Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bãi Sông Hồng

2475 chữ

Một lần nữa hai đứa lại nắm tay đi với nhau trên con đường thân quen , con đường đi xuống chợ khu Minh sống .

Nói là chợ khu Minh sống nhưng mà từ đó về nhà hắn có lẽ phải đi thêm cả 'cây' nữa , nói chung cũng không gần lắm , rẽ mấy con ngõ , mấy cái ngách mới đến .

Nếu lần trước Minh cố tình bước thật chậm thì lần này đến Hương cố tình bước chậm nhưng mà chậm thì chung quy vẫn sẽ đến .

Hương càng đi , lòng càng lo lắng .

Cũng đừng nghĩ Minh đến nhà nàng rồi thì nàng hiển nhiên cũng phải sang nhà Minh , không cần áp lực gì .

Cũng không cần so Minh với Hương , nếu Minh thật sự là một cậu bé 15 tuổi thì chỉ sợ cả đêm hắn cũng không ngủ được , mỗi bước đều nặng chịch hơn nữa con trai cùng con gái chung quy khác nhau .

Nếu con trai đến nhà con gái chơi , có lẽ còn không có gì nhưng nếu một cô gái đến nhà chàng trai thì nó mang ý nghĩa khác .

Từ xưa đến nay quan niệm dân gian là vậy , mà cái gọi là quan niệm dân gian thì đi sâu vào suy nghĩ tất cả mọi người .

Chỉ có trâu đi tìm cọc , nào có cọc đi tìm trâu ? .

Chỉ có mang bạn gái ra mắt gia đình xong mới có chuyện theo bạn gái về nhà , đây đã là suy nghĩ cố hữu , cho dù trong lòng Hương cũng là vậy , áp lực của nàng đương nhiên là lớn lắm .

Lúc ở DXC bản thân Minh cảm thấy đã làm công tác tư tưởng giúp Hương rồi , để nàng vui vẻ hơn một chút .

Đến khi hai đứa về Trần Quý Cáp cất đồ , Hương bắt đầu trở nên bình thường hơn , chí ít bên ngoài là thế .

Còn lúc này , tim nàng đập loạn , rất muốn không tiếp tục bước nữa .

Chỉ là cá tính của Hương khiến nàng không thể lùi lại được dù sao Minh đã không trốn tránh khi gặp mẹ nàng , nàng sao có thể trốn tránh ? .

Cũng vào lúc này , Minh đột nhiên không bước nữa , bàn tay hắn nắm tay nàng càng thêm chặt .

"Mình ra sông Hồng đi ? ".

Hương mờ mịt nhìn Minh ? , nàng không hiểu bạn trai nói gì lắm .

"Ra bãi sông Hồng đi dạo một lát đi , dù sao cũng sớm mà em ".

Minh cười dịu dàng với nàng sau đó lại bước đi .

Hương vẫn không hiểu gì lắm , hoàn toàn là mờ mịt bước theo hắn .

Dân ở cái xứ này mà chưa ra bãi sông Hồng bao giờ . . . người ta cười cho .

Cái đám trẻ con cỡ Minh , tầm 10-12 tuổi đa số đều ra tắm sông Hồng rồi , mùa nước cạn ở sông Hồng đông vô cùng , đông cứ như bãi biển ngày hè vậy .

— QUẢNG CÁO —

Từ khi lên phố học , Minh cũng rất ít ra bãi sông Hồng nhưng không có nghĩa là hắn không có kỷ niệm ở nơi này , cũng không có nghĩa là hắn không nhớ nơi này .

Nói thế nào nhỉ , sông Hồng với đám bọn hắn là những miền ký ức xa xôi , hồn nhiên và vui vẻ , con sông mẹ của cả cái đất Hà Thành này .

Chỉ là cái miền ký ức xa xôi của Minh với sông Hồng cũng không quá tốt đẹp , tại nơi này hắn suýt chết đuối một lần đồng thời . . . cũng mất một đứa bạn .

Đã có gan ra sông Hồng bơi , chết đuối thật ra rất bình thường , năm nào chẳng có vài mạng nằm lại bất quá Minh may mắn , may mắn được người cứu .

Thằng bạn hắn thì không may mắn như thế , đương nhiên hai đứa chịu 'tai' không cùng một đợt , vụ Minh suýt chết đuối rơi vào khoảng 4 năm trước còn thằng bạn hắn mất khoảng 2 năm trước , từ đó về sau hắn lại không ra bãi sông Hồng nữa .

Hôm nay , hắn lại một lần nữa ra bãi đá sông Hồng , lần này là đi với Hương .

Hai đứa bước đi thật chậm trên bờ đê cao thật là cao , người lớn khu hắn nói đùa rằng đất nơi hắn sống là khu đất cao nhất Hà Thành bởi nó được xây dựng trên đê sông Hồng .

Chỉ cần khu hắn sống ngập , cả Hà Thành không có chỗ nào không ngập .

Hương . . . cũng chưa bao giờ đi qua những chỗ này , cha mẹ nàng chưa từng dẫn nàng ra đây thậm chí Hương biết nếu nàng nói nàng muốn ra đê sông Hồng chơi nhất định sẽ bị mẹ nàng xả cho một trận .

Chậm rãi bước trên con đê dài ngút ngàn , cảm giác của Hương rất lạ , cho dù Minh không nói câu nào , hai đứa chỉ chậm chậm bước nhưng lòng nàng một lần nữa yên bình trở lại .

Nơi này không có bê tông , con đường chỗ này là đường đất đỏ , là đất phù sa , thứ đất nuôi sống cả ngàn miệng ăn xung quanh khu vực này .

Chỗ này hiển nhiên không có nhà lầu cao ốc , có chỉ là có những nhà tranh dựng tạm làm kho chứa đồ cùng nghỉ ngơi tránh năng trú mưa .

Nơi đây không có giải phân cách , cũng chẳng có tường ngăn , từng mảnh đất cách nhau chỉ một đoạn đường đi nho nhỏ , đất nối đất ngút ngàn tầm mắt .

Mùa xuân sắp đến , đập vào mắt Hương là từng hàng từng hàng Quất thẳng tắp , là cái màu sắc chớm nở của ngày tết .

Nơi đây cũng không ồn ã như phố thị cho dù xung quanh rất nhiều người , bọn họ ai làm việc nấy , đều đang bắt đầu chăm sóc vụ ngày xuân nhà mình , vụ ngày xuân ở đây hiển nhiên không phải cây lúa , cái khu này không ai trồng lúa cả , vụ ngày xuân là cây quất .

Xuân sắp đến rồi , không chăm sao được ? .

Thỉnh thoảng xung quanh tai Hương vang lên tiếng các cô các chú nói chuyện với nhau , nói về đủ thứ chuyện , chuyện cây quất , chuyện thuốc trừ sâu , chuyện ông trời , chuyện bà đất , chuyện làng xóm , cái thứ âm thanh này khác với âm thanh nơi phố thị ồn ào nhiều lắm .

Tất nhiên , bãi sông Hồng không chỉ có thể , từ con đê cao cao nhìn xuống chính là bãi sông Hồng , chỗ này đất phù sa càng thêm đỏ , càng thêm tươi tắn cũng càng thêm màu mỡ .

Ở dưới đó , người người đi lại tấp nập , thành đoàn mà đi .

Người đi lại ở bãi sông Hồng chủ yếu là hai loại .

— QUẢNG CÁO —

Thứ nhất là người mang mục đích đi chơi , đi xem , đi nhìn , những người như Minh cùng Hương .

Thứ hai là người đi làm .

Hương có thể thấy từng chiếc thuyền nhỏ cập bến , mỗi thuyền đều là thuyền đồ sứ , thuyền nhỏ cập bến xong liền có người đợi sẵn chở đi .

Xa xa ngoài kia cũng không thiếu thuyền nhỏ , có thuyền chở hàng cũng có cả thuyền đánh cá , càng có những con thuyền trở người , trở người đi qua hai bờ sông Hồng .

Nước sông Hồng tất nhiên không trong trẻo , nó không giống nước hồ bơi hay nước biển thậm chí chẳng giống con sông nào cả .

Đất sông Hồng là đất phù sa , nước sông Hồng bà con ở đây gọi là nước phù sa .

Nước sông Hồng . . . thật sự màu hồng đấy , dòng nước sông hiện tại tương đối hiền lành dù sao cũng không phải mùa mưa hơn nữa cũng không có bất cứ ai cảm thấy màu sắc của nó khó chịu , cảm thấy nó 'bẩn' mà càng nhiều là cảm thấy ấm áp , cảm thấy dân dã thậm chí chẳng hiểu sao có cảm giác yên bình sinh ra .

Sông Hồng rộng lắm , rộng đến mức nào Hương cũng không biết , Minh . . . cũng không biết .

Cả hai đứa đều không phải học sinh chuyên địa , chỉ cần biết rộng ngút tầm mắt là được rồi , xa xa hơn nữa thậm chí chỉ thấy chấm tròn nhỏ nhỏ cùng Cầu Long Biên cổ kính .

Tầm mắt ở chỗ này thoáng đạt lắm , tầm mắt ở chỗ này rộng lắm , cái không khí nơi này cũng làm Hương cảm thấy thoải mái , cái cảm giác tự do cùng yên bình khác xa sự ồn ã và vội vã nơi phố thị .

Con người ở đây hiển nhiên cũng vội lắm chứ , nhưng người dân ở đây khi đi qua nhau đều chủ động chào hỏi lẫn nhau , chủ động bắt chuyện thậm chí kết đội mà đi , nó không giống cái vội vã của phố thị .

Nói nơi này là một khung cảnh khác của Hà Thành cũng không sai , rõ ràng đây là đất Hà Thành nhưng càng làm Hương cảm giác là một vùng quê yên bình .

"Thế nào , còn hồi hộp không ? ".

Rốt cuộc giọng nói của Minh vang lên bên tai Hương , hắn nói thật chậm mà giọng hắn cũng thật ấm .

Hương nhìn hắn , trong mắt nàng mang theo sự cảm động , nàng cảm thấy bạn trai mình thật tốt .

"Hồi đó ý , hồi anh học A1 , hồi đó đám bạn tiểu học toàn kêu anh lên phố học , chúng nó nghĩ anh ghê gớm lắm ".

"Tại vì anh học giỏi nhất cả đám mà , cả trường chỉ có vài ba đứa được giải thôi , anh lại được giải cao nhất nữa , tự hào lắm chứ ".

"Cha mẹ tự hào , họ hàng tự hào , anh cũng tự hào nhưng mà lên phố học xong , anh . . . mới biết anh chẳng hiểu gì cả ".

"Cái gì cũng xa lạ , cái gì cũng thấy không quen , chắc em không nhớ đâu chứ hồi đó bọn anh cũng chỉ học nhân chia cộng trừ cùng đố mẹo là căng lắm rồi thế mà mấy đứa lớp mình cũng đã bắt đầu nói chuyện căn bậc hai , rồi luỹ thừa , còn chơi cả xác suất thống kê , anh nghe như thiên thư vậy".

"Đấy là chưa kể tiếng Anh nữa , bọn anh đi học biết được mấy từ tiếng Anh đâu , đọc thuộc bảng chữ cái đã giỏi rồi đấy thế mà mấy đứa lớp mình đã bắt đầu nói tiếng Anh rồi , viết đoạn văn , tự tra từ điển ".

"Quên mất còn vụ máy tính , máy tính với bọn anh ngày đó chỉ có ra Net mới có , mà ngồi máy tính thì cũng chỉ biết đến game , gõ thì còn gõ mổ ngón , thế quái nào mấy đứa lớp mình dùng Pascal như cái máy vậy đó , câu lệnh anh còn không thuộc mà bọn nó đọc làu làu mới sợ ".

— QUẢNG CÁO —

Minh càng nói , Hương càng cảm thấy hắn có chút ngốc , những việc này .. . nàng cũng không biết sau đó nàng bắt đầu cười , nàng cảm thấy . .. nàng rất thích nghe chuyện này , cứ như một thế giới khác vậy hơn nữa nàng bắt đầu cảm thấy quen thuộc , ít nhất bạn trai nàng hồi cấp 2 . . . hẳn là cái dạng này .

"Nói sao nữa nhỉ , trên trường chẳng ra sao cả nhưng về nhà ai hỏi thì cũng phải bảo cháu học tốt lắm , mặt mũi mà ? ".

"Mấy đứa bạn cấp 1 của anh đứa nào cũng nghĩ anh học giỏi lắm , ghê gớm lắm , đến cha mẹ anh cũng cảm nhận như thế ".

"Từ hồi lên phố , anh mới biết thế nào là đi học thêm , mà học đến mức thở không ra hơi cũng không bắt kịp đám chúng nó mới sợ , chúng nó cứ như gắn tên lửa sau lưng , phóng vù vù vậy ".

"Lũ bạn gần nhà của anh lại cứ nghĩ anh đi học thêm nhiều là giỏi , là chăm học , là có tương lai sau đó . . . chúng nó cũng ít chơi với anh hơn mà anh cũng chẳng có thời gian chơi với chúng nó nữa , rốt cuộc bạn bè cấp 1 tan đàn xẻ nghé cả lũ ".

"Việc này cũng chẳng biết nói với ai cả , anh cũng không biết làm gì , rốt cuộc nghĩ đến ra bãi sông Hồng ".

"Anh xem phim , người ta nói hét lên thật lớn giải toả áp lực nhưng mà hét thật lớn thì ngại lắm , chỗ này nhiều người như vậy mà hơn nữa tỷ lệ gặp người quen cũng cao lắm , thế là anh chỉ lằng lặng ngắm sông Hồng ".

"Chẳng biết tại sao nhưng mà nó hiệu nghiệm thật , mỗi lần nhìn con sông này lòng anh yên bình đến lạ , bao nhiêu thứ phiền não cứ thế bị cuốn bay đi ".

Cũng vào lúc này , đứng bên cạnh hắn , Hương nhẹ kiễng lên , nhẹ hôn lên má hắn .

Nụ cười làm hắn ngơ ngác sau đó hắn nhìn nàng .

Hương cười khúc khích , nàng cười thật đẹp , dưới cái ánh nắng chiều càng đẹp .

"Này , em nói em thích anh chưa nhỉ ? ".

Nàng nói chưa nhỉ ? , Minh cũng bắt đầu tự hỏi .

Hình như chưa nói thì phải ? .

Hương lại cười khúc khích , khoé miệng cong lên mê người .

"Không nói cho anh nghe ".

Nói xong nàng quay người đi trên đường cũ , sau đó còn không quên đưa ngón tay ngoắc ngoắc Minh .

"Còn đợi gì nữa , em lạc bây giờ ".

Minh cũng phá lên cười , vội đuổi theo nàng , hai đứa lại tay trong tay đi khỏi bãi sông Hồng .

Lạc ? , hắn làm sao để nàng lạc khỏi hắn đây .

Bạn đang đọc Ta Muốn Ngủ Phạm Gia của ThíchYY
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hieu.kcs
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.