Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 88: Ngư Nhân (1)

Tiểu thuyết gốc · 1630 chữ

Trong một buổi chiều êm ả bên bờ biển, Tir có cơ hội chứng kiến một buổi biểu diễn của Ngư Nhân.

Bọn hắn tập trung trên một bãi cát rộng, với ánh mặt trời dịu dàng phản chiếu trên mặt nước, tạo nên khung cảnh huyền diệu.

Một nhóm Ngư Nhân, cả nam và nữ, bắt đầu chuẩn bị các nhạc cụ từ những vật liệu tự nhiên như vỏ sò, san hô, và gỗ từ rừng ven biển.

Những nhạc cụ này tỏa ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, tạo nên một vẻ đẹp kỳ diệu và hài hòa với thiên nhiên.

Khi buổi biểu diễn bắt đầu, một nữ Ngư Nhân trẻ, với mái tóc dài màu xanh biển và đôi mắt trong như ngọc trai, bước ra trung tâm.

Cô ấy bắt đầu hát, tiếng hát vang lên như tiếng sóng vỗ, mềm mại và ngọt ngào. Giọng hát của cô hòa quyện với tiếng sóng và gió biển, tạo nên một bản hòa âm tuyệt diệu.

Những Ngư Nhân khác nhanh chóng tham gia, tạo nên một dàn hợp xướng đầy sức sống và tinh tế.

Tiếng hát của họ không chỉ là âm thanh mà còn là cảm xúc, truyền tải tình yêu, niềm hy vọng, và lòng biết ơn đối với biển cả và Thủy Tổ Thần.

Tir cảm thấy trái tim mình rung động mạnh mẽ. Tiếng hát của Ngư Nhân không giống bất kỳ thứ gì hắn từng nghe.

Nó không chỉ là âm nhạc mà còn là một thông điệp về hòa bình, sự đoàn kết, và tình yêu thương.

Mỗi nốt nhạc, mỗi lời ca đều như chạm đến sâu thẳm tâm hồn hắn, khiến hắn cảm nhận được sự bình yên và sức mạnh vô hình từ thiên nhiên.

Hải Âu bên cạnh Tir giải thích: "Tiếng hát của chúng ta không chỉ để giải trí mà còn để giao tiếp với thiên nhiên và các vị Thần. Nó là cầu nối giữa chúng ta và biển cả, giúp chúng ta duy trì sự hòa hợp và cân bằng"

Tir lặng lẽ gật đầu, cảm nhận sâu sắc sự kỳ diệu của văn hóa Ngư Nhân.

Hắn nhận ra rằng, có lẽ sức mạnh thực sự không chỉ nằm ở vũ lực mà còn ở sự hài hòa với thiên nhiên và lòng nhân ái.

Buổi biểu diễn tiếp tục, tiếng hát và âm nhạc của Ngư Nhân lan tỏa khắp không gian, như một bài ca của biển cả vang vọng mãi trong trái tim của những người nghe.

Tir đứng đó, đắm chìm trong bản hòa âm tuyệt diệu, trái tim hắn mở rộng để đón nhận những giá trị mới mẻ và đầy ý nghĩa.

Hải Âu nói: “Tir, khi ngươi được nghe âm nhạc của người tạo ra tiếng nói của chúng ta, Sò đại nhân, ngươi sẽ phát hiện trên thế gian này không có thứ âm thanh nào tuyệt đẹp hơn nữa”

Khi nói, trong mắt nàng hiện ra những tia sáng lấp lánh.

Tir nghe xong, không khỏi hướng tới, hắn không biết thứ âm nhạc đó là gì mà có thể khiến một Ngư Nhân như nàng đều say mê.

Sò là ai?

Có rất nhiều thứ hắn chưa được biết.

Khi mặt trời lặn dần chìm xuống đại dương, bóng tối bắt đầu lan rộng trên bầu trời, Hải Âu nhận ra thời gian đã trôi qua nhanh chóng.

Nàng chợt nhớ ra điều gì đó quan trọng, đôi mắt sáng lên như nhận ra một ý tưởng tuyệt vời.

Không chần chừ, Hải Âu nắm lấy tay Tir, kéo hắn đi nhanh qua các con đường rực rỡ của Triều Thần Quốc.

"Nhanh lên, Tir! Chúng ta không thể bỏ lỡ được!" Hải Âu nói, giọng nói đầy háo hức và nhiệt tình.

Tir, dù hơi bất ngờ nhưng cũng không thể cưỡng lại sự nhiệt tình của Hải Âu, để cho nàng kéo đi qua những con đường lát đá trắng.

Đường phố lúc này bắt đầu được chiếu sáng bởi những chiếc đèn lồng tinh xảo, ánh sáng mềm mại tỏa ra từ những viên pha lê lấp lánh, tạo nên khung cảnh huyền ảo dưới màn đêm.

Sau một quãng đường ngắn, cả hai đến quảng trường Ngư Nhân, một không gian rộng lớn và hoành tráng nằm ngay trung tâm của thành phố.

Quảng trường được bao quanh bởi những tòa nhà trang nhã, mỗi góc cạnh đều được khắc họa bằng những hình ảnh sống động về cuộc sống và văn hóa của Ngư Nhân.

Ngay giữa quảng trường, một sân khấu lớn đã được dựng lên. Những chiếc rèm lụa màu xanh biển lay động nhẹ nhàng dưới gió đêm.

Ánh sáng từ những chiếc đèn pha lê chiếu rọi lên sân khấu, tạo nên không gian thần tiên và mơ màng.

Khán giả, bao gồm những Ngư Nhân từ khắp nơi trong thành phố, đã tụ tập đông đúc, ánh mắt chờ đợi và phấn khích.

"Hí Kịch Gia đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn của mình" Hải Âu giải thích, ánh mắt lóe lên niềm vui và sự tự hào: "Ngươi sẽ thích nó, Tir. Đây là một trong những nghệ sĩ xuất sắc nhất của chúng ta"

Tir, dù chưa hiểu hết ý nghĩa của sự kiện này, nhưng cảm nhận được sự hứng khởi từ Hải Âu và từ đám đông xung quanh, cũng bắt đầu cảm thấy háo hức.

Hắn nhìn quanh, thấy những gương mặt rạng rỡ, những nụ cười và ánh mắt chờ đợi.

Khung cảnh này khác xa với sự căng thẳng và bạo lực ở Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, làm hắn cảm thấy như đang bước vào một giấc mơ đẹp.

Khi ánh trăng bắt đầu lên cao, chiếu sáng xuống quảng trường, không khí trở nên lãng mạn và huyền ảo hơn.

Tiếng sóng biển xa xa hòa cùng tiếng nhạc nhẹ nhàng từ những nhạc cụ cổ truyền của Ngư Nhân, tạo nên một bản giao hưởng dịu dàng và thanh bình.

Tir cảm thấy lòng mình như được xoa dịu, mọi lo âu và mệt mỏi dường như tan biến.

Cuối cùng, những tấm rèm sân khấu từ từ mở ra, Hí Kịch Gia xuất hiện trong trang phục lộng lẫy, bên kia khuôn mặt là chiếc mặt nạ với những chi tiết tinh xảo và màu sắc rực rỡ.

Ánh đèn tập trung vào nhân vật chính, và buổi biểu diễn bắt đầu trong tiếng vỗ tay và reo hò của đám đông.

“Hí Kịch Gia!”

“Hôm nay hãy biểu diễn vở kịch Megalondo”

Trong ánh sáng mờ ảo của sân khấu, Hí Kịch Gia bước lên, mang theo những con rối được chế tác tỉ mỉ và tinh xảo.

Mỗi con rối đều được chạm khắc từ gỗ quý, với những chi tiết sống động đến từng cử động nhỏ nhất.

Hí Kịch Gia mỉm cười, bắt đầu vở kịch, và giọng nói trầm ấm, cuốn hút từ người lồng tiếng tài năng Tú bắt đầu cất giọng.

“Đây là câu chuyện về một vị anh hùng của Ngư Nhân, người đã dũng cảm đứng lên chống lại con quái vật khổng lồ Megalondo”

Ánh đèn sân khấu dần dần sáng lên, chiếu rọi những con rối, tạo nên một bức tranh sống động.

Trên sân khấu, một con rối Ngư Nhân anh hùng xuất hiện, với vẻ ngoài mạnh mẽ và oai phong.

Hắn có đôi mắt sáng rực, mái tóc dài và đôi cánh tay mạnh mẽ, biểu tượng cho sự dũng cảm và quyết tâm.

Hí Kịch Gia điều khiển con rối một cách điêu luyện, khiến nó như sống dậy trước mắt khán giả.

Mỗi bước đi, mỗi cử động đều thể hiện sự linh hoạt và tài năng của người điều khiển.

Con rối Ngư Nhân anh hùng bước ra biển khơi, nơi hắn phải đối mặt với quái vật Megalondo, một con quái vật biển khổng lồ, với hàm răng sắc nhọn và đôi mắt đỏ rực.

Megalondo xuất hiện trên sân khấu, được tái hiện qua một con rối khổng lồ, từng cử động của nó đều toát lên sự hung bạo và khủng khiếp.

Khán giả nín thở, theo dõi từng chi tiết của cuộc đối đầu.

Hí Kịch Gia làm cho con rối Ngư Nhân anh hùng lao vào trận chiến với Megalondo, mỗi động tác đều mạnh mẽ và quyết liệt.

Cuộc chiến diễn ra cam go và đầy kịch tính.

Ngư Nhân anh hùng né tránh những cú tấn công từ Megalondo, đáp trả bằng những đòn đánh chính xác và mạnh mẽ.

Tiếng rít của Megalondo và tiếng vỗ tay của khán giả hòa quyện vào nhau, tạo nên một không gian căng thẳng và hấp dẫn.

Trong một khoảnh khắc quyết định, vị Ngư Nhân anh hùng kia sử dụng trí tuệ và lòng dũng cảm để tìm ra điểm yếu của Megalondo.

Hắn đâm một cú chí mạng vào tim con quái vật, kết thúc cuộc chiến trong tiếng hò reo cuồng nhiệt của khán giả.

Megalondo gục ngã, và Ngư Nhân anh hùng đứng hiên ngang, biểu tượng cho chiến thắng và lòng dũng cảm.

“Ta biết vị Ngư Nhân anh hùng đó là ai, đó chính là Định Hải Tướng Quân, Lãng đại nhân” Những đứa trẻ Ngư Nhân tranh nhau hô to.

Vở kịch hạ màn, Hí Kịch Gia cúi chào cùng với Tú.

Khán giả vỗ tay nồng nhiệt, ngưỡng mộ tài năng và nghệ thuật của hai người bọn họ.

Tir, đứng giữa đám đông, cảm nhận sâu sắc sự kỳ diệu của vở kịch.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.