Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khắp nơi chấn kinh

Tiểu thuyết gốc · 1562 chữ

Oanh

Thiên địa biến sắc.

Lúc này người trong thôn liền phát giác trên núi có gì đó không đúng.

Chỉ thấy sấm sét cuộn trào, bầu trời mây đen che phủ, sau đó liền có một đạo ánh sáng từ núi Thiên Kì bắn ra phá tan đi bầu trời đen như mực kia, để ánh nắng từ thái dương chiếu vào.

"Hôm nay ẩn thế tông môn Phản Thiên tông mở núi chiêu thu đệ tử, phàm người nào muốn tham gia liền có thể đến đây khảo hạch. Một tháng sau, ta tại núi Thiên Kì chờ đợi các ngươi."

Tiếng nói oanh động như thiên lôi, truyền khắp năm vực.

Mà thôn dân dưới chân núi liền hoảng gần chết, tất cả đều quỳ xuống, sợ tiên nhân nổi giận.

Tiếng nói oanh động như thế, các đại tông môn cũng là nghe được.

Lúc này Huyền Giới liền sôi trào

Ẩn thế tông môn Phản Thiên tông, đây là danh tự gì bá đạo như thế.

Tu sĩ nghịch thiên mà đi, nhưng đó là còn chừa mặt cho Thiên Đạo, cái này tông môn liền là phản thiên.

Đơn giản quá bá đạo.

Kiếm tông.

"Phản Thiên tông, cái tông môn này làm sao chưa nghe nói đến."

Đại trưởng lão thắc mắc hỏi ra, nhưng không ai trả lời hắn cả.

Tất cả đều là trầm mặc.

Chưởng môn lúc này lên tiếng:

"Có lẽ là tông môn thời thượng cổ lánh đời, bây giờ đại thế liền nổi lên."

Đại thế chi tranh, cách trưởng lão ở đây chỉ có nghe đến, chưa có trải qua.

Nghe nói cứ cách một trăm ngàn năm, đại thế liền sẽ mở ra.

Thiên kiêu thiên tài lúc này xuất hiệp lớp lớp, mà người chiến thắng cuối cùng sẽ trở đạt được tiên vị, phi thăng thượng giới.

Rất nhiều tu sĩ ngủ đông đều sẽ tỉnh lại, muốn tại thời đại này triển lộ tài hoa, tranh giành tiên vị.

Kiếm Tông cũng là chuẩn bị rất kĩ vấn đề này.

Mà bước đầu tiên chính là chiêu thu đệ tử.

Nếu như lúc trước mấy trăm năm mới có một đệ tử đơn linh căn, hay thể chất đặc thù.

Thì chỉ riêng năm nay Kiếm Tông đã tuyển được ba tên đệ tử đơn linh căn, còn có một tên Kiếm linh căn, khiến Kiếm Tông nhận định tên này có lẽ là đời mới tông chủ, dốc lòng bồi dưỡng.

Lúc này bên ngoài có tiếng kiếm xé gió bay vào, là Thanh Liên.

Hắn mười năm trước trở về liền phát điên, tự nhốt trong động thiên, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện.

Tông chủ thấy vậy sợ hắn xảy ra chuyện liền quát.

"Thanh Liên, ngươi lại làm sao?"

Thanh Liên hốt hoảng nói.

"Sư huynh, ta nhớ ra, lần đó ta bị đang ở đông vực, chính là tại núi Thiên Kì bị một tên thần bí dùng một rìu đánh về tông môn."

Đám người nghe nói như thế sắc mặt đại biến.

~~

"Núi Thiên Kì? Nơi này có chút quen thuộc".

Chân Tiểu Nhi người mặc long bào, đầu đội mũ phượng, nàng dùng mười năm có Hệ Thống giúp đỡ liền diệt Hưng thành lập nước Chân, trở thành đời đầu tiên Nữ Đế.

Mấy năm qua nước Chân dùng võ lập quốc, tuy là nước mới, nhưng dã tâm không nhỏ, mấy nước nhỏ xung quanh đều bị Đại Chân thôn tính.

Mà tiên môn cũng không thể làm gì, đây là chuyện phàm tục, tông môn không thể quản.

Nàng bây giờ đã là Hóa Thần, chính là bực cửu ngũ chí tôn, năm quyền sinh sát, khuôn mặt có chút băng lãnh.

Nhưng khi nghe đến cái tên núi Thiên Kì, trong lòng Chân Tiểu Nhu có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ.

"Đi, phái người tra cho trẫm về cái tên Phản Thiên tông này."

"Vâng thưa bệ hạ."

Một tên áo đen khuôn mặt cũng là mang khăn che mặt, tiếp nhận mệnh lệnh của nàng liền rời đi.

Lúc này ngoại giới sôi trào, cái tên Phản Thiên tông là chủ đề bàn tán sôi nổi nhất, ngay cả các đại tông môn của năm vực đều là hiếu kỳ.

"Trời của ta ơi, nếu như không phải cách đông vực quá xa, ta cũng liền muốn đi thử xem cái tông môn này là thế nào."

"Chỉ bằng ngươi cái phế vật Nguyên Anh?"

"Hừ hừ Tinh Tú lão quái, ngươi tìm chết."

~~

Núi Thiên Kì, đại điện Phản Thiên tông.

Ngồi trên đại điện là tông chủ Thúy Kiều. Bên cạnh còn có phó tông chủ Thúy Thúy.

Cả hai bây giờ đều là Hợp Thể.

Mà hộ sơn thần thú Linh Tiểu Dương đã bước vào Độ Kiếp.

Giọng nói truyền đến năm vực vừa rồi là của Diệp Vu, Độ Kiếp kì còn chưa có khả năng làm được đều đó.

Hai tỷ muội Thúy Kiều Thúy Thúy có chút phức tạp, hai người đều biết nơi này có hai vị tiền bối rất lợi hại.

Nhưng một khắc liền bỗng nhiên bị lực lượng nào đó làm quên đi.

Chỉ khi trở lại đại điện này mới có thể nhớ lại.

Linh Tiểu Dương cũng là như thế, hắn ban đầu cũng là quên đi vị tiền bối kia.

Còn nghĩ nơi đây chỉ có ba người, làm cái gì yêu thiêu thân, xây dựng nơi ở lớn như thế.

"Đừng nghĩ nhiều, đây là đặc tính của Tiên Nhân cảnh, không thể nhớ, không thể nhìn, không thể gọi tên, nếu không thiên kiếp liền giáng xuống.

Chỉ có nơi đây được ta gia trì pháp tắc nên các ngươi mới nhớ ra mà thôi."

Diệp Vu lúc này chỉ là một tia sáng, hắn không có hiện thân.

Ba người kia lúc này hiểu ra, chẳng trách mười năm qua như có lực lượng nào đó quan sát bọn họ.

Nhưng bọn họ đều không có rời khỏi nơi đây, cái này càng khiến thêm ba người kinh dị.

Bây giờ mọi chuyện liền giải khai.

Diệp Vu bây giờ nhiệm vụ chỉ có một, ai đến gây rối đều diệt trừ, như một tên bảo kê chính hiệu.

Một tháng sau tông môn liền mở ra chiêu thu đệ tử, hắn không muốn làm sư tôn mình ngày trọng đại như thế phải khó chịu.

Mà xem chừng sư tôn cũng chẳng quan tâm đi.

Trương Tử Đạo lúc này đang ở sân sau ngồi ghế trúc lắc lư.

"Đại thế chi tranh sắp đến, người có tư chất tốt xuất hiện rất nhiều, ngươi không mau tìm đạo lữ đi, ta thấy tiểu cô nương Thúy Kiều kia có ý với ngươi.

Sinh mấy cái hạt giống tốt, biết đâu tư chất lại vượt ngoài mông đợi thì sao?"

Diệp Vu lúc này xuất hiện tại chỗ, thật muốn nói sư tôn ngươi muốn lấy thì lấy đi, ta không giành với ngài.

"Thật không giành?" Trương Tử Đạo hỏi.

Diệp Vu cứng đờ, sư tôn làm sao tần xuất thích đùa nghịch lại tăng lên nhiều như thế.

Trương Tử Đạo cười ha ha, hắn bây giờ thích nhất là trêu chọc tên đệ tử này.

Hắn thấy tu luyện nhàm chán, tu mấy vạn năm nhàm chán là đủ rồi, hắn muốn tìm một chút niềm vui bên ngoài.

Mà từ khi Chân Tiểu Nhu đi, hắn chỉ có Diệp Vu là chịu nói chuyện cùng.

Mấy người khác đều là bộ dạng kính kính nể nể, quá xa cách.

"Ngươi sư muội sắp đến đi."

Diệp Vu ngạc nhiên.

"A, sư tôn muốn để sư muội trở về?"

Trương Tử Đạo lắc đầu.

"Thời điểm chưa thích hợp."

"Để sư muội đi con đường sát đạo như thế có quá tàn nhẫn với muội ấy? Sao sư tôn không để ta đi."

Trương Tử Đạo nhìn qua một chút Diệp Vu, hừ hừ, ngươi nói ta thay đổi, rõ ràng ngươi cũng như thế.

"Người có huyết đại thâm thù sao?"

Diệp Vu gãi gãi đầu, hắn hình như không có, mấy ngàn năm qua Diệp gia có lẽ không còn đi, hắn bây giờ tầm mắt làm gì còn đặt ở một gia tộc nhỏ bé đó nữa.

Hừ.

Trương Tử Đạo hừ lạnh, hắn nhớ lần đó Diệp Vu mang Chân Tiểu Nhu về, cầu xin mình cứu nàng ta, trong lòng hắn liền biết đại đệ tử mình có một tia thiện tâm.

Ba năm qua chẳng qua hắn không để Diệp Vu tiếp xúc nhiều với Chân Tiểu Nhu, sợ nhiễm một tia tiên khí, tới đó kế hoạch coi như xong.

Nhưng mà có lần Chân Tiểu Nhu đại chiến một trận quyết định cùng Hưng đế, có mấy tên lão tổ Hưng triều cùng tiên môn có quan hệ muốn ra mặt.

Nếu không phải Diệp Vu tiến lên ngăn cản, sợ lần đó Chân Tiểu Nhu đều phải thắng thảm, chứ nào có nhẹ nhõm như thế.

Như vậy đủ biết tên đại sư huynh này quan tâm đến sư muội của hắn như nào.

~~

Một tháng sau, kì tuyển chọn đầu tiên Phản Thiên tông

Bạn đang đọc Ta Phía Sau Điều Khiển Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.