ là mấy chuyện kể dọa ma để tăng thêm phần kịch tính. Dù sao thì họ cũng là những cô cậu học trò đầy nhiệt huyết, háo hức khám phá và chẳng mấy lo lắng về những lời đồn đại đó.
Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng tròn chiếu sáng khu rừng, tỏa ra một thứ ánh sáng mờ ảo, huyền bí. Cả đám dựng trại, đốt lửa và quây quần bên nhau kể chuyện ma, cười đùa thoải mái. Nhưng chỉ trong chốc lát, sự im lặng kỳ lạ bắt đầu lan tỏa. Cả khu rừng như bị một thứ gì đó bao phủ, không một tiếng côn trùng hay lá rơi, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua cành cây.
Bỗng nhiên, từ xa vang lên một tiếng kêu ghê rợn. Tiếng kêu đó kéo dài, vọng lại qua các tán cây, khiến tất cả im bặt. Lâm cảm thấy lạnh sống lưng, và đám bạn bắt đầu tỏ ra lo lắng. Nhưng khi cả nhóm chưa kịp phản ứng, một bóng người xuất hiện trong ánh trăng.
Đó là một người đàn ông lảo đảo, bước đi với dáng vẻ kỳ quái. Cả đám nhìn nhau đầy hoang mang. "Có khi nào là người đi lạc?" Thảo hỏi, giọng run rẩy.
"Để tao ra xem thử," Lâm nói, dù trong lòng không khỏi bất an.
Nhưng khi Lâm bước tới gần, cậu nhận ra điều kinh hoàng: khuôn mặt người đàn ông ấy xanh xao, đôi mắt trống rỗng, miệng hắn mở to phát ra những âm thanh rùng rợn. Đó không phải là người, mà là một zombie, một xác sống!
Cả đám hốt hoảng lùi lại, nhưng tiếng kêu rợn người không chỉ đến từ một hướng. Từ khắp nơi trong rừng, những xác sống bắt đầu xuất hiện, với đôi mắt trống rỗng và cử động chậm chạp. Chúng đang tiến dần về phía đám học sinh, những cánh tay xương xẩu đưa ra, như muốn chộp lấy bất cứ thứ gì có sự sống.
"Làm sao đây?" Thảo hét lên trong hoảng loạn.
"Chạy!" Lâm hét lên, và cả đám bắt đầu chạy thục mạng về phía chiếc xe tải nhỏ mà họ đã dùng để chở đồ cắm trại. Nhưng những xác sống xuất hiện từ mọi hướng, chặn hết mọi lối thoát.
Trong lúc tuyệt vọng, Lâm nhớ ra một cái hang nhỏ mà cậu từng phát hiện trong một chuyến đi trước đây. "Này! Đi theo tao, có một cái hang phía trước!" Lâm hét lên, dẫn đầu nhóm bạn chạy băng qua những xác sống đang tràn vào từ bốn phía.
Cả nhóm nhanh chóng chui vào hang và kéo tảng đá lớn để chắn lối vào. Bên ngoài, những tiếng gào thét ghê rợn của lũ zombie vẫn vang vọng, nhưng ít nhất họ tạm thời an toàn. Trong bóng tối, họ thở dốc, cố gắng nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh khủng khiếp này.
"Giờ làm gì đây?" Tuấn, một thành viên trong nhóm hỏi, giọng lạc đi vì sợ hãi.
Lâm cố gắng giữ bình tĩnh. "Chúng ta phải chờ tới sáng. Có thể chúng sẽ rút lui khi trời sáng."
Nhưng thời gian trôi qua một cách chậm chạp và căng thẳng. Bên ngoài, lũ zombie vẫn không ngừng gõ vào tảng đá, như thể chúng biết có người sống đang trốn bên trong. Trong bóng tối, Lâm có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi bao trùm cả nhóm, và cậu cũng không chắc chắn mình có thể giữ cho mọi người an toàn đến sáng.
Bỗng nhiên, một tiếng động kỳ lạ vang lên trong hang. Một cái gì đó đang di chuyển bên trong cùng họ. Lâm quay lại, và thấy đôi mắt đỏ rực của một sinh vật kinh dị đang tiến đến từ sâu trong hang tối. Đó là một xác sống khác, nhưng nhanh nhẹn và đáng sợ hơn nhiều.
Cả nhóm hét lên, tuyệt vọng khi nhận ra rằng ngay cả nơi trú ẩn của họ cũng không còn an toàn. Chúng đang bị săn đuổi, và lần này không có nơi nào để trốn.
Đăng bởi | Raisingstar |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |