Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 90: Ngư Nhân (3)

Tiểu thuyết gốc · 1610 chữ

Trên con đường lát đá trắng, Tir và Hải Âu tiếp tục chu du qua những cảnh đẹp của Triều Thần Quốc.

Có những căn nhà bằng gỗ chạm khắc tinh xảo xen lẫn trong những ngôi nhà bằng đá, những khu chợ đầy màu sắc và mùi hương của biển cả hòa quyện với không khí thanh bình.

Đột nhiên, trước mắt họ hiện lên hai bức tượng khổng lồ, sừng sững giữa quảng trường lớn.

Bức tượng đầu tiên là của Ngư Nhân Vương Sơ Đại, vị vua đầu tiên của Ngư Nhân.

Ngài đứng thẳng, đầu đội vương miện vàng sáng lấp lánh, tỏa ra khí chất uy nghiêm và quyền lực.

Đôi mắt ngài được chạm khắc tỉ mỉ, biểu hiện sự thông thái và lòng từ bi.

Tay ngài cầm một cuốn sách, biểu tượng của trí tuệ và kiến thức mà ngài đã truyền lại cho con dân mình.

Tir đứng lặng nhìn bức tượng, cảm nhận được sự vĩ đại của vị vua đã lãnh đạo Ngư Nhân vượt qua bao gian nan, thử thách.

Bức tượng thứ hai là của Lãng, vị anh hùng của Ngư Nhân.

Lãng được chạm khắc trong tư thế chiến đấu, tay cầm thanh kiếm biển, cơ bắp cuồn cuộn, ánh mắt kiên định và không hề sợ hãi.

Dưới chân ngài là hình ảnh con quái vật Megalondo, bị đánh bại và khuất phục.

Bức tượng này biểu hiện lòng dũng cảm, sự quyết tâm và tinh thần chiến đấu kiên cường của Lãng, người đã bảo vệ quốc gia khỏi những hiểm họa từ đại dương.

Bức tượng thứ ba là của Côn, người đã mở ra con đường đến tân lục địa cho Ngư Nhân.

Côn được chạm khắc trong tư thế cầm bút và một tấm bản đồ, ánh mắt hướng về đại dương xa xăm.

Hải Âu dừng lại trước ba bức tượng, giới thiệu với Tir: “Đây là ba biểu tượng lớn nhất của Triều Thần Quốc. Ngư Nhân Vương Sơ Đại đã dùng trí tuệ và lòng nhân từ để xây dựng quốc gia, trong khi Lãng đã dùng sức mạnh và lòng dũng cảm để bảo vệ chúng ta khỏi những mối đe dọa. Còn Côn thì mở mang bờ cõi cho Ngư Nhân. Cả ba đều là nguồn cảm hứng bất tận cho mọi thế hệ Ngư Nhân”

“Thật đáng kính phục” Tir thốt lên: “Những tượng đài này không chỉ là biểu tượng mà còn là bài học quý giá cho mỗi người dân Ngư Nhân. Ta hy vọng một ngày nào đó, Vĩnh Hằng Hỏa Quốc cũng sẽ có những tượng đài như thế này”

Hải Âu nhìn vào đôi mắt của Tir, nhận thấy sự khát khao trong ánh mắt của hắn.

Nàng bắt đầu kể về truyền thuyết cổ xưa, giọng nói nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, như một làn gió nhẹ lướt qua biển cả.

“Rất lâu trước đây, khi Triều Thần Quốc còn chưa được thành lập, Thuỷ Tổ Thần đã xuất hiện từ sâu thẳm đại dương, mang theo những quyền năng thần thánh. Ngài đến với mục đích bảo vệ và dẫn dắt chúng ta – Ngư Nhân, những sinh vật nhỏ bé và yếu đuối, sống trong sợ hãi và lo âu trước sự hung dữ của đại dương và các sinh vật khổng lồ”

Tir chăm chú lắng nghe, hình dung ra hình ảnh của một vị thần hùng mạnh và đầy uy nghiêm xuất hiện từ lòng biển sâu.

“Thuỷ Tổ Thần đã chọn ra một vị vua đầu tiên cho chúng tôi, Ngư Nhân Vương, và ban cho ngài ba quyền hành vô giá: trí tuệ, sinh mệnh và hy vọng. Với quyền hành trí tuệ, Ngư Nhân Vương có thể thấu hiểu mọi điều, từ những bí ẩn của biển cả đến những khúc mắc trong lòng người. Trí tuệ này giúp ngài đưa ra những quyết định sáng suốt, lãnh đạo chúng tôi xây dựng nên một quốc gia hùng mạnh”

Hải Âu ngừng lại một chút, như để cho câu chuyện thấm sâu vào tâm trí Tir, trước khi tiếp tục.

“Quyền hành sinh mệnh cho phép Ngư Nhân Vương có thể chữa lành những vết thương, kéo dài tuổi thọ, và bảo vệ chúng ta khỏi bệnh tật và tai ương. Nhờ quyền năng này, chúng ta sẽ luôn khỏe mạnh và tràn đầy sức sống, có thể vượt qua mọi khó khăn và thử thách”

“Cuối cùng, quyền hành hy vọng. Đây là quyền năng quan trọng nhất, vì nó thắp sáng trong lòng chúng ta ngọn lửa của niềm tin và khát vọng. Dù có phải đối mặt với bao nhiêu hiểm nguy, bao nhiêu thất bại, chúng ta vẫn không bao giờ mất đi hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn. Ngọn lửa hy vọng này giúp chúng ta đứng vững trước mọi sóng gió, không bao giờ khuất phục”

Tir cảm nhận được sự kỳ diệu và quyền lực từ những quyền năng mà Thuỷ Tổ Thần đã ban cho Ngư Nhân Vương.

“Đứng trước ba lựa chọn vô cùng trọng đại này, Ngư Nhân Vương đã chọn quyền hành hy vọng, vì ngài tin tưởng rằng, hy vọng sẽ đem đến cho Ngư Nhân huy hoàng”

Tir chấn động, hắn suy nghĩ, nếu bản thân hắn là Ngư Nhân Vương.

Hắn sẽ lựa chọn quyền hành nào, mỗi một quyền hành đều mang tới một tương lai khác biệt.

“Ngài ấy tin tưởng ở Ngư Nhân, cho nên ngài sẽ chọn hy vọng” Hải Âu giọng nói hiền hòa.

Tir nói, giọng đầy cảm phục: “Thật đáng tôn kính, Ngư Nhân Vương đã không bị những quyền hành khác cám dỗ, ông đã chọn đặt niềm tin ở Ngư Nhân, rằng các Ngư Nhân sẽ tự tìm ra con đường huy hoàng cho mình”

Một buổi sáng, khi Tir đang thả bước trên những con đường lát đá trắng của Bái Thần, hắn không nhận ra sự chú ý đặc biệt từ những người xung quanh.

Mặc dù bề ngoài của hắn khác biệt, những ngày qua Tir cảm thấy mình đã hòa nhập được với cộng đồng Ngư Nhân, nhưng có vẻ không phải ai cũng đón nhận sự hiện diện của hắn một cách thoải mái.

Tiếng thì thầm và ánh mắt dò xét dần dần gia tăng.

Đột nhiên, từ phía sau, một nhóm quân đội Ngư Nhân tiến tới. Những chiến binh mặc giáp biển sáng bóng, với biểu tượng cá heo xanh trên ngực, chặn đường Tir lại.

Hải Âu hoảng hốt tiến lên, nhưng nhanh chóng bị ngăn lại bởi những mũi đinh ba lạnh lùng.

“Tir, ngươi bị bắt giữ vì xâm nhập trái phép vào lãnh thổ của Ngư Nhân!” Một sĩ quan cao cấp tuyên bố, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

“Tôi không xâm nhập trái phép. Tôi đến đây với mục đích hòa bình!” Tir cố gắng giải thích, nhưng lời nói của hắn bị lấn át bởi những âm thanh đe dọa và tiếng còng sắt khép chặt trên cổ tay hắn.

Hải Âu hét lên, “Đừng làm thế! Tir không có ý định xấu! Anh ấy chỉ muốn học hỏi về chúng ta thôi!”

Nhưng lời nói của nàng không thể làm thay đổi quyết định của nhóm quân đội.

Tir bị kéo đi, bất chấp sự phản đối của Hải Âu và những ánh mắt tò mò, lo lắng của người dân xung quanh.

Đường phố náo loạn, tiếng bước chân nặng nề và tiếng xích sắt kêu lách cách vang vọng khắp không gian.

Tir bị đưa vào một nhà giam tối tăm, cửa sắt nặng nề đóng lại sau lưng hắn.

Hắn ngồi bệt xuống đất, đôi mắt nhìn qua song sắt, cảm nhận sự lạnh lẽo của không gian ngột ngạt.

Hắn đã nghĩ rằng mình đã tìm thấy một thiên đường, nhưng giờ đây, mọi thứ đã trở nên tăm tối và bất định.

Ngồi trong nhà giam, Tir ngẫm nghĩ về tất cả những gì đã trải qua.

Hắn tự hỏi liệu quyết định rời bỏ Vĩnh Hằng Hỏa Quốc có phải là một sai lầm hay không.

Nhưng ngay lập tức, hình ảnh những bức tượng của Ngư Nhân Vương và Lãng hiện lên trong đầu hắn, nhắc nhở hắn về những giá trị mà mình muốn mang về quê hương.

Hắn không thể từ bỏ dễ dàng như vậy.

"Mục đích của ngươi khi đến đây là gì?" Một Ngư Nhân mang bộ giáp xanh biển, rõ ràng là một sĩ quan cao cấp, cất giọng hỏi.

Tir ngồi thẳng lưng, ánh mắt kiên định đối diện với sự nghi ngờ từ họ: "Tôi không có ý định xấu. Tôi đến đây để tìm hiểu về văn hóa và cách sống của các bạn. Tôi muốn học hỏi và mang kiến thức này về quê hương mình, để chứng minh rằng sự hòa bình và hiểu biết là có thể thay đổi tất cả"

Sĩ quan đó không tỏ ra hài lòng: "Lời ngươi nói nghe thật mơ hồ. Làm sao chúng ta có thể tin được ngươi?"

Tir thở dài, cảm nhận sự mệt mỏi lan tỏa khắp cơ thể, nhưng hắn biết mình phải kiên nhẫn.

"Tôi đã đi cùng Hải Âu, một người bạn của tôi trong thời gian ở đây. Cô ấy có thể làm chứng cho những gì tôi đã nói. Tôi không có vũ khí, không có ý định chiến đấu. Tôi chỉ muốn hòa bình"

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.