Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại yêu trong miếu hoang

Tiểu thuyết gốc · 1550 chữ

Dãy núi Thiên Kì, nằm ở Đông Huyền giới.

Nơi này địa hình không cao, cây cỏ tươi tốt. Mà vì có Trưởng Tử Đạo cùng Diệp Vu thời gian dài ở nơi đây, mọi thứ ở đây có thể nói đều đã sinh ra linh trí.

Chẳng hạn như cái rìu trên tay Diệp Vu, trước đây chỉ là thanh rìu đá bình thường, bây giờ liền biến thành Khai Thiên phủ, một rìu liền phá thiên địa.

Tỉ như con cá trong ao kia, bây giờ đã biến thành đầu hắc long, tu vi cũng đạt tới Bán Tiên.

Lại như cây cổ thụ kia, liền biến thành thần thụ, cũng là cấp bậc Bán Tiên.

Đây được xem như hai đạo lão Bán Tiên ở đây sau Trương Tử Đạo cùng Diệp Vu.

Nhưng thứ khác còn lại phần lớn là Hợp Thể cùng Độ Kiếp.

Nơi này xem như tiên cảnh cũng không sai, chỉ là bên ngoài nhìn vào liền sẽ không phát hiện ra dị dạng.

Giống như chân núi vẫn có mấy cái thôn xóm ở đó, cũng thường ngày lên núi đốn củi.

Một số tên liền sẽ thấy Diệp Vu cũng là đốn củi, nhưng sau đó liền sẽ quên đi.

Ở nơi này cũng tồn tại mấy cái đại yêu từ nơi khác đến, nhưng bọn chúng đều tương đối hòa thuận.

Nếu náo ra gì đó, tiên môn liền sẽ phái người tới trấn áp bọn chúng.

"Diệp Vu, ngươi thích có một sư nương hay hai ba sư nương?"

Ách

Diệp Vu nghẹn họng, ánh mắt như nhìn quỷ nhìn tới Trương Tử Đạo

Hắn còn nghĩ hôm nay sư tôn bị đoạt xá, sống chung hơn mấy ngàn năm chưa bao giờ thấy sư tôn nhắc qua chuyện này.

Sao bây giờ lại đề tới?

"A, sư tôn anh tuấn như thế phải là hậu cung ba ngàn."

Trương Tử Đạo cười to

"Ba ngàn cái quỷ, ngươi cũng đã mấy ngàn tuổi, còn không mau tìm đạo lữ đi."

Diệp Vũ oán thầm, hắn không phải không muốn, nhưng có năm phút ra ngoài làm sao tìm đạo lữ bây giờ.

Cũng không thể bắt ép con người ta như thế nha, tình cảm là cần bối dưỡng.

"Được rồi, trận pháp bây giờ mở rộng tới thôn xóm dưới núi, ngươi nhàm chán có thể đi tới đó tìm lão bà."

Diệp Vu ngạc nhiên, chẳng lẽ lần này sư tôn chơi thật.

Còn thật muốn tìm đạo lữ.

Nhưng mà ta với người tuổi tác cũng lớn như thế, làm sao trâu già gặm cỏ non đây.

"Nhưng mà sư tôn, dưới núi đều là phàm nhân."

Thấy ánh mắt đồ đệ mình, Trương Tử Đạo liền biết tên này còn là xử nam, mùi gái còn chưa biết đến, sợ một cái nắm tay liền để hắn ngất xỉu đi.

Liền biện ra lý do đó.

Hắn muốn tu bổ thiếu khuyết, nên muốn tìm cái lão bà, sống một kiếp.

Nhưng mà hắn hiểu ý đồ đệ mình.

Phàm nhân ở thế giới này sống bất quá trăm năm mươi năm, nguyên do không khí không có ô nhiễm, khắp nơi đều là linh khí.

Nhưng cái đó chỉ là tuổi thọ tuyệt vời nhất, bỏ qua bệnh tật ốm đau, lúc trẻ bị thương, hoặc là bị người ta chém chết.

Rất hiếm thấy có phàm nhân nào sống lâu như thế.

~~

"Cha, mẹ trên núi có tiên nhân hay sao?"

"Có, đương nhiên là có."

Một tên đàn ông trung niên, ăn mặc bình thường, trên khuôn mặt có chút già nua, nhớ lại.

Hắn lần đó trời tối lên núi, tìm được một cái miếu hoàng.

Không ngờ nửa đêm có nữ quỷ lui tới, muốn câu dẫn hắn đi.

Không ngờ lúc đó liền có một vị thần tiên xuất hiện, ra tay trừ đi yêu quái còn mang hắn về nhà.

Những người trong thôn cũng gặp tình huống như thế, từ đó liền lập miếu tiên nhân.

Chính là cái nơi mà tên trung niên kia ở lại.

Sự kiện đồ mười, mười đồn trăm, nhưng thôn phụ cận cũng là tới đây cầu phúc, phát triển vô cùng.

~~~

Mà lúc này tại một nơi nào đó.

"Tỷ tỷ, làm như thế được sao?"

"Đương nhiên là có thể."

Đây là một đôi tỷ muội, đều là tán tu.

Tỷ tỷ xinh đẹp như hoa, mày kiếm mắt to, khuôn mặt có chút lạnh lùng, tựa như bá đạo nữ tổng tài, tên Thúy Kiều.

Còn muội muội cũng không thua kém, mày liễu mắt bồ câu, khuôn mặt có chút nhu mì hơn so với tỷ tỷ, trên mặt lại có cái má lúm đồng tiền, tên là Thúy Thúy.

Tiên nhân cùng nữ quỷ chính là do hai người giả trang.

Thúy Kiều cùng Thúy Thúy đều là tán tu, lúc trước ngộ nhập bí cảnh thu được một cuốn công pháp tu luyện hương hỏa thần đạo.

Mà ở trung tâm đại lục tông môn nhiều như mấy, giả thần giả quỷ tông môn liền tiến tới điều tra, lúc đó bị giam chí ít mấy trăm năm đi.

Mà nữ tử thời gian dài bị giam như thế, ai chịu nổi?

Thế là hai tỷ muội liền đến đông đại lục này. Tìm một nơi không quá nhiều người, lại gần đồi núi, trước từ núi nhỏ lập nghiệp, sau đó mới xông ra đại uy danh.

Mà kể từ khi thôn dân lập tượng của nàng, tu vi nàng từ Luyện Khí liền xông thẳng tới Trúc Cơ.

Nếu không phải chia sẻ cho muội muội, bây giờ nàng chính là Kim Đan rồi.

Lần này đôi tỷ muội này nhắm đến một thôn gần đó, nằm trên núi Thiên Kì, muốn áp dụng lại chiêu cũ.

Chỉ cần thành công, tương lai liền tới Kim Đan, đây là chuyện mà cả đời hai nàng cũng không dám nghĩ tới.

Nhưng bây giờ lại sắp thành công, khiến cho hai nàng kích động.

Nhưng đi đêm cũng có ngày gặp qua.

Lần này trong miếu không phải cái gì thôn dân, mà là một con đại yêu, chân thân là con linh dương.

Lúc này nó hóa thành nhân hình, ngủ ở một góc.

Chỉ có như thể con người mới không để ý tới, nếu ban đêm thấy một đầu linh dương ngủ ngáy khò khò, ai lại không hoảng sợ.

Nó cũng không muốn bị người khác làm phiền.

Mà Thúy Kiều cùng Thúy Thúy vẫn chưa biết đến.

Thúy Thúy giả làm nữ quỷ, bay lơ lủng vào miếng, vừa hô.

"Oan ức quá, tiểu nữ oan ức quá."

Tiếng kêu nghe rợn người, nghe lại bi thương vô cùng, kết hợp với không khí lạnh lẽo bây giờ, chính là đại khủng bố.

Đầu linh dương kia tỉnh dậy, hơi nhíu mày, ở đâu ra một tên oán linh Trúc Cơ dám làm phiền nó.

Đầu năm nay nữ quỷ liền ngu như thế, dám trêu chọc cả Hợp Thể đại yêu.

Nó đang muốn đuổi tên nữ quỷ này đi, dù sao nó là ăn chay, sẽ không sát sinh, mỗi ngày đều niệm một ngàn câu "không sát sinh" trước khi đi ngủ.

Liền lúc này có một nữ tử trên tay cầm kiếm, toàn thân áo bào trắng, khuôn mặt dùng khăn che, tựa như cái thế nữ kiếm tiên.

"Yêu nghiệt to gan dám ở đây hại người, muốn tìm chết?"

Thúy Thúy trong vai nữ quỷ cũng là nói:

"Hừ ở đâu to gan dám tới phá đám bản nữ quỷ, liền xem như thần tiên cũng cứu không được ngươi."

Thúy Kiều trong vai nữ kiếm tiên cười lạnh.

"Đến đây, hôm nay bản tiên sẽ vì dân trừ hại."

Đầu linh dương kia mặt hơi mộng, ở đâu ra hát tuồng đến biểu diễn nó xem.

Nó nhớ cũng là không có thuê hát tuồng tới để biểu diễn cho nó nha.

Đầu linh dương liền nghĩ, hai tên nhân loại này là muốn đến đùa bỡn nó.

Nó ăn chay, không sát sanh nhưng liền không nói sẽ không đánh người, tức giận quát

"Câm miệng."

Đôi tỷ muội kia chấn động, hai tai ù ù, ngã xuống đất.

Trong lòng tràn ngập hoảng sợ.

Làm sao lại như thế, ở đâ bọn họ dò xét, không có yêu thú hay là tu sĩ hay sao, bây giờ làm sao lại có người làm bọn họ như thế.

Đôi tỷ muội lúc này biết đá phải tấm sắt.

Thúy Kiều lúc này còn đâu kiểu dáng tiên nữ lạnh lùng, điệu bộ van xin nói:

"Tiền bối tha mạng, là tỷ muội chúng ta không biết có tiền bối ở đây, nguyên lai chỉ muốn kiếm chút ít tiền, xin tiền bối tha thứ."

Thúy Thúy lúc này sợ gần chết, không nói ra được câu nào.

Đầu linh dương kia cũng không muốn làm lớn chuyện, liền muốn để hai người bọn họ rời đi, lúc này bên ngoài liền truyền tới một giọng nói.

"Nguyên lai nơi này có đại yêu, tìm ngươi thật lâu."

Bạn đang đọc Ta Phía Sau Điều Khiển Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.