Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệp Vu ra tay

Tiểu thuyết gốc · 1580 chữ

Hai tỷ muội ngạc nhiên, vậy mà nãy giờ liền không phát hiện có người thứ tư ở đây.

Đầu linh dương kia càng là như thế, hắn là Hợp Thể nhưng không phát hiện ra, chỉ có thể nói tên này một là cảnh giới hơn hắn, hai là có biện pháp che giấu khí tức.

Bước vào là một tên thanh niên mặt áo màu lam, khuôn mặt anh tuấn, lại có chút tiêu sái, bên eo mang thanh kiếm, còn có bầu rượu.

So với lúc Thúy Kiều giả mạo vừa rồi, đây mới là chân chính kiếm tiên.

Hắn hôm nay đi ngang qua nơi này, liền muốn tới đây nghĩ ngơi, không ngờ thấy hai chị em tán tu này muốn giở trò làm gì đó.

Nghĩ có lẽ muốn lừa gạt chút tiền đi.

Thiếu niên dự định rời đi thì phát hiện có một luồng yêu khí cực mạnh, không ngờ đêm nay liền bắt được con cá lớn.

Đầu linh dương kia nói.

"Ngươi là người tiên môn?"

Hai chị em kia nghe hai chữ tiên môn trong lòng càng thêm nặng trĩu, nếu tiên môn biết chuyện bọn họ làm, sợ là không dễ dàng giải thích.

Thanh niên kia liền cười nói.

"Bần đạo Thanh Liên."

Đầu linh dương nhớ lại cái tên này hình như nghe qua đâu đó, lúc này hơi hoảng hốt

"Ngươi là Thanh Liên kiếm tiên, trưởng lão Kiếm Môn?"

Nghe đến kiếm tiên, hai chị em Thúy Kiều Thúy Thúy lúc này liền ngất đi. Là do Thanh Liên làm ra.

"Ồ, ngươi biết ta?"

Thanh Liên ngạc nhiên, hắn nhìn như thiếu niên, kì thật đã năm trăm tuổi, tu vi càng đạt tới Hợp Thể đỉnh phong.

Đầu linh dương kia không sợ Hợp Thể, nhưng mà tăng thêm chữ kiếm tiên, hắn có chút hoảng.

Cái danh hiệu này không phải cảnh giới, mà là đoạt tới. Mỗi một cái kiếm tiên đều có thể như là cùng cảnh giới vô địch.

Tất nhiên cũng sẽ có tình huống ngoài ý muốn, nhưng cái thuyết pháp này đã ăn sâu vào trong ký ức tu sĩ.

Huyền Giới ngũ vực, chỉ có bốn đại kiếm tiên mà thôi.

"Thanh Liên, ta cũng không ám hại người khác, chuyện này coi như xong?"

Thấy đầu đại yêu kia nhượng bộ, Thanh Liên hơi ngạc nhiên, lần đầu hắn thấy có đại yêu như thế.

Trước đây hắn gặp đại yêu đều là tính khí kiệt ngạo, đều không chịu nhượng bộ, tất nhiên đều chết dưới kiếm của hắn.

Mà đầu đại yêu này ra bài, khiến hắn không biết phải làm sao.

Hắn đang do dự thì nghĩ lại, yêu tộc thường xảo trá, sẽ dẫn dụ người khác, tên này lúc này làm tiểu sợ là có gian trá.

Thanh Liên lấy ra bình rượu, uống một hơi, rồi nói:

"Không thể?".

Mã mẹ nó nhân tộc, đầu linh dương kia trong lòng chữi bậy.

Không chịu thì nói nhanh một câu, để ta còn chuẩn bị chạy, làm sao còn muốn uống một chút rượu rồi mới nói ra.

Nó đang muốn chạy thì bị Thanh Liên rút kiếm ra khóa chặt. Đầu linh dương liền biết đêm nay là một trận sinh tử với nó.

Nó chán ghét cuộc sống kẻ mạnh nuốt kẻ yếu ở yêu vực, liền chạy tới đây ẩn cư, không ngờ hôm nay lại gặp tiên môn, lại còn là loại siêu cấp.

Cái này khiến nó tâm quá đau, nhìn về phía đôi chị em kia có chút oán giận.

Nhưng có lẽ đây là số mệnh nó đi, liền tới liền không thể tránh khỏi

Đầu linh dương kia liền muốn cái chết rách lưới thời điểm, có một tia đạo quang từ bên ngoài truyền đến, thánh thoát mà uy nghiêm.

"Tiểu huynh đệ, tha cho mấy người họ một lần được chứ?"

Người đến là một đạo hóa niệm của Diệp Vu, dưới chân núi bây giờ hắn liền có thể túy ý đi lại, nhưng sợ khí tức Tiên Nhân quá bức người, liền chỉ đưa một đạo ý niệm tới đây.

Đầu linh dương kia hoảng hốt, người này khiến cho nội tâm hắn sợ hãi, nhưng nó lại không biết làm sao người này lại bảo vệ nó

Chẳng lẽ đây là quý nhân mà nhân loại hay nhắc tới.

Thanh Liên hơi nhíu mày, hắn nhìn không ra chân thân người này, cũng không dám lỗ mãng.

"Đạo hữu cớ sao lại bảo vệ yêu tộc?"

"Ha ha tiểu huynh đệ ý nghĩ không sai, nhưng đầu linh dương này quanh năm chỉ ăn rồi ngủ, mỗi ngày đều niệm không sát sinh trăm lần trước khi chợp mắt, chưa từng hại qua ai, làm sao lại khắc khe với nó như thế?"

Đầu linh dương cảm động, không ngờ lại có người hiểu được nó như thế.

Nhưng càng hoảng sợ là người này biết hết tất cả mọi chuyện, còn nó lại không hay biết gì.

Thanh Liên nghĩ nghĩ, cân nhắc lợi hại rồi nói:

"Cái này đầu đại yêu tiến vào nội cảnh nhân tộc đã là không đúng, bây giờ nó không sát sinh, mấy trăm năm sau, mấy ngàn năm sau đâu.

Đại yêu nào tu tới cảnh giới này lại không theo một đường giết ra chứ."

Đầu linh dương cáo mượn oai hùm, hùng hổ nói.

"Ngươi cái này chính đạo giả vờ giả vịt, các ngươi tán sát yêu tộc bọn ta thì như thế nào, ta cũng chưa từng giết qua người, ta có thể đối với Thiên Đạo thề độc."

Thấy đầu linh dương kia hùng hồn như thế, Diệp Vu cười cười, cái này có lẽ là cái thú vị trong lời sư tôn nói đi.

Hắn chuyện này hôm nay một ý niệm liền giải quyết, nhưng cái này sư tôn lại muốn hắn thu hút nhiều tu sĩ tới.

Hắn không hiểu nhưng tin rằng sư tôn có lý của mình, liền tốn nước bọt nhiều như thế.

Thanh Liên kiếm tiên cũng là người có lý lẽ

"Nếu ngươi đã thề như thế, ta liền bỏ qua, nhưng nếu như ngươi trái ý, ở đâu ta cũng sẽ đến diệt sát ngươi."

Đầu linh dương kia lúc này thở ra một hơi, hôm nay coi như không cần xảy ra đại chiến.

Thanh Liên nhìn qua hai nữ tử tán tu kia ngất xỉu, muốn mang đi thì bị Diệp Vu ngăn cản

"Hai người này cùng ta có duyên, xin tiểu huynh đệ để lại."

Thanh Liên lông mày hơi nhíu, bỏ qua đầu linh dương là hắn đã hạ một nước xuống.

Bây giờ lại cần thêm hai nữ tử này, không nói hai nữ tử này giả thần giả quỷ là cần mang về điều tra rõ, đây là sự việc trái pháp luật, không có lý do đều có thể bị giam trăm năm đi.

"Hai nữ tử này giả thần giả quỷ, thứ cho Thanh Liên không thể đáp ứng."

Diệp Vu cười cười, đã lâu hắn chưa có cảm chiến đấu, hôm nay liền phát đại chiêu.

" ha ha vậy nhìn tiểu huynh đệ có lẽ không phải người ở đây, để ta tiễn ngươi về nhà một đoạn".

Nói xong Diệp Vu lấy ra Khai Thiên phủ, bổ về hướng Thanh Liên.

Thanh Liên thấy không ổn, toàn thân căng cứng, không thể trốn thoát.

Một búa này cho hắn cảm giác nguy cơ, liền lúc đối mặt sinh tử trận chiến tranh đoạt kiếm tiên chi vị, cũng không có cho hắn cảm giác như thế.

Nhưng một búa này Diệp Vu chỉ là đánh bay đi Thanh Liên.

Hắn bổ ra vết nứt không gian liền đấy Thanh Liên vào trong đó.

Đầu linh dương tê dại

Mạnh như thế?

Hắn đứng ở dưới cách không xa có thể cảm nhận được uy áp rõ rệt.

Cái này là Độ Kiếp?

Hay là trong truyền thuyết Bán Tiên.

Nó bắt đầu run lẩy bẩy nói.

"Tiểu nhân có mắt không tròng, tiến vào nơi tịnh tu của tiền bối, tiểu nhân biết tội."

Diệp Vu nhìn sang nó cười nói.

"Đi theo ta."

Thanh Liên lúc này một trận qua mắt, hắn phát hiện bây giờ đang ở một ngọn núi khác, không còn ở núi Thiên Kì.

Hắn hít sâu vào ngụm, người vừa rồi tuyệt đối cảnh giới ít nhất là Độ Kiếp đỉnh phong.

Sư huynh hắn Độ Kiếp trung kỳ không có cho hắn áp lực như thế.

Nhìn quanh thì nơi này Thanh Liên có chút quen thuộc.

Lúc này có mấy bóng người chạy tới, bọn họ có bốn nam hai nữ, đều là tuổi trung niên, thiếu nữ.

Thấy Thanh Liên ở đó, bọn họ ngạc nhiên, không phải Thanh Liên đang ở đông vực sao làm sao trở về.

"Thanh Liên sư đệ?"

Thiếu nữ kia lên tiếng hỏi.

Mà Thanh Liên liền sớm nhật ra sáu người này, là sư huynh sư tỷ của hắn.

Hắn lúc này mới thật sâu sợ hãi, một rìu liền đánh hắn từ phía đông đại lục tới thẳng trung tâm đại luc, mà còn đúng ngay tông môn của hắn.

Thanh Liên lẩm bẩm, đạo tâm như muốn sụp đổ.

"Làm sao có thể?"

Bạn đang đọc Ta Phía Sau Điều Khiển Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.