Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 55: Thế Giới Ẩn Dưới Lòng Đất

Tiểu thuyết gốc · 1569 chữ

Nhưng điều làm tất cả chú ý nhất là một cái động sâu không đáy nằm ngay kế bên tảng đá dính máu. Tất cả nước từ thác đổ thẳng vào đó, tạo nên âm thanh như tiếng gầm rú của quái vật.

Ngọc Vũ cúi xuống, nhìn vào lòng động.

"Vết máu dừng ở đây, và kế bên là một cái động sâu không đáy"

Thuỷ Lang tiến tới bên cạnh, cẩn thận quan sát.

"Nếu sinh vật biến hình đã nhảy xuống đây, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo nó. Đây có thể là lối thoát duy nhất của nó, chúng ta sẽ từ đây truy tìm nó"

Côn, vẫn còn hơi run sau cuộc tấn công, nhìn chằm chằm vào cái động sâu thẳm, nơi nước thác ầm ầm đổ xuống không ngừng.

"Chúng ta thực sự sẽ nhảy xuống đó sao? Điều này có vẻ quá nguy hiểm"

Ngọc Vũ đặt tay lên vai Côn, giọng nói trấn an: "Thuyền trưởng, chúng ta không có lựa chọn nào khác. Nếu không tìm ra sinh vật biến hình, chúng ta sẽ không bao giờ an toàn. Đây là cơ hội duy nhất để kết thúc chuyện này"

Côn bỗng nhiên rất muốn tát mình một cái, trong vô tình hắn đã để lộ ra bộ dáng yếu đuối, rất có thể khiến hình tượng bản thân trong mắt các thủy thủ khác giảm xuống.

Đám thủy thủ đứng thành một vòng tròn, trao đổi ánh nhìn quyết tâm. Bọn hắn biết rằng đây là một hành động liều lĩnh, khi tiến tới một nơi không biết rõ, và còn có thể là nơi ẩn nấp của con quái vật.

Thuỷ Lang gật đầu, nắm chặt vũ khí của mình.

"Được rồi, chúng ta sẽ nhảy xuống. Hãy giữ chặt tay nhau và đảm bảo không ai bị lạc"

Từng người một, bọn hắn chuẩn bị tinh thần và tiến gần hơn tới mép động. Âm thanh nước đổ ầm ầm tạo nên một cảm giác căng thẳng, nhưng cũng thúc đẩy lòng can đảm của bọn hắn.

Ngọc Vũ dẫn đầu, hít một hơi sâu, rồi nhảy xuống. Hắn cảm nhận được dòng nước mát lạnh bao quanh cơ thể, cuốn hắn vào lòng động tối tăm.

Tiếp theo là Thuỷ Lang, Côn và những người còn lại, từng người một nhảy xuống theo. Bọn hắn nắm chặt tay nhau, tạo thành một chuỗi người cùng nhau lao vào lòng đất.

Cảm giác rơi tự do kết hợp với dòng nước xiết mạnh mẽ khiến trái tim bọn hắn đập nhanh hơn bao giờ hết.

Bóng tối bao phủ họ khi dòng nước cuốn cả đoàn vào sâu trong lòng động. Tiếng gầm rú của nước và tiếng hét lẫn trong đó tạo nên một khung cảnh kinh hoàng nhưng cũng đầy sự quyết tâm.

Bọn hắn không biết điều gì đang chờ đợi dưới đáy, nhưng tất cả tin tưởng vào sức mạnh của tập thể.

Đột nhiên, ánh sáng yếu ớt lóe lên từ phía dưới, bọn hắn cảm nhận được một không gian rộng lớn mở ra.

Dòng nước đổ vào một hồ nước ngầm khổng lồ, phản chiếu ánh sáng mờ ảo từ những tảng đá phát quang xung quanh.

Đám Ngư Nhân trồi lên mặt nước, thở dốc, mắt nhìn quanh cảnh tượng kỳ diệu.

Ngọc Vũ ngoi lên đầu tiên, nhìn quanh và gọi lớn: "Mọi người đều ổn chứ? Chúng ta đã đến nơi"

Thuỷ Lang và Côn nổi lên bên cạnh hắn, ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên và thán phục.

"Chúng ta làm được rồi, tiếp theo là đi tìm nó" Côn thở phào nhẹ nhõm.

Ngọc Vũ gật đầu, đôi mắt kiên định: "Đúng vậy, chúng ta sẽ giết nó, trả thù cho Hải Phong”

Dưới ánh sáng yếu ớt của những tảng đá phát quang, đám người tàu Ngư Tiên dần dần hồi phục sau cú rơi và nhìn quanh cảnh tượng mới mẻ.

Trước mắt họ là một thế giới rộng lớn, một thung lũng khổng lồ bao quanh bởi những vách đá cao ngất. Khung cảnh này như một phần của thế giới đã bị lãng quên, nơi mà thời gian dường như đứng yên.

Bọn hắn tiến bước qua những dòng suối trong veo chảy len lỏi giữa những cánh rừng rậm rạp.

Những loài cây cổ thụ với tán lá khổng lồ vươn cao chạm tới bầu trời, che phủ toàn bộ khu vực bằng một màu xanh mướt mát.

Những loài thực vật kỳ lạ, phát sáng trong bóng tối, tạo ra một cảnh tượng huyền ảo.

Ngọc Vũ dẫn đầu đoàn người, ánh mắt hắn lóe lên sự ngạc nhiên và tò mò khi cô nhìn lên bầu trời.

"Nhìn kìa!" Hắn kêu lên, chỉ tay về phía những sinh vật khổng lồ đang bay lượn phía trên.

Trên cao, những con khủng long có cánh khổng lồ vỗ cánh, bay lượn tự do giữa không trung.

Chúng phát ra những tiếng gầm rú mạnh mẽ, âm vang cả không gian rộng lớn.

Đôi cánh của chúng trải rộng, che phủ một khoảng trời lớn, tạo ra những bóng đen khổng lồ lướt qua mặt đất.

Côn không thể kiềm chế được sự kinh ngạc của mình.

"Chúng ta đang ở đâu thế này? Thế giới dưới lòng đất này sao lại có những loài sinh vật khổng lồ như vậy?"

Thuỷ Lang thận trọng quan sát xung quanh, đôi mắt sắc bén không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

"Đây chắc chắn là một vùng đất chưa từng được khám phá. Có lẽ chúng ta đã tìm thấy một thế giới bị lãng quên từ thời xa xưa"

Bọn hắn tiếp tục tiến bước, cảm nhận sự rung chuyển dưới chân khi những con khủng long có cánh bay qua đầu.

Tiếng gầm rú của chúng vang lên mạnh mẽ, như nhắc nhở bọn hắn về sự hiện diện của những sinh vật hùng mạnh nơi đây.

Những con khủng long bay lượn xung quanh các tảng đá cao, đôi cánh khổng lồ của chúng tạo ra những luồng gió mạnh mẽ cuốn theo những chiếc lá khô.

Thuỷ Lang, mắt không rời khỏi bầy khủng long đang bay lượn trên bầu trời nói: "Cố gắng đừng gây chú ý”

Tất cả mọi người gật đầu.

Ánh sáng yếu ớt từ những tảng đá phát quang rải rác khắp nơi, là nguồn sáng duy nhất tại thế giới dưới lòng đất.

Ngọc Vũ là người đầu tiên phát hiện ra vết máu.

"Nhìn kìa, vết máu!" Hắn chỉ tay về phía những giọt máu đỏ tươi nổi bật trên mặt đất ẩm ướt.

Côn, Thuỷ Lang và các thành viên khác lập tức tiến lại gần để quan sát kỹ hơn.

Vết máu dẫn bọn hắn đi qua những cây cổ thụ khổng lồ với tán lá to lớn che phủ toàn bộ bầu trời, tạo nên một màn tối rợp bóng.

Bọn hắn tiến bước cẩn thận, mắt không rời khỏi vết máu trên mặt đất.

"Ta sẽ nhắc lại một lần nữa, chúng ta nhất định phải đề cao cẩn thận" Thuỷ Lang nói, giọng trầm lắng nhưng đầy cảnh giác: "Sinh vật biến hình này rất nguy hiểm. Nó có thể tấn công chúng ta bất cứ lúc nào, bằng bất cứ hình dáng nào"

Bọn hắn theo dấu vết máu qua những con suối nhỏ và những tảng đá lớn, lách qua các tán cây rậm rạp.

Càng đi sâu, không khí càng trở nên ngột ngạt và nặng nề, những tiếng động lạ lẫm vang lên từ xa, tạo nên một bầu không khí căng thẳng.

Ngọc Vũ dừng lại đột ngột khi nhìn thấy một lối vào hang động lớn phía trước.

"Vết máu dẫn vào trong đó" Hắn nói, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào bóng tối bên trong hang.

Cả nhóm tiến lại gần, cảm nhận được sự nguy hiểm tiềm tàng từ bên trong. Hang động rộng lớn, tối tăm và đầy rẫy những âm thanh kỳ lạ.

Tiếng rít của gió lùa qua các khe đá, tiếng nước nhỏ giọt và cả những âm thanh kỳ quái không rõ nguồn gốc, tất cả đều làm tăng thêm sự rùng rợn của nơi này.

Thủy Lang nắm viên đá phát quang trên tay, ánh sáng từ yếu ớt từ viên đá chiếu rọi một phần nhỏ trong hang.

"Chúng ta phải tiến vào thôi" Ông nói: "Sinh vật biến hình có thể đang trốn trong đó. Chúng ta không thể để nó thoát, nhân lúc nó bệnh, đòi mạng nó"

Cả nhóm tiến vào trong hang, từng bước cẩn thận để tránh bị tấn công bất ngờ. Ánh sáng từ viên đá phát quang chiếu sáng những bức tường hang động đầy rêu phong và các vết nứt lớn.

Vết máu dẫn họ đi sâu vào trong, nơi bóng tối ngày càng đậm đặc và không khí trở nên lạnh lẽo hơn.

Bọn hắn tiến bước cẩn thận, đôi mắt không rời khỏi dấu vết trên mặt đất.

Trong một khoảnh khắc, Ngọc Vũ dừng lại khi thấy một bóng đen di chuyển nhanh trong bóng tối.

"Cẩn thận! Có thứ gì đó di chuyển phía trước!" Hắn cảnh báo.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.