Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự việc

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

Lưu Ngọc sờ vào túi trữ vật, khóe miệng khẽ nhếch lên. Bên trong có năm tấm lệnh bài của đệ tử Hợp Hoan Môn, như thế thì khoảng cách đến lúc đổi Trúc Cơ đan lại gần thêm một bước.

Linh dược viên xảy ra chuyện, tu sĩ của kẻ địch lẻn vào, báo cáo tin tức này lên thì chắc chắn sau khi Nguyên Dương Tông nhận được tin tức sẽ cử người đến xác minh.

Sau khi gửi truyền âm phù đi, Lưu Ngọc lập tức xuất ra "Tôn Thần diệu pháp" bắt đầu tìm hiểu, công pháp này vô cùng kỳ diệu, tìm hiểu lại rất khó khăn.

Chỉ có phương pháp tu luyện của Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất mới miễn cưỡng hiểu và tìm hiểu được. Pháp quyết của Trúc Cơ kỳ và Kim Đan kỳ lại giống như thiên thư, đọc như lọt vào trong sương mù, không thể lĩnh ngộ được.

Trước khi Lưu Ngọc chưa tìm hiểu kỹ càng về tầng thứ nhất của "Tôn Thần diệu pháp" thì hắn sẽ không dám tùy tiện tu luyện, bằng không nếu bước đi sai lầm sẽ gây tổn thương đến Nguyên Thần, đến lúc đó sẽ rất phiền toái, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì con đường tương lai sẽ bị cắt đứt cũng không phải là nói giỡn.

Mỗi ngày hắn tốn nửa ngày để tìm hiểu "Tôn Thần diệu pháp", sau đó nuốt Bích Linh đan để tăng cao tu vi, thời gian còn lại thì tế luyện, tìm hiểu kỹ càng pháp khí mới đoạt được.

Trong cuộc sống tu luyện có trật tự như vậy. Thời gian bảy ngày rất nhanh đã trôi qua, Lưu Ngọc không đợi được tông môn đến, nhưng lại đợi được Hầu Duyên Trạch, Công Tôn Thương tới cửa thăm hỏi.

Gặp mặt vẫn sắp xếp ở ngôi đình nhỏ giữa hồ, sau khi ba người đều ngồi xuống thì Lưu Ngọc lấy trà cụ ra, sau đó rót trà cho hai người họ.

Đương nhiên trà này không phải Thanh Hà linh trà,mà nó chỉ thoáng mang theo chút linh khí mà thôi, không có hiệu quả đặc biệt của "Linh trà".

Với thân phận và thực lực của Lưu Ngọc, đích thân rót trà cho hai người đã coi như là hạ mình cầu hiền. Ngoài mặt Hầu Diên Trạch và Công Tôn Thương được quan tâm mà lo sợ, trong lòng lại có chút lo lắng bất an, không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.

"Hầu đạo hữu và Công Tôn đạo hữu tới vừa đúng lúc, Lưu mỗ đang có một chuyện khó xử, muốn làm phiền đến hai vị!"

Lưu Ngọc bưng chén trà lên, lấy trà thay rượu mời hai người một chén, sau đó đi thẳng vào vấn đề cười nói.  

"Được!"

Cái gọi là hạ mình với người khác đương nhiên phải có yêu cầu, Hầu Diên Trạch và Công Tôn Thương chủ trì gia tộc mấy chục năm, đương nhiên bọn họ hiểu được đạo lý này. Nhưng đối phương có thực lực cao cường, bản thân còn phải nhờ cậy đối phương, cho nên hai người không thể không kiên trì tiếp lời.

"Lưu đạo hữu có chuyện gì cần nhờ Hầu gia thì xin cứ việc phân phó, Hầu gia nhất định sẽ làm hết mình!"

Hầu Duyên Trạch nói trước, nói ra hai chữ “hết mình” khá nặng nề, Công Tôn Thương cũng phụ họa theo, nói ra lời tương tự.

Lưu Ngọc đương nhiên nghe ra ý của hai người bọn họ, thế nhưng chuyện này của bản thân hắn cũng không phải chuyện gì lớn, vì thế hắn nói:

"Trong tay Lưu mỗ vẫn không có bộ trận pháp phòng ngự nào thích hợp cả, cho nên muốn mua một bộ Đại Tam Tài trận, nhưng lần trước đi phường thị Hoàng Sơn vẫn không mua được."

"Mấy người Nguyên Dương Tông chúng tôi không quen thuộc đời sống, hai vị thân là gia tộc tu tiên ở địa phương, không biết có thể giúp Lưu mỗ nghĩ cách được không?"

Nơi tụ tập người tu tiên ở lân cận Hàn Nguyệt Thành thì Lưu Ngọc chỉ biết mỗi phường thị Hoàng Sơn, xa hơn một chút thì không nắm rõ tình hình, tìm kiếm tốn thời gian, hao tổn sức lực lại còn trì hoãn tu luyện, không bằng cứ giao cho hai gia tộc này.

"Cách gia tộc của lão hủ năm trăm dặm có một phường thị cỡ vừa, trong đó có mở chi nhánh của Vạn Bảo Lâu, chắc chắn có bán Đại Tam Tài trận, việc này cứ giao cho lão hủ đi!"

Hai người nghe được chuyện mà hắn nhờ chỉ là chạy việc vặt, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm. Sau đó Công Tôn Thương đồng ý trước, việc này lão hoàn toàn có thể phân phó cho tộc nhân đi làm, bản thân không cần phải chạy một chuyến.

"Được, Công Tôn đạo hữu quả nhiên sảng khoái!"

Lưu Ngọc hài lòng gật đầu, sau đó lại lấy từ bên hông ra một cái túi trữ vật hạ phẩm, đẩy qua nói:

"Nếu đã nhờ người khác làm một việc mà không phiền đến người thứ hai như vậy, những tài nguyên tu tiên lấy được từ chỗ Phong gia này Lưu mỗ cũng không dùng được, cũng đành nhờ Công Tôn đạo hữu giúp ta xử lý vậy!"

"Đến lúc đó, chi phí mua Đại Tam Tài trận thì khấu trừ vào bên trong, Linh Thạch còn lại thì đạo hữu cứ sắp xếp cho một người đưa tới đây là được rồi."

Sắc mặt Công Tôn Thương nhất thời cứng đờ, mặc dù trong lòng có chút không vui nhưng không biểu lộ ra. Suy cho cùng lão là người đã làm tộc trưởng mấy chục năm, sắc mặt trong nháy mắt đã khôi phục lại bình thường, cười nói: "Không thành vấn đề!"

Bạn đang đọc Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch) của Trường Đình Không Tỉnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.