Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 64: Tới Đấu Thần Môn

Tiểu thuyết gốc · 1706 chữ

Lăng Phong cúi đầu, mồ hôi ướt đẫm trán, cố gắng che giấu nước mắt. Ông nội yêu thương hắn, nhưng sự kỳ vọng quá lớn khiến hắn cảm thấy áp lực nặng nề.

Mỗi lần bị mắng, Lăng Phong đều cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương, nhưng hắn không dám phản kháng, chỉ biết nỗ lực hơn nữa.

Giữa những lời quát mắng ấy, sư huynh Nguyễn Hằng Tinh luôn đứng bên cạnh, bảo vệ hắn.

"Sư phụ, Lăng Phong đã cố gắng hết sức rồi. Em ấy cần thời gian để tiến bộ"Nguyễn Hằng Tinh nhìn Lăng Phong với ánh mắt ân cần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn.

"Đừng lo, Lăng Phong. Em sẽ làm được. Anh tin ở em"

Những lời nói ấy là nguồn động viên duy nhất của Lăng Phong trong những lúc khó khăn.

Hắn nhớ rõ từng khoảnh khắc khi sư huynh Nguyễn Hằng Tinh ở bên, dạy hắn từng chiêu thức, chỉ dẫn hắn từng bước một.

Nguyễn Hằng Tinh không chỉ là sư huynh mà còn là người anh lớn, người luôn che chở và bảo vệ hắn trước những áp lực từ ông nội.

Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, mối quan hệ giữa sư huynh và ông nội dần trở nên căng thẳng.

Nguyễn Hằng Tinh muốn khám phá thêm những bí mật của Thiên Ti Phái, nhưng ông nội lại từ chối truyền thụ.

Cảm giác bất công khiến Nguyễn Hằng Tinh quyết định rời bỏ Thiên Ti Phái, để lại Lăng Phong trong nỗi đau và sự trống rỗng.

Đêm đó, Lăng Phong đang ngồi dưới hiên nhà, cảm nhận hơi gió lạnh thổi qua.

Hắn đang loay hoay với những sợi dây, cố gắng luyện tập những chiêu thức mới mà ông nội đã dạy.

Đột nhiên, tiếng cãi vã vang lên từ phòng tập.

Lăng Phong ngẩng đầu, nhận ra giọng của sư huynh Nguyễn Hằng Tinh và ông nội đang lớn tiếng cãi nhau.

"Có phải sư phụ đang giấu bí mật gì không?" Giọng Hằng Tinh đầy căng thẳng và phẫn nộ: "Tại sao sư phụ không chịu truyền thụ toàn bộ bí quyết của Thiên Ti Phái cho con?"

"Nguyễn Hằng Tinh, con đã học đủ rồi. Những gì ta dạy đã đủ để con trở thành một chiến binh xuất sắc" Giọng ông nội nghiêm khắc, không kém phần kiên định.

"Không, sư phụ đang giấu con điều gì đó. Con cảm nhận được." Hằng Tinh không chịu lùi bước.

"Con đã nỗ lực, đã hy sinh rất nhiều để theo đuổi con đường này. Con xứng đáng được biết mọi thứ về Thiên Ti Phái"

Lăng Phong ngồi lặng im, không dám thở mạnh. Hắn biết cuộc tranh cãi này đã diễn ra nhiều lần, nhưng lần này có vẻ căng thẳng hơn. Hắn nghe tiếng bước chân của Nguyễn Hằng Tinh tiến tới gần ông nội.

"Con không thể chấp nhận điều này nữa. Nếu sư phụ không tin con, con sẽ rời khỏi đây" Giọng Hằng Tinh run rẩy, nhưng đầy quyết tâm.

“Hằng Tinh, con đừng quá cố chấp" Ông nội thở dài, giọng trầm buồn: "Ta không muốn mất con, nhưng nếu con quyết định như vậy, ta cũng không thể ngăn cản"

Lăng Phong cảm nhận được sự đau đớn trong giọng nói của ông nội.

Hắn nghe thấy tiếng động mạnh, như thể Nguyễn Hằng Tinh vừa ném thứ gì đó xuống đất.

Tiếng bước chân vang lên, nặng nề và kiên quyết. Lăng Phong nhìn ra ngoài hiên, thấy Nguyễn Hằng Tinh bước ra khỏi phòng tập, trên tay là chiếc võ phục của Thiên Ti Phái.

"Sư huynh!" Lăng Phong gọi với theo, nhưng Hằng Tinh không quay đầu lại. Hắn vứt chiếc võ phục xuống đất, nhìn Lăng Phong với ánh mắt đầy nỗi buồn.

"Lăng Phong, em ở lại chăm sóc sư phụ. Anh phải đi rồi" Hằng Tinh nói, giọng nghẹn ngào: "Anh không thể ở lại đây khi mọi thứ bị che giấu. Anh phải tìm kiếm sự thật"

Lăng Phong đứng đó, đôi mắt đẫm lệ, không biết phải nói gì. Hắn nhìn theo bóng lưng của sư huynh dần khuất xa, cảm thấy lòng mình trống rỗng.

Ông nội bước ra từ phòng tập, ánh mắt đầy nỗi buồn và hối hận.

"Hằng Tinh, ta xin lỗi” Ông nội nói nhỏ, giọng run rẩy: "Ta không muốn chuyện này xảy ra. Nhưng ta không giấu gì con, tất cả những gì Thiên Ti Phái có, ta đã truyền thụ”

Lăng Phong nhìn ông nội, cảm nhận được nỗi đau và sự bất lực của ông. Hắn bước tới, ôm chặt ông nội, cố gắng an ủi.

"Ông ơi, đừng lo. Chúng ta sẽ vượt qua chuyện này" Lăng Phong nói, giọng kiên định.

Ông nội rất nghiêm khắc, từ trước tới giờ luôn là vậy, nhưng là khi sư huynh dứt áo rời đi, ông nội thay đổi rất nhiều.

Ông không còn nghiêm khắc như trước, nhưng là ông cũng không muốn dạy võ.

Hắn phải thay ông giữ gìn Thiên Ti Phái.

Một buổi tối yên tĩnh, ông lão ngồi một mình trong phòng, ánh nến leo lét phản chiếu lên khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông.

Ông nhìn vào bức tượng nhỏ của Nguyễn Hằng Tinh, ánh mắt chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm.

Ông thở dài, đôi mắt mờ đi trong ký ức: "Hằng Tinh, con có biết rằng ta chưa bao giờ giấu con điều gì? Ta chỉ muốn con học cách kiên nhẫn, học cách tự tìm ra sức mạnh của chính mình"

Nước mắt lăn dài trên má, ông cố gắng lau đi nhưng không thể ngăn được dòng cảm xúc.

"Ta đã sai. Ta không nên quá nghiêm khắc với con. Chính vì thầy mà con đã bỏ đi. Là thầy khiến con mất niềm tin"

Bởi vì câu hỏi của Trần Ý gợi lên trí nhớ về sư huynh trong lòng Lăng Phong.

Ngay khi buổi huấn luyện hôm sau kết thúc, ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu rọi xuống con đường nhỏ dẫn đến Đấu Thần Môn, sưởi ấm không gian và xua tan cái lạnh của đêm qua.

Lăng Phong lén lút bước ra khỏi Thiên Ti Phái, cẩn thận không để bất cứ ai phát hiện.

Trong lòng hắn nặng trĩu một cảm giác.

Liệu sư huynh có muốn trở về hay không? Liệu sư huynh có còn đối với ông nội tức giận?

Ông lão đứng trong căn phòng sáng sủa, nhìn qua cửa sổ thấy bóng lưng của Lăng Phong dần biến mất trong ánh sáng ban mai.

Với sự trải đời và kinh nghiệm, ông biết rõ mọi động thái của cháu mình.

Thở dài một hơi, ông lão xoay người bước tới căn phòng tập luyện nơi Trần Ý đang cố gắng với từng động tác của Thiên Ti Phái.

"Trần Ý" Ông lão gọi, giọng trầm lặng nhưng đầy uy lực. Trần Ý ngay lập tức dừng lại, ánh mắt tò mò nhìn ông lão.

"Vâng, sư tổ" Trần Ý đáp.

Ông lão tiến lại gần, đôi mắt già nua nhưng sắc bén nhìn thẳng vào Trần Ý.

"Ta cần ngươi theo dõi Lăng Phong. Nó đang trên đường tới Đấu Thần Môn"

Trần Ý bất ngờ, đôi mày nhíu lại. "Sư tổ, ngài luôn biết những gì Lăng Phong làm sao?"

Ông lão gật đầu, ánh mắt thoáng chút u buồn: "Phải, ta luôn biết. Hắn luôn muốn gọi sư huynh Nguyễn Hằng Tinh trở về, nhưng có những chuyện không thể dễ dàng giải quyết như vậy. Ta sợ hắn sẽ gây ra chuyện"

Trần Ý cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của ông lão. Hắn gật đầu đồng ý, không chút do dự: "Con sẽ theo dõi Lăng Phong, sư tổ. Con sẽ đảm bảo hắn không gây ra bất cứ rắc rối nào"

Ông lão đặt tay lên vai Trần Ý, truyền cho hắn một chút yên tâm. "Cảm ơn ngươi, Trần Ý. Hãy cẩn thận"

Trần Ý nhanh chóng rời khỏi võ quán, theo dấu bước chân của Lăng Phong. Con đường dẫn đến Đấu Thần Môn không dài.

Hắn hiểu rằng ông lão không chỉ biết tất cả những gì Lăng Phong làm, mà còn cảm thấy có lỗi vì không thể truyền đạt hết những bí quyết võ công cho Nguyễn Hằng Tinh.

Khi Trần Ý tới gần Đấu Thần Môn, hắn thấy bóng dáng Lăng Phong đứng đó, mắt chăm chú nhìn vào cổng lớn đầy uy nghiêm của môn phái này.

Trần Ý giấu mình sau một góc khuất, quan sát và chuẩn bị sẵn sàng can thiệp nếu cần thiết.

Bên ngoài Đấu Thần Môn, không khí náo nhiệt như một lễ hội lớn. Khắp nơi treo đầy những cờ xí đỏ rực, tung bay trong gió như lửa cháy.

Tiếng trống vang rền, tiếng hò reo của mọi người càng làm cho bầu không khí thêm phần sôi động.

Hôm nay là một ngày đặc biệt - ngày anh hùng Giáp Rồng, vị anh hùng xuất thân từ Đấu Thần Môn, trở về sau những ngày bảo vệ thành phố Thần Hỏa.

Các võ giả từ khắp nơi đổ về, tụ tập quanh cổng chính của Đấu Thần Môn.

Những người hâm mộ chen chúc nhau, ai cũng muốn nhìn thấy tận mắt vị anh hùng mà họ ngưỡng mộ.

Những đứa trẻ nhỏ, tay cầm cờ nhỏ, hò hét vui mừng. Những bà cụ, ông lão trong trang phục truyền thống, nở nụ cười hiền hậu khi nhìn thấy không khí phấn khởi xung quanh.

Giữa dòng người, Lăng Phong lẫn trong đám đông, ánh mắt dò xét và cảnh giác.

Hắn biết hôm nay là ngày anh hùng Giáp Rồng trở về, nhưng hắn cũng biết rằng cơ hội gặp được sư huynh Nguyễn Hằng Tinh sẽ rất khó khăn.

Nhưng lòng quyết tâm của Lăng Phong không hề suy giảm. Hắn phải tìm cách gặp được sư huynh, dù cho phải đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.