Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 66: Ước Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1739 chữ

"Ti Lực Phát Khí!" Lăng Phong hô to, tập trung năng lượng vào sợi dây.

Một luồng khí mạnh mẽ được phóng ra từ đầu dây, đánh bật đối thủ ra xa.

Võ giả Đấu Thần Môn loạng choạng, nhưng nhanh chóng lấy lại thăng bằng, lao tới với tốc độ kinh hồn.

Lăng Phong giữ vững tâm thế, tập trung vào từng động tác.

"Ti Xà Vũ!" Sợi dây trong tay hắn biến thành hàng chục sợi nhỏ, tấn công đối thủ từ mọi phía.

Võ giả Đấu Thần Môn bị bao vây bởi những sợi dây sắc bén, không thể phản công kịp thời.

Võ giả Đấu Thần Môn mồ hôi chảy dài trên trán.

Lăng Phong không dừng lại, hắn quyết định dùng chiêu mạnh nhất của mình.

"Thiên Ti Triền Hồn!" Sợi dây cuốn chặt lấy đối thủ, như muốn hút cạn năng lượng của hắn.

Võ giả Đấu Thần Môn hét lên, cố gắng giãy giụa nhưng không thể thoát ra.

Trận đấu trở nên gay cấn, khán giả xung quanh đều nín thở theo dõi. Lăng Phong nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của đối thủ, hắn biết mình đã chiếm thế thượng phong.

Đối thủ cuối cùng gục ngã, thở hổn hển.

Lăng Phong thu hồi sợi dây. Xung quanh, đám đông dần im lặng, không tin được võ giả Đấu Thần Môn đã thua.

Giáp Rồng, trong bộ giáp sắt bóng loáng, tiến đến gần Lăng Phong. Ánh mắt sắc bén của hắn dừng lại trên người Lăng Phong, một tia sáng lạ lóe lên trong mắt.

"Thân thủ của ngươi rất tốt" Giáp Rồng cất tiếng: "Ngươi đã chứng minh được rằng Thiên Ti Phái vẫn còn giá trị và sức mạnh"

Lăng Phong cúi đầu, cảm nhận được sự tôn trọng từ người anh hùng này: "Cảm ơn ngài, anh hùng Giáp Rồng. Thiên Ti Phái sẽ không bao giờ từ bỏ truyền thống và danh dự của mình"

Giáp Rồng nhìn Lăng Phong một lúc lâu, rồi lắc đầu nhẹ nhàng.

"Thật đáng tiếc" Giọng đầy nuối tiếc: "Thiên Ti Phái đã là quá khứ. Hiện tại và tương lai thuộc về Đấu Thần Môn"

Lời nói của Giáp Rồng như một nhát dao đâm vào lòng tự trọng của Lăng Phong. Hắn cảm nhận được sự thật trong lời nói của Giáp Rồng, rằng Thiên Ti Phái đang dần bị lãng quên và Đấu Thần Môn mới là nơi tỏa sáng. Nhưng Lăng Phong không thể chấp nhận điều đó.

"Ngài có thể nói đúng" Lăng Phong đáp, ánh mắt đầy kiên định: "Nhưng ta tin rằng Thiên Ti Phái vẫn còn cơ hội để trở lại vinh quang. Ta sẽ không từ bỏ và sẽ cố gắng hết mình để đưa môn phái của mình trở lại vị trí xứng đáng"

Lúc này, Nguyễn Hằng Tinh từ trong đám người bước ra, hắn cúi đầu trước Giáp Rồng, sau đó đi tới chỗ Lăng Phong.

Nguyễn Hằng Tinh khẽ nhếch môi.

"Thiên Ti Phái đã là quá khứ, hiện tại của ta là ở đây, với Đấu Thần Môn" Hắn bước gần lại Lăng Phong, ánh mắt trở nên nghiêm túc: "Để ta cho ngươi thấy sức mạnh thật sự của võ công Đấu Thần Môn"

Nguyễn Hằng Tinh giơ tay, một luồng khí mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể hắn. Cơ bắp của hắn căng lên, cứng như sắt thép, và một luồng sức mạnh khủng khiếp tràn ngập xung quanh.

"Đấu Thần Môn không chỉ là võ công. Nó là sức mạnh, là ý chí không gì khuất phục được"

Hắn bước tới một bức tường đá gần đó, vận sức và tung một cú đấm mạnh mẽ.

Bức tường vỡ tung thành từng mảnh nhỏ, tiếng nổ vang dội khắp không gian.

Mọi người xung quanh nín thở trước sức mạnh của Nguyễn Hằng Tinh.

"Đây là Đấm Thép, một trong những chiêu thức cơ bản của Đấu Thần Môn" Nguyễn Hằng Tinh nói, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy kiêu hãnh: "Và đây chỉ là một phần nhỏ trong những gì ta đã học được"

Lăng Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm nhận được sự khủng khiếp và uy nghiêm của võ công Đấu Thần Môn.

Hắn biết rằng để thuyết phục sư huynh trở về, hắn cần phải mạnh mẽ hơn nữa.

"Ta hiểu rồi, sư huynh" Lăng Phong nói: "Ta sẽ dùng võ công của Thiên Ti Phái để đánh bại ngươi"

Chủ quán của Đấu Thần Môn, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ mạnh mẽ, bước ra.

Ông có khuôn mặt vuông vức, đôi mắt sắc bén như chim ưng và một khí chất đầy quyền uy khiến bất cứ ai cũng phải kính nể.

"Ngươi là Lăng Phong, đệ tử của Thiên Ti Phái đúng không?" Chủ quán hỏi, đôi mắt nhìn Lăng Phong từ đầu đến chân. Lăng Phong cúi đầu, đáp lại với sự tôn trọng.

"Vâng, tôi là Lăng Phong"

Ông chủ quán gật đầu, vẻ mặt không chút biến đổi: "Ngươi muốn gặp Nguyễn Hằng Tinh, đúng không? Ta biết rõ ý định của ngươi. Nhưng ở đây, bất cứ ai muốn thách thức hoặc chứng minh điều gì đều phải qua thực lực"

Trần Ý đứng trong bóng tối, lòng hồi hộp theo dõi cuộc đối thoại. Hắn thấy rõ sự căng thẳng trong không khí, cảm nhận được từng nhịp đập của trái tim Lăng Phong.

"Tuần sau, chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi đấu giữa các môn phái" Chủ quán tiếp tục, giọng nói vang vọng khắp không gian: "Đó sẽ là cơ hội để các ngươi chứng minh thực lực của mình. Thiên Ti Phái hãy tham gia và cho chúng ta thấy các ngươi mạnh mẽ đến đâu"

Lăng Phong cảm thấy một luồng nhiệt huyết dâng trào trong lòng. Đây chính là cơ hội mà hắn cần để chứng minh giá trị của Thiên Ti Phái, để cho Nguyễn Hằng Tinh và tất cả mọi người thấy rằng Thiên Ti Phái vẫn còn đứng vững, không hề yếu kém như những lời đồn thổi.

"Chúng tôi sẽ tham gia" Lăng Phong đáp, giọng nói chắc nịch và đầy quyết tâm.

Ông chủ quán gật đầu hài lòng, sau đó quay trở vào bên trong Đấu Thần Môn.

Khi Lăng Phong đứng trước cánh cửa của Đấu Thần Môn, Trần Ý mới chịu xuất hiện.

"Lăng Phong sư huynh!" Trần Ý gọi to, khiến Lăng Phong giật mình quay lại:"Đừng từ bỏ dễ dàng như vậy"

Lăng Phong nhìn Trần Ý, ánh mắt hắn hơi thiếu tự tin: "Trần Ý, em đã thấy rồi đấy. Sức mạnh của Đấu Thần Môn... chúng ta không thể sánh ngang"

Trần Ý tiến tới gần hơn, đặt tay lên vai Lăng Phong, ánh mắt kiên định: "Chúng ta không thể sánh ngang nếu từ bỏ ngay từ bây giờ. Nhưng nếu kiên định và quyết tâm, chúng ta có thể làm được"

Những lời nói của Trần Ý như một luồng gió mát thổi qua tâm hồn Lăng Phong.

Hắn hít một hơi sâu, ánh mắt trở nên sắc bén và kiên định hơn bao giờ hết.

"Đúng, ta sẽ không từ bỏ. Ta sẽ chứng minh cho sư huynh thấy rằng Thiên Ti Phái không hề yếu hơn Đấu Thần Môn!"

Lăng Phong lớn giọng nói, tiếng vang vọng khắp không gian, thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Hắn cảm thấy một luồng sức mạnh mới trỗi dậy trong lòng.

Trần Ý mỉm cười, cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của Lăng Phong.

"Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng. Thiên Ti Phái sẽ không bao giờ bị lãng quên, và chúng ta sẽ đưa nó trở lại thời kỳ hoàng kim"

Mặc dù chính hắn cũng không biết thời kỳ hoàng kim của Thiên Ti Phái là như thế nào!

Khi trở về Thiên Ti Phái, Lăng Phong và Trần Ý thấy ông lão đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ trong sân, khuôn mặt ông thoáng chút u sầu. Nhìn thấy Lăng Phong, ông lão nhíu mày, hỏi ngay:

"Lăng Phong, cháu lại lén đi đâu nữa rồi?"

Trần Ý ở bên cạnh im lặng, nhìn xem hai ông cháu bọn hắn diễn trò.

Các ngươi cứ diễn, đừng quan tâm đến ta.

Lăng Phong cúi đầu, đôi mắt rực lên ánh quyết tâm: "Thưa ông, con đã đến Đấu Thần Môn"

Nghe đến đây, ông lão lập tức đứng dậy, ánh mắt đầy phẫn nộ: "Cháu nói cái gì? Tại sao lại đến đó? Cháu không biết rằng họ là đối thủ của chúng ta sao?"

Trần Ý đứng cạnh, nhẹ nhàng nói: "Thưa sư tổ, chuyện không như người nghĩ. Chúng con đã gặp chủ quán Đấu Thần Môn. Ông ta đề nghị chúng ta tham gia cuộc thi đấu giữa các môn phái vào tuần sau"

Ông lão trầm ngâm, ánh mắt dịu lại: "Thi đấu giữa các môn phái? Đó là một cơ hội để chứng minh thực lực của Thiên Ti Phái. Nhưng các ngươi có biết điều đó cũng đồng nghĩa với việc đối đầu với những môn phái mạnh nhất trong vùng không?"

Lăng Phong gật đầu, ánh mắt quyết tâm: "Con biết, thưa ông. Nhưng con tin rằng đây là cơ hội duy nhất để chúng ta chứng minh sức mạnh của Thiên Ti Phái. Để cho mọi người thấy rằng chúng ta không hề yếu kém"

Ông lão thở dài, ánh mắt nhìn về phía xa xăm: "Thiên Ti Phái chúng ta từng có một thời hoàng kim, nhưng giờ đây chỉ còn lại ngươi một đệ tử. Ta sợ rằng các ngươi không đủ sức để đối đầu với những môn phái khác"

“Còn có con, sư tổ”

Trần Ý bước lên một bước, giọng nói kiên định: "Thưa sư tổ, con tin rằng với sự hướng dẫn của người, chúng con sẽ có thể chiến thắng. Đây là cơ hội để chúng ta lấy lại danh dự của Thiên Ti Phái"

Ông lão nhìn Trần Ý và Lăng Phong, lòng đầy suy tư: "Các ngươi đã quyết tâm như vậy, ta không còn lý do gì để từ chối. Nhưng là Trần Ý, ngươi còn quá yếu không thể tham gia thi đấu”

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.