Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 62: Thiên Ti Phái

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

Trần Ý ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, ánh đèn điện tử hắt lên khuôn mặt đầy suy tư. Hình ảnh Trương Tạo với lời đe dọa vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí hắn.

“Vì an toàn của ngươi và người xung quanh ngươi” Những lời nói đó như lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng tự trọng của Trần Ý.

Hắn không có người thân, bởi vì điều đó, hắn rất trân trọng những người bên cạnh mình.

Lời nói của Trương Tạo không khác nào chạm vào vảy ngược của hắn, rồng có vảy ngược, không thể chạm, Trần Ý cũng như thế.

Thời gian còn gần một tháng mới tới lúc nhập học Học Viện Phụ Trợ, đối với Trần Ý, thời gian như vậy là quá lâu.

Hắn muốn ngay lập tức trở nên mạnh mẽ.

Trần Ý suy nghĩ, năng lực ban cho linh tính của hắn sẽ không phù hợp với chiến đấu, thế giới vĩ mô thì càng không, ít nhất hắn chưa tìm được cách sử dụng khác đối với thế giới vĩ mô.

Hiện tại, thứ Trần Ý có thể ỷ vào, đó là thân thể mạnh hơn người bình thường, ý thức phản xạ cũng như vậy.

Nhưng những thứ trên không thể nào hạ gục một tên tội phạm có siêu năng.

Trần Ý nghĩ tới, một người vô năng muốn mạnh mẽ lên thì chỉ có thể sử dụng đồ công nghệ cao, còn không thì học võ thuật.

Đồ công nghệ cao duy nhất hắn có, là đôi Air Kit.

Những món đồ công nghệ cao khác, chắc chắn hắn sẽ không đủ tài chính mua.

Như vậy, Trần Ý chỉ còn lựa chọn còn lại, đó là học võ thuật.

Đối với võ thuật, Trần Ý không dám chắc chắn nó sẽ chống lại được những tên tội phạm có siêu năng, nhưng ngồi không, không phải phong cách của hắn, dù là một cơ hội nhỏ cũng nên thử.

Trần Ý ngồi trước màn hình máy tính, ánh sáng xanh phản chiếu lên đôi mắt quyết tâm của hắn. Hắn tìm thấy một võ quán tên là "Thiên Ti Phái".

Nhìn vào các bài đánh giá tích cực và hình ảnh của các học viên luyện tập, Trần Ý cảm thấy một tia hy vọng lóe lên.

"Được đánh giá cao thế này, chắc hẳn phải có gì đặc biệt" Hắn tự nhủ.

Trần Ý quyết định đến Thiên Ti Phái. Võ quán nằm ở một góc phố yên tĩnh, không quá nổi bật nhưng lại có vẻ cổ kính. Hắn bước vào trong, cảm giác như đang bước vào một không gian khác, tách biệt hoàn toàn với sự ồn ào bên ngoài.

Bên trong võ quán, Trần Ý không thấy bất kỳ học viên nào đang luyện tập. Chỉ có một ông lão ngồi trầm ngâm bên chiếc bàn gỗ, tay cầm một cuốn sách cổ.

"Xin chào" Trần Ý lên tiếng, không giấu được sự ngạc nhiên: "Đây có phải là Thiên Ti Phái không ạ?"

Ông lão ngước lên, đôi mắt sáng quắc dưới đôi lông mày bạc trắng: "Phải, cậu tìm gì ở đây?"

Bởi vì bên ngoài không bảng hiệu, sau khi xác định đây chính là Thiên Ti Phái, Trần Ý trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bị lừa, hình ảnh trên mạng chụp rất nhiều học viên học tập, nhưng khi hắn đến hiện trường, một học viên cũng không có.

“Các học viên khác hôm nay không tới ạ?” Trần Ý trấn an bản thân hỏi.

“Nơi này không có học viên” Ông lão bình thường trả lời.

Trần Ý nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh: "Cháu thấy đánh giá trên mạng rất tốt nên muốn đến xem thử"

Ông lão gật đầu, không nói gì thêm.

Một lúc sau, cánh cửa phía sau ông lão mở ra, một thanh niên trẻ bước vào.

"Đây là cháu ta, Lăng Phong" Ông lão giới thiệu: "Nó sẽ dạy cậu"

Trần Ý nhìn Lăng Phong, cảm giác nghi ngờ dâng trào trong lòng. Lăng Phong còn trẻ hơn cậu tưởng, có lẽ chỉ hơn cậu vài tuổi.

"Anh ta sẽ dạy cháu?" Trần Ý hỏi lại, không giấu được sự thất vọng.

Hắn đã hy vọng sẽ được học từ một bậc thầy võ thuật, chứ không phải từ một người trẻ tuổi như thế này.

Trần Ý ngay lập tức xác nhận bản thân đã bị lừa, lập tức muốn quay người rời đi.

Nhưng là Lăng Phong ngay lập tức bước tới, nở một nụ cười chân thành: "Đừng lo, ta sẽ giúp cậu. Để ta cho cậu xem võ quán chúng ta làm được gì”

Trần Ý nhìn vào ánh mắt đầy nhiệt tình của Lăng Phong, đành miễn cưỡng gật đầu.

Lăng Phong dẫn Trần Ý vào một gian phòng rộng lớn, ánh sáng mặt trời chiếu qua các ô cửa sổ bằng giấy, tạo nên không gian sáng sủa và thoáng đãng.

Trong phòng, các dụng cụ tập luyện được sắp xếp gọn gàng, nổi bật nhất là những cuộn dây thừng lớn treo trên tường.

"Trần Ý, Thiên Ti Phái chúng ta không sử dụng võ thuật thông thường" Lăng Phong bắt đầu nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy nhiệt huyết.

"Chúng ta phát triển một loại võ thuật đặc biệt, sử dụng dây thừng để trói, tấn công và khống chế kẻ địch. Đầu tiên, ta sẽ hướng dẫn cậu phương pháp cơ bản nhất: Tiểu Ti Triền"

Lăng Phong lấy từ trên tường xuống một sợi dây thừng mềm mại nhưng chắc chắn, trao cho Trần Ý.

"Cầm lấy, và cảm nhận trọng lượng của nó. Quan trọng nhất là cậu phải hiểu và cảm nhận được sự linh hoạt của dây thừng trong tay mình"

Trần Ý nhận sợi dây thừng, cảm giác nặng nề của nó truyền qua lòng bàn tay.

Hắn nhắm mắt lại, cố gắng tập trung cảm nhận từng sợi vải của dây. Lăng Phong quan sát, ánh mắt đầy sự kiên nhẫn và khích lệ.

"Được rồi, bây giờ hãy làm theo ta" Lăng Phong nói, bắt đầu biểu diễn chiêu thức Tiểu Ti Triền.

Hắn nhanh chóng quấn dây quanh cánh tay, sau đó dùng một động tác nhanh và chính xác để trói chặt một cột gỗ cách đó vài mét.

"Hãy thử làm lại điều đó"

Trần Ý hít một hơi sâu, cố gắng làm theo. Ban đầu, hắn cảm thấy vô cùng lúng túng, dây thừng cứ tuột khỏi tay mỗi khi cố gắng quấn quanh cánh tay. Hắn nhìn Lăng Phong, cảm thấy một chút bối rối.

"Đừng nản lòng" Lăng Phong lên tiếng, giọng nói ấm áp: "Lần đầu ai cũng gặp khó khăn. Hãy thử lại, từ từ và chính xác hơn"

Trần Ý gật đầu, tập trung hơn. Lần này, hắn từ từ quấn dây quanh tay, cảm nhận sự chuyển động của nó.

Khi đã quen hơn, Trần Ý thử một động tác nhanh, và sợi dây thừng quấn chặt quanh cột gỗ. Một nụ cười nhẹ nở trên môi hắn.

"Rất tốt!" Lăng Phong khen ngợi, ánh mắt sáng lên.

"Cậu đã nắm được cơ bản. Giờ hãy tập luyện thêm cho thành thạo. Võ công Thiên Ti Phái yêu cầu sự kiên nhẫn và luyện tập không ngừng. Ta sẽ luôn ở đây để giúp cậu"

Trong suốt buổi tập luyện, Trần Ý không ngừng nỗ lực thực hiện lại Tiểu Ti Triền, dùng dây thừng quấn chặt cột gỗ. Lăng Phong luôn ở bên cạnh, chỉnh sửa từng chi tiết nhỏ, khích lệ hắn mỗi khi khó khăn.

Đến cuối buổi tập luyện, Trần Ý nhìn xem dây thừng trong tay, trong lòng không khỏi hào hứng.

Đây là một môn võ công học tập rất khó khăn, bởi vì nó cần sự chính xác tuyệt đối tới từ người sử dụng, nhưng để điều khiển những sợi dây bắt lấy kẻ địch, chưa kể kẻ địch còn có thể né tránh, chắc chắn không phải chuyện dễ dàng.

Nhưng là Trần Ý khác biệt, hắn có ban cho linh tính, hắn có thể ra lệnh cho dây thừng tự động bắt lấy kẻ thù.

Lăng Phong đưa cho Trần Ý một quyển sách, Trần Ý nhìn bìa thấy được ba chữ Thiên Ti Quyết.

“Đây là võ công trấn phái của Thiên Ti Phái chúng ta, nếu cậu muốn gia nhập Thiên Ti Phái, ta sẽ đưa nó cho cậu”

“Tốt, ta sẽ gia nhập” Trần Ý sảng khoái nói.

Lăng Phong hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới Trần Ý vậy mà thật muốn gia nhập Thiên Ti Phái, hắn chỉ là muốn Trần Ý gia nhập Thiên Ti Phái để ông nội bớt gánh nặng trong lòng.

Trong suốt quá trình tập luyện, Lăng Phong thấy Trần Ý không có thiên phú đối với Thiên Ti Quyết, tưởng là hắn sẽ từ chối gia nhập Thiên Ti Phái, sau khi trải nghiệm Thiên Ti Quyết, giống như những học viên khác, vừa bắt đầu tập luyện Thiên Ti Quyết đã bỏ cuộc.

“Vậy thì, ngày mai cậu cứ như cũ đến võ quán” Lăng Phong mỉm cười.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.