Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 86: Xích Lang (1)

Tiểu thuyết gốc · 1524 chữ

Trong bóng đêm của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, nơi ánh sáng từ các ngọn đuốc cháy bừng bừng không đủ để xua tan đi sự lạnh lẽo, Tir bước đi lặng lẽ.

Trái ngược với anh trai Ares và các Xích Lang Nhân khác, Tir mang trong mình một suy nghĩ khác biệt.

Hắn không bị hấp dẫn bởi những tiếng reo hò cuồng nhiệt của đám đông hay ánh lửa cháy bừng bừng trong đấu trường.

Hắn cảm nhận nỗi đau và sự mất mát của mỗi trận chiến.

Tir đứng giữa quảng trường Đấu Trường Vĩ Đại, nơi mà những tiếng hô hào, tiếng gầm rú, và tiếng va chạm của kim loại luôn vang vọng.

Hắn nhìn những chiến binh Xích Lang Nhân đang xông vào nhau, từng đòn đánh, từng cú chém đều mang theo sự sống còn. Nhưng trong mắt Tir, đó chỉ là một cảnh tượng tàn bạo và vô nghĩa.

Tir nhìn lên tượng Hỏa Thần Trần Ý, vị thần linh đã truyền cho Xích Lang Nhân kiến thức về luyện kim và chiến đấu.

Hắn kính ngưỡng Hỏa Thần, nhưng không thể chấp nhận được con đường mà tộc Xích Lang đang đi.

"Chúng ta đang tự hủy hoại mình" Tir thì thầm, giọng đầy đau đớn.

Hắn quay lại nhìn dân chúng, những người đang theo dõi các trận đấu với ánh mắt cuồng nhiệt.

"Chiến đấu chỉ giết chết Xích Lang Nhân" Tir nói lớn, giọng hắn vang vọng khắp đấu trường.

"Chúng ta cần tìm một con đường khác, một con đường không đẫm máu"

Những lời nói của Tir như một cơn gió lạnh thổi qua đám đông. Một vài người bắt đầu nhìn nhau, thầm thì với nhau về những gì Tir vừa nói.

“Hắn đang nói nhảm à?”

“Hắn là tên khùng nào vậy?”

Bọn hắn đã quen với cảnh máu lửa và bạo lực, đây là văn hóa của các Xích Lang Nhân, thứ đã cắm rễ vào linh hồn bọn hắn, khi Tir nói ra lời này, bọn hắn dường như cho rằng Tir đã bị điên.

Tir biết rằng để thay đổi tư tưởng của cả một chủng tộc không phải là điều dễ dàng. Nhưng hắn quyết định sẽ không từ bỏ.

"Chúng ta có thể mạnh mẽ mà không cần phải giết chóc" Hắn nói tiếp, giọng đầy quyết tâm.

"Chúng ta có thể xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, một tương lai mà không phải hy sinh những người thân yêu của mình"

Đám đông Xích Lang Nhân gầm lên phẫn nộ trước lời nói của Tir.

Với họ, chiến đấu không chỉ là cách sống mà còn là tín ngưỡng, là niềm kiêu hãnh của tộc Xích Lang. Những lời của Tir như một lời sỉ nhục đến tất cả những gì họ tin tưởng.

"Ngươi đang sỉ nhục chúng ta! Ngươi đang xúc phạm Hỏa Thần và tất cả chiến binh Xích Lang!" Một người gào lên, giọng đầy căm phẫn.

Tir đứng đó, đối mặt với sự phẫn nộ của đám đông. Hắn không lùi bước, ánh mắt kiên định nhưng đầy sự đau đớn.

"Ta chỉ muốn bảo vệ các ngươi... bảo vệ Xích Lang Nhân khỏi sự tự hủy diệt" Hắn nói, nhưng những lời đó như đổ thêm dầu vào lửa.

Đám đông lao vào Tir như những con thú hoang bị chọc giận. Họ tấn công hắn tàn bạo, không chút khoan nhượng.

Tir cố gắng tự vệ, nhưng sự phẫn nộ và sức mạnh của họ quá lớn. Hắn cảm nhận từng cú đánh, từng cú đấm, đau đớn nhưng không làm mất đi quyết tâm của hắn.

Máu chảy từ những vết thương, hòa cùng mồ hôi và bụi đất. Tir gục ngã dưới những cú đánh liên tiếp, nhưng trong mắt hắn vẫn ánh lên ngọn lửa của sự kiên định.

Trước khi mất đi ý thức, Tir nhìn lên tượng Hỏa Thần lần cuối. Hắn biết rằng con đường hắn chọn không dễ dàng, nhưng cũng không hề hối hận.

"Hãy bảo vệ... hãy xây dựng..." Những lời cuối cùng của hắn thì thầm, hòa lẫn trong tiếng ồn ào của đám đông.

Cơ thể Tir nằm bất động trên mặt đất, ý thức lâm vào một không gian đen tối.

Khi Tir tỉnh dậy, cơn đau nhức từ những vết thương trên cơ thể nhắc nhở hắn về cuộc tấn công tàn bạo vừa qua.

Hắn mở mắt, ánh sáng chói lòa từ ngọn lửa thiêng nơi đấu trường phản chiếu lên trần nhà đá xù xì.

Ares đứng trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lùng và chán ghét nhìn chằm chằm vào hắn.

"Ngươi thật là đáng thương, Tir" Ares buông lời cay độc, giọng hắn lạnh lùng và khinh miệt.

"Ngươi không xứng đáng là một Xích Lang Nhân. Ngươi là kẻ yếu đuối, kẻ phản bội lại tín ngưỡng và niềm kiêu hãnh của chúng ta"

Tir cảm nhận sự đau đớn không chỉ từ những vết thương thể xác, mà còn từ những lời nói đầy cay độc của Ares.

Hắn nhìn lên người anh trai, ánh mắt vẫn kiên định dù cho cơ thể có run rẩy vì đau.

"Ares, ta không phải là kẻ yếu đuối. Ta chỉ muốn cứu lấy dân tộc chúng ta khỏi sự tự hủy diệt" Tir nói, giọng hắn yếu ớt nhưng vẫn chứa đầy sự quyết tâm.

Ares cười nhạt, tiếng cười đầy khinh miệt: "Ngươi không hiểu gì cả, Tir. Chiến đấu là cách sống của chúng ta, là tín ngưỡng của chúng ta. Ngươi chỉ là kẻ yếu đuối, không có chỗ đứng trong thế giới của chúng ta"

Tir nắm chặt tay, cố gắng ngồi dậy dù cho cơ thể hắn đang kêu gào vì đau đớn.

"Ares, ngươi có biết bao nhiêu chiến binh đã ngã xuống vì cuộc chiến vô nghĩa này không? Ngươi có biết bao nhiêu gia đình đã mất đi người thân yêu vì tín ngưỡng này không? Ta không muốn nhìn thấy thêm bất kỳ ai phải chịu đau khổ nữa"

Ares bước đến gần Tir, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo và đáng sợ hơn: "Em trai, ngươi không hiểu gì cả. Ngươi không xứng đáng là em trai của ta. Nếu ngươi không thể chấp nhận tín ngưỡng của chúng ta, ngươi sẽ mãi mãi là kẻ bị khinh miệt"

Tir không đáp lại, chỉ nhìn chằm chằm vào Ares.

Đổi lại, Ares nở nụ cười khinh miệt, đợi xem hắn sẽ phản ứng như thế nào.

Tir đứng giữa quảng trường của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, nhìn những ngọn lửa cháy rực và tiếng reo hò của những Xích Lang Nhân tham gia vào các trận đấu ác liệt.

Hắn cảm thấy lòng mình trống rỗng, không thể tìm được tiếng nói chung với đồng loại của mình.

Trong một cuộc trò chuyện của những người du mục, Tir nghe nói về một chủng tộc kỳ lạ sống ở bờ biển xa xôi, một nơi mà hòa bình và sự hòa ái được đề cao.

“Các ngươi biết không, ở xa kia, nơi bờ biển xanh thẳm, có một chủng tộc rất đặc biệt” Người du mục nói bằng giọng gây tò mò: “Bọn hắn sống trong một quốc gia mạnh mẽ và rộng lớn, nhưng điều đáng chú ý nhất là họ rất hòa ái và yêu thương lẫn nhau. Không có bạo lực, không có những trận chiến đẫm máu như ở đây”

Tir nghe những lời đó với ánh mắt sáng lên, trái tim hắn bắt đầu đập nhanh hơn: “Ngươi nói thật chứ? Một nơi như thế thật sự tồn tại sao?”

Người du mục gật đầu, vẻ mặt chắc chắn: “Đúng vậy, đó là Triều Thần Quốc của những Ngư Nhân. Họ sống trong hòa bình và sự hài hòa, tất cả đều tôn thờ một vị thần gọi là Thủy Tổ Thần, và quốc gia của họ được biết đến với sự phát triển mạnh mẽ, cả về văn hóa lẫn kinh tế”

“Ngư Nhân? Bọn hắn so với chúng ta có gì khác biệt không?” Những người còn lại tò mò.

“Bọn hắn có mái tóc màu xanh lam rất đẹp, còn có làn da màu trắng bạc không giống chúng ta, đặc biệt giọng hát của bọn hắn rất tuyệt vời”

“Quốc gia của bọn hắn trông như thế nào?”

“Rất rộng lớn, rất mạnh mẽ, ta đã từng thấy qua, quốc gia của bọn hắn so với chúng ta còn to lớn hơn”

Những người khác nghe vậy liền không tin: “Không thể nào, một quốc gia không tôn trọng chiến đấu làm sao có thể so với chúng ta mạnh mẽ hơn? Ta không tin!”

Nghe xong, Tir quyết định không thể chần chừ thêm nữa.

Hắn muốn tìm đến nơi đó, không chỉ để thỏa mãn sự tò mò mà còn để chứng minh cho các Xích Lang Nhân thấy rằng bạo lực không phải là cách duy nhất để tồn tại.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.