Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 91: Ngư Nhân (4)

Tiểu thuyết gốc · 1555 chữ

Một Ngư Nhân khác, có vẻ ít kinh nghiệm hơn nhưng đôi mắt sáng rực tò mò, lên tiếng.

"Ngươi đến từ một nơi có tục lệ chiến đấu tàn bạo. Làm sao chúng ta biết ngươi không phải là gián điệp hay kẻ phá hoại?"

Tir cố gắng giữ bình tĩnh.

"Tôi biết rằng nơi tôi xuất phát có những truyền thống khắc nghiệt. Nhưng chính vì điều đó mà tôi muốn thay đổi. Tôi muốn học hỏi từ những nền văn minh khác, từ những người có cách sống khác biệt. Ngư Nhân Quốc các bạn là một ví dụ điển hình về sự hòa bình và trí tuệ. Tôi muốn mang điều này về quê hương mình"

Lời nói của Tir như chìm vào không gian tĩnh lặng. Những Ngư Nhân đứng đó nhìn nhau, sự nghi ngờ vẫn chưa tan biến, nhưng ít nhất họ cũng không tiếp tục tra hỏi một cách tàn nhẫn.

Cuối cùng, viên sĩ quan cao cấp gật đầu ra hiệu cho các đồng đội.

"Chúng ta sẽ điều tra thêm về những gì ngươi đã nói. Trong thời gian này, ngươi sẽ ở lại đây"

Hải Âu đứng bên ngoài nhà giam, nàng nhìn qua những cánh cửa gỗ cứng rắn và những lính canh nghiêm ngặt, nàng biết rằng việc thuyết phục họ không hề dễ dàng.

"Xin hãy để tôi vào trong! Tir không có ý định xấu! Anh ấy chỉ đến để học hỏi và tìm hiểu về văn hóa của chúng ta!" Hải Âu cất tiếng gọi, cố gắng thuyết phục lính canh.

Một trong những lính canh, khuôn mặt lạnh lùng, bước tới và cất giọng nghiêm nghị: "Chúng tôi không thể để bất kỳ ai vào mà không có sự cho phép của sĩ quan chỉ huy. Ngươi cần phải đợi"

Hải Âu không chịu bỏ cuộc, nàng nắm chặt tay, quyết tâm không để Tir phải chịu đựng thêm một giây phút nào nữa trong nhà giam.

"Tôi là người đã dẫn Tir đi tham quan khắp Triều Thần Quốc. Anh ấy không có ý định xấu. Anh ấy chỉ muốn học hỏi và mang những giá trị tốt đẹp về quê hương mình"

Lính canh nhìn Hải Âu với ánh mắt nghi ngờ.

"Ngươi có bằng chứng gì để chứng minh lời ngươi nói? Làm sao chúng ta có thể tin được ngươi?"

Hải Âu hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Hãy cho tôi gặp sĩ quan chỉ huy. Tôi sẽ nói rõ mọi chuyện và chứng minh rằng Tir vô tội"

Lính canh nhìn nhau một lúc, rồi một người trong số họ gật đầu và đi vào bên trong. Một lúc sau, viên sĩ quan cao cấp từ trước đó bước ra, ánh mắt sắc lạnh nhìn Hải Âu.

"Ngươi nói ngươi có thể chứng minh rằng tên Xích Lang Nhân đó không có ý định xấu. Được, hãy nói rõ"

Hải Âu nhìn thẳng vào mắt viên sĩ quan, cảm nhận được sự nghi ngờ nhưng cũng thấy một tia hy vọng nhỏ nhoi.

"Tir đến từ một quốc gia với truyền thống chiến đấu khắc nghiệt. Nhưng anh ấy không giống những người khác. Anh ấy muốn thay đổi, muốn mang sự hòa bình và hiểu biết về quê hương mình. Anh ấy đã cùng tôi tham quan khắp nơi, học hỏi và tôn trọng mọi thứ chúng ta có. Anh ấy không có vũ khí, không có ý định phá hoại. Anh ấy chỉ muốn học hỏi và chia sẻ những gì tốt đẹp nhất"

Viên sĩ quan im lặng một lúc, suy nghĩ. Cuối cùng, ông ta gật đầu ra hiệu cho lính canh mở cửa nhà giam.

"Được, ta sẽ cho ngươi vào trong gặp hắn. Nhưng hãy nhớ, nếu ngươi nói dối, cả ngươi và hắn sẽ phải chịu trách nhiệm"

Hải Âu thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh vào bên trong nhà giam. Nàng nhìn thấy Tir đang ngồi trong góc, mệt mỏi và u ám.

Khi nàng đến gần, Tir ngẩng đầu lên, ánh mắt chứa đựng cả sự ngạc nhiên và hy vọng.

"Hải Âu, cám ơn ngươi đã đến" Tir thì thào, giọng nói chập chờn.

"Đừng lo, Tir. Ta sẽ làm mọi cách để giải oan cho ngươi. Chúng ta sẽ chứng minh rằng ngươi vô tội và không có ý định xấu" Hải Âu nói, giọng nói kiên định và đầy quyết tâm.

Trong ánh sáng mờ mịt của nhà giam, Tir cảm nhận được những ánh mắt sắc lạnh và nghi ngờ từ các lính canh Ngư Nhân.

Hắn thở dài, lòng nặng trĩu với suy nghĩ rằng việc không cùng chủng tộc đã khiến hắn trở thành đối tượng của sự nghi ngờ và kì thị.

Tir nhớ lại những lời nói cay nghiệt của Ares và những cú đánh tàn bạo của đồng bào mình.

Hắn đến đây với hy vọng tìm thấy sự hiểu biết và hòa bình, nhưng giờ đây lại phải đối mặt với sự nghi ngờ và xa lánh từ những người hắn muốn học hỏi.

Hải Âu đứng bên cạnh, nhìn Tir với ánh mắt đồng cảm. Nàng biết rằng hắn đang phải chịu đựng một nỗi đau sâu sắc từ sự cô đơn và bị xa lánh.

Nàng nhẹ nhàng đặt tay lên vai Tir, cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể hắn.

"Tir, đừng mất hy vọng. Ta tin rằng chỉ cần chúng ta kiên nhẫn và chân thành, chúng ta sẽ chứng minh được sự thật" Hải Âu nói, giọng nói nhẹ nhàng.

Mỗi ngày Hải Âu đều xuất hiện với nụ cười nhẹ nhàng và mang theo những món ăn cho Tir.

Sự hiện diện của nàng như một tia sáng nhỏ bé giữa bóng đêm lạnh lẽo, mang lại cho Tir niềm an ủi và hy vọng.

"Hôm nay là một món canh rong biển đặc biệt" Hải Âu nói, đặt khay thức ăn trước mặt Tir.

"Món này giúp tăng cường sức khỏe và tinh thần"

Tir nhận lấy món ăn, ánh mắt tràn đầy biết ơn: "Cảm ơn ngươi, Hải Âu. Nhờ có ngươi mà ta mới có thể chịu đựng được quãng thời gian khó khăn này"

Hải Âu mỉm cười, ánh mắt ấm áp: "Tir, ta tin rằng mọi việc sẽ được giải quyết. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, sự thật sẽ sáng tỏ"

Mỗi ngày, Hải Âu đều dành thời gian để lắng nghe câu chuyện của Tir về cuộc sống và tập tục của Xích Lang Nhân.

Dù những điều Tir kể khiến nàng không thể tin được, nhưng nàng luôn giữ một tâm hồn cởi mở và đồng cảm.

Ngược lại, Tir cũng lắng nghe những câu chuyện về Triều Thần Quốc từ Hải Âu, những câu chuyện về hòa bình, tình yêu, và sự thịnh vượng.

"Triều Thần Quốc thật sự là một nơi tuyệt vời" Tir nói, ánh mắt sáng lên khi nghe Hải Âu kể về cuộc sống ở đây.

"Ta ước rằng Xích Lang Nhân của bọn ta cũng có thể sống trong hòa bình và hạnh phúc như vậy"

Trong bóng tối ẩm ướt của nhà giam, Tir và Hải Âu ngồi sát nhau, cố gắng giữ ấm và trấn an nhau qua từng tiếng động nhỏ.

Bên ngoài, tiếng bước chân lạo xạo và giọng nói dồn dập của các lính canh vang lên.

"Ngươi có nghe thấy không?" Hải Âu thì thầm, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng. "Họ nói Định Hải Tướng Quân Lãng sẽ tới đây"

Tir nhìn Hải Âu, nhận thấy sự sợ hãi trong ánh mắt nàng.

"Định Hải Tướng Quân Lãng? Người anh hùng mà ngươi kể cho ta nghe sao?"

Hải Âu gật đầu, giọng run rẩy: "Đúng vậy. Ngài ấy là người đứng đầu quân đội của chúng ta, rất nghiêm khắc và không khoan nhượng. Nếu ngài ấy cho rằng ngươi là mối đe dọa, ngươi sẽ không có cơ hội nào để biện minh"

Tir thở dài, cảm nhận sự căng thẳng tràn ngập: "Ta chỉ đến đây để học hỏi và mang về những giá trị của hòa bình và trí tuệ. Hy vọng rằng Định Hải Tướng Quân Lãng sẽ hiểu được điều đó"

Tiếng ồn bên ngoài càng lúc càng lớn, như thể một đám đông đang tụ tập.

Hải Âu nắm chặt tay Tir, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần. Ngài Lãng sẽ không dễ dàng bị thuyết phục"

Tir gật đầu, ánh mắt kiên định: "Ta đã chuẩn bị cho mọi thử thách. Dù khó khăn đến đâu, ta cũng sẽ chứng minh rằng mình đến đây với mục đích tốt"

Cánh cửa nhà giam bật mở, ánh sáng từ ngọn đuốc làm chói mắt cả hai người. Định Hải Tướng Quân Lãng bước vào, dáng người cao lớn và uy nghi, đôi mắt sắc bén quét qua căn phòng trước khi dừng lại ở Tir và Hải Âu.

Lính canh bước vào sau Lãng, tỏ vẻ căng thẳng và cẩn trọng.

Lãng tiến lại gần, giọng nói mạnh mẽ như sấm vang. "Người lạ mặt này là ai? Tại sao hắn lại ở đây?"

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.