Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 98: Máu Và Lửa (6)

Tiểu thuyết gốc · 1607 chữ

Tại Triều Thần Quốc, bầu không khí trong Ngư Nhân Thần Điện trở nên căng thẳng khi Augele cùng Ngư Nhân Vương Sơ Đại tiến đến.

Đứng trước bức tượng thần Thủy Tổ Thần và những bức tranh khắc họa lịch sử hào hùng của Ngư Nhân, Augele không thể che giấu nỗi lo lắng trong lòng.

Augele ánh mắt lo lắng, giọng nói nhỏ nhẹ: "Vĩ Đại Thủy Tổ Thần, cha của ta, Hỏa Vương Dabi, sẽ không dễ dàng chấp nhận cuộc hôn sự này, kính xin ngài ban ân huệ cho Ngư Nhân và Xích Lang, không để cuộc chiến tranh nào xảy ra"

Ngư Nhân Vương Sơ Đại giọng điềm đạm, ánh mắt sâu thẳm: "Ta hiểu những lo ngại của nàng, Augele. Nhưng sự hòa hợp giữa hai dân tộc chúng ta là điều cần thiết. Chỉ có sự đoàn kết mới mang lại hòa bình lâu dài"

Augele giọng nói nghẹn ngào, đôi mắt rưng rưng: "Nhưng cha của ta rất cố chấp và hiếu chiến. Ông sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định chiến tranh"

Sơ Đại nhìn Augele với ánh mắt thông cảm, hiểu rằng nàng đang đứng giữa hai dòng nước, giữa tình yêu và trách nhiệm.

Ngư Nhân Vương Sơ Đại giọng trầm ấm, an ủi: "Nàng đừng lo lắng quá. Ta tin rằng với tình yêu và sự kiên định của chúng ta, chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách. Cha của nàng cũng sẽ hiểu ra rằng hòa bình là con đường đúng đắn"

Augele cúi đầu, lòng đầy mâu thuẫn. Nàng biết rằng Dabi không phải là người dễ thay đổi, nhưng cũng hiểu rằng Sơ Đại có lý. Chỉ có hòa bình mới mang lại tương lai tươi sáng cho cả hai dân tộc.

Nàng giọng nói đầy quyết tâm: "Ta sẽ làm mọi cách để thuyết phục cha, ta sẽ không để cuộc hôn sự này thất bại"

Ngư Nhân Vương Sơ Đại mỉm cười, ánh mắt tràn đầy cưng chiều. Hắn chính là ưa thích tính cách kiên cường của Augele.

Hắn giọng nói vững vàng: "Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu vì hòa bình. Ta tin rằng, cuối cùng, sự thật và tình yêu sẽ chiến thắng"

Thực tế, thứ tạo niềm tin cho hắn chính là sức mạnh của Ngư Nhân.

Tại Triều Thần Quốc, trong một góc khuất của cung điện, Lãng, vị tướng quân mạnh mẽ của Ngư Nhân, đang đứng bên cạnh Sò, anh trai của mình.

Hai người đứng trước cửa sổ lớn, nơi ánh trăng soi rọi xuống biển cả, tạo nên một bức tranh tĩnh lặng và yên bình.

Tuy nhiên, trong lòng Lãng, cơn sóng ngầm của sự bất an không ngừng khuấy động.

Lãng giọng nói nghiêm trọng, ánh mắt sắc bén: "Anh, em không thể hoàn toàn tin tưởng vào Xích Lang Nhân. Chủng tộc đó từ lâu đã sống bằng máu và lửa, họ sẽ không dễ dàng từ bỏ con đường ấy"

Sò, với vẻ mặt điềm tĩnh và ánh mắt sâu thẳm, nhìn em trai mình. Người hiểu rõ những lo ngại của Lãng và biết rằng những gì em mình nói không phải là không có căn cứ.

Sò giọng nói trầm ấm, ánh mắt thấu hiểu: "Anh hiểu những gì em đang lo lắng, Lãng. Nhưng chúng ta cũng không thể phủ nhận rằng một số người trong Xích Lang Nhân, như Tir và Augele, thực sự muốn hòa bình"

Lãng cắn môi, ánh mắt lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong lòng hắn, sự nghi hoặc vẫn không ngừng dâng lên.

Lãng giọng nói cương quyết: "Anh, em sợ rằng những người như Tir và Augele chỉ là thiểu số. Phần lớn Xích Lang Nhân vẫn bị chi phối bởi lòng tham và bạo lực. Chúng ta không thể mạo hiểm đặt niềm tin vào họ"

Sò đặt tay lên vai Lãng, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định.

Sò giọng nói nhẹ nhàng: "Lãng, chúng ta không thể sống mãi trong sự nghi kỵ và sợ hãi. Nếu chúng ta không mở lòng và cho họ một cơ hội, thì hòa bình sẽ mãi mãi chỉ là một giấc mơ. Chúng ta cần phải tin tưởng vào khả năng thay đổi của con người"

Lãng thở dài, sự căng thẳng trên khuôn mặt dần dịu lại. Hắn biết rằng anh trai mình nói đúng, nhưng vẫn không thể dễ dàng bỏ qua những lo ngại.

Lãng giọng nói nhẹ nhàng hơn: "Anh, em chỉ hy vọng rằng niềm tin của chúng ta sẽ không bị phản bội. Chúng ta cần phải chuẩn bị cho mọi tình huống, không để quốc gia của mình rơi vào nguy hiểm"

Sò gật đầu, hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của em trai. Hắn biết rằng, dù họ có mở lòng đón nhận hòa bình, nhưng cũng không thể lơ là cảnh giác.

“Máu và lửa, tới đây, cơn sóng của Ngư Nhân sẽ nhấn chìm các ngươi” Lãng hừ lạnh.

Định Hải Tướng Quân Lãng, cây đinh ba của Triều Thần Quốc.

Tùuuuuuuuuu!

Tiếng tù và vang lên, âm thanh rền rĩ kéo dài như tiếng gọi của thần chết, cuốn theo làn gió mang mùi khói và sắt máu đến từng góc khuất của Triều Thần Quốc.

Tiếng trống trận rầm rập, nhịp điệu như trái tim của quái vật khổng lồ đang đập mạnh, lan tỏa qua từng tấc đất, làm rung chuyển cả trời đất.

Những con khủng long to lớn bước từng bước nặng nề, đất dưới chân chúng vỡ ra từng mảng.

Trên lưng những con quái vật khổng lồ ấy là đội quân Xích Lang Nhân, giáp sắt ánh lên sắc đỏ của lửa, ánh mắt bọn hắn lạnh lùng và khát máu.

Tiếng gào thét của bọn hắn hòa lẫn với tiếng rống của khủng long, tạo nên một bản giao hưởng kinh hoàng.

Tiếng tù và tiếng trống trận vang lên, từng hồi mạnh mẽ vang vọng khắp Triều Thần Quốc, báo hiệu một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.

Những người dân Ngư Nhân hốt hoảng nhìn ra xa, nơi chân trời đỏ rực ánh lửa, đội quân hùng mạnh của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc đang tiến tới.

Đội quân Xích Lang Nhân xuất hiện như một cơn bão lửa, ánh sáng lấp lánh từ những bộ giáp sắt đỏ rực của họ phản chiếu dưới ánh mặt trời, tạo nên một khung cảnh đầy uy nghi và đe dọa.

Hàng ngàn chiến binh mạnh mẽ cưỡi trên lưng những con khủng long khổng lồ, các sinh vật với cơ bắp cuồn cuộn và đôi mắt đỏ rực, sẵn sàng nghiền nát mọi thứ trên đường đi của chúng.

Dẫn đầu đoàn quân là những chiến binh tinh nhuệ, được trang bị áo giáp sáng loáng, bảo vệ từng inch da thịt khỏi mọi loại vũ khí.

Các chiến binh cầm trên tay những vũ khí lạnh hạng nặng, từ những thanh đao dài và sắc bén, đến những chiếc búa khổng lồ, ánh thép lạnh lùng của chúng đủ để khiến bất kỳ kẻ địch nào cũng phải run sợ.

Đặc biệt, hai chiến binh với đôi búa khổng lồ, với những ngọn lửa cuộn trào quanh vũ khí, tạo nên một hình ảnh ác liệt không thể quên.

Sau lưng đội quân, những cỗ xe chiến mang theo hàng loạt cung nỏ lớn, mỗi mũi tên đều được bọc lửa, sẵn sàng phóng ra những cơn mưa chết chóc.

Tiếng rít của dây cung và tiếng gầm rú của khủng long hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc chiến tranh đầy thảm khốc.

Trên không trung, những lá cờ của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc bay phấp phới, biểu tượng lửa đỏ rực cháy mạnh mẽ trên nền đen, tượng trưng cho sức mạnh và sự quyết tâm không gì lay chuyển được của họ.

Mỗi bước chân của đội quân tiến tới đều rung chuyển mặt đất, như những cơn địa chấn nhỏ, càng làm tăng thêm sự kinh hoàng trong lòng dân chúng Triều Thần Quốc.

Khí thế ngút trời của đội quân Vĩnh Hằng Hỏa Quốc khiến không gian trở nên nặng nề, căng thẳng.

Ngư Nhân từ xa nhìn thấy, tim đập thình thịch, như bị bóp nghẹt bởi nỗi sợ hãi chưa từng trải qua.

Họ chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng hùng vĩ nhưng đầy đe dọa như vậy.

Tiếng trống, tiếng tù và, và tiếng gầm của khủng long hòa quyện lại thành một, làm cho trời đất cũng như rung chuyển, nỗi sợ tràn ngập khắp không gian.

Những thứ mà người dân Triều Thần Quốc thấy từ trước tới nay chỉ là những con quái vật không có trí khôn, bọn hắn chưa từng thấy một quân đội khác là như thế nào.

Những cơn sóng phản ứng lại, tung bọt trắng xóa như một bức tường nước khổng lồ chắn giữa bờ biển và quân đội Vĩnh Hằng Hoả Quốc.

Trên đỉnh những cơn sóng ấy, Ngư Nhân cưỡi những sinh vật biển khổng lồ, tay nắm chặt đinh ba lấp lánh ánh sáng, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ và đầy uy nghi.

Đội quân Ngư Nhân tràn ngập sức mạnh, đứng vững như một dãy núi bất khả xâm phạm, đối diện với đoàn quân Xích Lang Nhân.

Ánh mắt kiên định, cơ thể sẵn sàng chiến đấu, họ như một phần của biển cả, hòa mình vào từng con sóng.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.