Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 70: Toàn Trường Kinh Ngạc

Tiểu thuyết gốc · 1641 chữ

"Kẻ mới vào Thiên Ti Phái mà dám thách đấu với ta ư?" Võ sĩ tự do cười nhạt, giọng nói đầy chế giễu.

Trần Ý không đáp, năng lực ban cho linh tính tràn vào bao tay, chỉ nhẹ nhàng nâng tay, từ từ kéo những sợi dây ra từ bao tay đặc biệt mà ông lão Thiên Ti Phái đã trao cho.

Các sợi dây này mềm mại nhưng vô cùng chắc chắn, mang một màu bạc sáng bóng dưới ánh mặt trời.

Tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lên, võ sĩ tự do ngay lập tức lao tới với tốc độ như sấm sét, tay đấm mạnh mẽ nhắm thẳng vào Trần Ý.

Nhưng Trần Ý không hề hoảng loạn, hắn lùi một bước, vung tay, các sợi dây trong tay hắn lập tức đan chặt thành một mạng lưới, chặn đứng cú đấm của đối thủ.

“Cái quỷ gì đây?”Võ sĩ tự do bất ngờ, hắn không ngờ rằng những sợi dây mỏng manh lại có thể cản phá được cú đấm của mình.

Trần Ý cười nhẹ, tiếp tục điều khiển những sợi dây linh hoạt.

Hắn sử dụng chiêu thức Ti Xà Vũ, các sợi dây như những con rắn linh hoạt, uốn lượn xung quanh đối thủ, khiến võ sĩ tự do phải quay cuồng, không biết phải đối phó thế nào.

"Ngươi nghĩ chỉ dựa vào vài sợi dây nhỏ bé đó mà có thể thắng ta sao?" Võ sĩ tự do tức giận gầm lên, hắn tiếp tục lao tới, tung ra những cú đấm mạnh mẽ.

Nhưng Trần Ý không hề nao núng, hắn sử dụng Ti Lực Phong Bạo, các sợi dây cuộn lại, tạo thành một cơn bão nhỏ, đánh bật mọi cú đấm của đối thủ.

Võ sĩ tự do càng lúc càng lúng túng, hắn cảm thấy như mình đang đối đầu với một đối thủ vô hình.

Các sợi dây của Trần Ý không chỉ là công cụ tấn công, mà còn là vũ khí phòng thủ, bảo vệ hắn khỏi mọi đòn tấn công.

Trần Ý di chuyển nhẹ nhàng, mỗi bước đi của hắn đều khiến các sợi dây trở nên sống động, như có linh hồn riêng.

Khán giả xung quanh bắt đầu nhận ra sự phi thường của Trần Ý.

"Không thể tin được! Một người mới gia nhập Thiên Ti Phái chỉ trong hai tuần mà có thể điều khiển sợi dây linh hoạt đến vậy!" Một người reo lên.

"Đúng vậy, hắn như một bậc thầy thực sự của Thiên Ti Phái" Người khác cũng không giấu được sự kinh ngạc.

Trong một khoảnh khắc, Trần Ý tung ra chiêu thức Thiên Ti Triền Hồn, các sợi dây lập tức quấn chặt lấy đối thủ, trói chặt hắn lại.

Võ sĩ tự do cố gắng vùng vẫy, nhưng càng vùng vẫy, các sợi dây càng siết chặt hơn.

Cuối cùng, hắn không thể cử động được, phải chịu thua dưới sự điều khiển dây tài tình của Trần Ý.

“Xé rách cho ta” Võ sĩ tự do, khuôn mặt đỏ lên quát to, hắn không cam tâm chịu thua, vận dụng hết sức mạnh để phá vỡ vòng dây.

Xẹt!

Nhất thời những sợi dây bị cắt đứt, hắn như con báo, nhanh như chớp vọt tới tấn công Trần Ý.

Trần Ý lùi lại, tay nhanh nhẹn vung lên, sợi dây mềm mại nhưng mạnh mẽ bay lượn, hắn sử dụng chiêu thức Tiên Ti Quyết Tử, đánh lùi võ sĩ tự do, tạo khoảng trống cho bản thân.

Các sợi dây như có linh hồn, tự động bao vây mọi hướng xung quanh võ sĩ tự do, tạo thành một mạng nhện chằng chịt, không cho võ sĩ tự do một cơ hội phản công.

Khi võ sĩ tự do phát giác có gì đó không ổn, hắn đã như con mồi rơi vào mạng nhện, hắn gầm lên trong tuyệt vọng, tung ra những cú đấm mạnh mẽ.

Nhưng lần này, Trần Ý không chỉ dùng sợi dây để phòng thủ mà còn sử dụng Ti Lực Phát Khí.

Các sợi dây biến thành những tia sáng mạnh mẽ, đẩy lùi cú đấm của đối thủ và đánh bật hắn ra xa.

Hự!

Võ sĩ tự do hai mặt trợn tròn, những sợi dây khi tụ hợp thành một khối, cứng hơn rất nhiều khi chỉ còn là những sợi riêng lẻ, khi đập vào người hắn, cơn đau không nói nổi thành lời.

Khán giả xung quanh bàng hoàng, không thể tin được rằng Trần Ý, người mới gia nhập Thiên Ti Phái chỉ trong hai tuần, lại có thể dễ dàng đánh bại một võ sĩ tự do mạnh mẽ như vậy.

Tiếng reo hò, cổ vũ vang lên, không chỉ từ những người ủng hộ Thiên Ti Phái, mà còn từ những người từng coi thường họ.

Lăng Phong và ông lão Thiên Ti Phái đứng bên ngoài, cũng không khỏi ngạc nhiên.

"Không thể tin được, Trần Ý tiến bộ nhanh đến vậy" Lăng Phong thốt lên.

Ông lão gật đầu, trong mắt hiện lên kinh ngạc không thể tin được.

"Có lẽ chúng ta đã tìm thấy một viên ngọc quý thật sự" Ông thì thầm.

Trong suy nghĩ, ông lão cho rằng Trần Ý chính là kiểu thiên tài phát triển chậm, một khi đã trưởng thành thì sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Khi trận đấu giữa Trần Ý và võ sĩ tự do kết thúc, sân thi đấu rơi vào im lặng như tờ. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không thể tin vào mắt mình.

Những sợi dây trong tay Trần Ý không chỉ linh hoạt, mà còn mang một sức mạnh và sự uyển chuyển đầy mê hoặc.

Nguyễn Hằng Tinh, đứng ở phía xa, mắt mở to và đôi lông mày nhíu lại trong sự kinh ngạc.

Hắn chưa bao giờ thấy một người mới gia nhập Thiên Ti Phái có thể điều khiển sợi dây một cách điêu luyện như vậy.

"Làm sao có thể..." Hắn lẩm bẩm, không thể tin vào những gì mình vừa chứng kiến: "Hắn chỉ mới vào Thiên Ti Phái có hai tuần, hắn so với ta còn thiên tài hơn?"

"Thật không thể tin được!" Hỏa Vũ hét lên: "Cậu ta mới chỉ là một tân binh của Thiên Ti Phái thôi mà!"

"Không thể nào! Làm sao hắn có thể đạt được trình độ như vậy chỉ trong hai tuần?" Huyền Trí nói, giọng không thể tin được.

"Là một thiên tài sao?" Quán chủ Đấu Thần Môn ánh mắt ngạc nhiên, không khỏi nhìn kỹ Trần Ý vài lần.

“Thiên Ti Phái vốn đã lụi tàn, nay lại xuất hiện một tia hi vọng” Hắn thì thầm.

Trận đấu thứ sáu, giữa Nguyễn Hằng Tinh của Đấu Thần Môn và võ sĩ từ Phượng Hoàng Môn, nhanh chóng trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Khán giả ngồi đông đúc trên khán đài, chờ đợi màn biểu diễn võ công đặc sắc.

Nguyễn Hằng Tinh bước vào sân đấu với phong thái tự tin, ánh mắt sắc lạnh quét qua đám đông.

Đối thủ của hắn từ Phượng Hoàng Môn cũng không kém phần quyết tâm, nhưng trong ánh mắt vẫn có chút lo lắng khi đối diện với một người có danh tiếng như Nguyễn Hằng Tinh.

Nguyễn Hằng Tinh, thiên tài mới nổi của Đấu Thần Môn, thiên phú võ học phi phàm không ai bì kịp.

Trận đấu bắt đầu, Nguyễn Hằng Tinh nhanh chóng thi triển chiêu thức của Đấu Thần Môn.

Đấm Thép là chiêu thức mở đầu, cú đấm của hắn mạnh mẽ như búa tạ, tạo ra luồng khí mạnh mẽ, khiến đối thủ phải lùi lại vài bước.

Khán giả ồ lên trầm trồ, nhiều người không thể không khen ngợi sức mạnh của Nguyễn Hằng Tinh.

"Nguyễn Hằng Tinh thật sự là một võ sĩ xuất sắc!" Một người trong đám đông thốt lên.

“Đừng xem thường ta, Phượng Minh Hoàng Vũ”

Đối thủ từ Phượng Hoàng Môn không chịu thua, nhanh chóng phản công, tạo ra những đốm lửa rực rỡ bay tới Nguyễn Hằng Tinh.

Nhưng Hằng Tinh dễ dàng né tránh, di chuyển linh hoạt như một con hổ, mỗi bộ pháp của hắn như một con hổ săn mồi.

Rầm!

Cú đá mạnh mẽ làm nứt mặt đất, khiến đối thủ mất thăng bằng và ngã xuống. Khán giả há hốc miệng, không tin vào sức mạnh vượt trội của Nguyễn Hằng Tinh.

“Ngươi” Võ sĩ bên phía Phượng Hoàng Môn đôi mắt lộ ra kinh sợ, cả người bất ngờ bị biến cố ngã xuống, cố gắng đứng dậy.

Nhưng Nguyễn Hằng Tinh đã không để cho hắn có cơ hội vực dậy.

“Thiết Quyền” Cú đấm mạnh như sắt thép giáng xuống.

Võ sĩ Phượng Hoàng Môn trợn mắt nhìn thấy nắm đấm dừng trước mặt hắn, chỉ cách vài cm.

“Ta thua” Hắn cúi đầu nói.

Khán giả vỗ tay không ngớt, tiếng reo hò vang dội.

"Nguyễn Hằng Tinh đúng là không hổ danh là võ sĩ xuất sắc nhất của Đấu Thần Môn!" Một người khác trong đám đông khen ngợi.

Nguyễn Hằng Tinh đứng thẳng, hít một hơi thật sâu, nhìn xuống đối thủ với ánh mắt bình thản.

Đối thủ, bị đánh bại hoàn toàn, ánh mắt lộ rõ sự kinh sợ và bất lực. Hắn biết rằng mình không thể nào so bì được với sức mạnh của Hằng Tinh.

Trận đấu kết thúc với chiến thắng dễ dàng cho Nguyễn Hằng Tinh, một lần nữa khẳng định vị thế vững chắc của Đấu Thần Môn trong lòng tất cả mọi người.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.