Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cây mẹ

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Mặc dù điều kiện địa lý ở nơi này đúng là tốt nhất, nhưng quyết định như vậy cũng đã mang đến không ít phiền toái cho hơn một ngàn năm sau đó.

Có sự kiện siêu phàm không phải kẻ thanh lọc không muốn giải quyết triệt để, mà không làm được, căn nguyên của các vấn đề giấu ở trên trong Trier của kỷ nguyên thứ tư kia, giấu ở trong đống đổ nát trong lòng đất.

Nghe nói cho dù là tồn tại nửa thần nửa người cũng không dám hoặc không bằng lòng mạo hiểm tiến vào khu vực ở dưới lòng đất.

Angoulême thu hồi thanh kiếm màu vàng giống như thực thể lại giống như tia sáng ngưng tụ ra lại, cắm nó vào trong đầu một đồ vật máy móc hình người màu xám trắng điều khiển bởi hơi nước, chui vào xương sống tương ứng.

Ở trong đó giống như bổ sung một loại chất lỏng màu đậm nào đó.

Lúc này một người đàn ông mặc bộ vest màu trắng, áo gile màu vàng, áo sơ mi màu sáng, cũng cài thánh huy thái dương đi ra từ trong khách sạn Golden Rooster.

Mái tóc màu vàng nhạt của hắn được cắt tỉa thật chỉnh tề, trên mũi dán một băng dính màu da, bờ môi hơi dày, làn da hơi nâu, giống như có huyết thống của một vài dân bản địa ở Nam đại lục.

“Phó tế, ta đã hỏi Charlie Courant.” Hắn nói với Angoulême de François.

Angoulême sờ nút áo màu vàng kim ở trên áo khoác màu nâu hỏi:

“Hắn không có việc gì chứ?”

Người đàn ông da hơi nâu kia lắc đầu nói:

“Chúng ta chạy đến hết sức kịp thời, hắn không bị tổn thương về thực chất.”

“Theo như hắn nói, sau khi hắn một lần nữa mơ thấy Suzanne Matisse, mặc dù bị đối phương cảnh cáo, nhưng vẫn lựa chọn đi ra ngoài cầu xin giúp đỡ, kết quả bị Suzanne Matisse chặn ở tầng 2 khách sạn, thiếu chút nữa vĩnh viễn làm một thể với đối phương.”

“Ừm, nửa câu sau là cách nói của Suzanne Matisse.”

“Sau đó Charlie ngã xuống đầu cầu thang, thiếu chút nữa hôn mê, lúc này, hắn thấy được tia sáng giống như mặt trời mọc.”

Đây là phát triển bình thường lại hợp lý, hoàn toàn ăn khớp với các chi tiết trong hành động của tiểu đội kẻ thanh lọc tinh anh do Angoulême dẫn dắt.

Cho nen, cho dù là Angoulême hay là hai kẻ thanh lọc khác, đều không hề nghi ngờ gì.

Ở trong hiểu biết của bọn họ, Charlie đi ra ngoài cầu xin giúp đỡ khẳng định là làm theo căn dặn trước đó, đến nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng gần nhất.

Angoulême liếc nhìn phố loạn khó có được yên tĩnh, nhẹ nhàng gật đầu nói:

“Bên chỗ Charlie Courant này tạm thời yên ổn, nhưng nếu như trong vòng hai tuần, chúng ta còn không tìm ra được nơi sinh ra Suzanne Matisse, vậy phải cân nhắc sắp xếp cho hắn một công việc văn thư trong nội bộ, cũng nói tình huống thật sự cho hắn biết.”

Đây là cách người phi phàm chính phủ đã từng làm, ở trên trình độ lớn nhất bảo vệ người bình thường còn chưa hoàn toàn thoát khỏi từ trong ảnh hưởng của sự kiện siêu phàm.

Đương nhiên, rất nhiều khi bọn họ rõ ràng đã giải quyết vấn đề, nói cho người bị ảnh hưởng có thể yên tâm sinh hoạt, kết quả mấy tuần, mấy tháng hoặc là mấy năm sau, người bình thường kia lại quỷ dị chết đi.

Angoulême tiếp tục nói:

“Trọng tâm của chúng ta bây giờ có hai việc, một là kiểm tra khu vực này, bao gồm cả dưới lòng đất, tìm ra nơi sinh ra Suzanne Matisse, hai là tìm kiếm người đã viết thư nhắc nhở chúng ta, hình như hắn có hiểu biết rất sâu đối với Suzanne Matisse.”

Trước khi Charlie được thả ra, Angoulême và các đội viên của hắn đã trong lặng yên kiểm tra khách sạn Golden Rooster, không tìm được khu vực đặc biệt nào nghi ngờ là nơi sinh ra ác linh.

Mặt khác, bọn họ cũng dùng thủ đoạn siêu phàm kiểm tra cảnh ngộ và khẩu cung của Charlie, xác nhận kể từ khi người bị hại này khẩn cầu Suzanne Matisse cho đến khi bị cảnh sát bắt, người tiếp xúc đều đầy đủ bình thường.

Cho nên Angoulême mới nói có thể tạm thời không cần phải để ý đến tình huống bên chỗ Charlie.

Còn về phần người gửi thư kia, thủ đoạn cao siêu, có kinh nghiệm chống bói toán chống kiểm tra ngược phong phú, lại lựa chọn sử dụng sinh vật Linh giới để viết thư và gửi thư.

Phải biết, cho dù để cùng một người phi phàm dùng chú văn mang tính miêu tả giống nhau triệu hồi sinh vật Linh giới, mỗi lần ra có tỷ lệ lớn là vật khác nhau.

Bởi vì chỉ dựa vào ba đoạn miêu tả, sinh vật Linh giới có điều kiện phù hợp lên đến hàng ngàn hàng triệu, thậm chí còn nhiều hơn, mỗi lần có thể triệu hồi ra cái gì hoàn toàn dựa vào may mắn.

Trừ phi có môi giới tương ứng và miêu tả nhằm vào đối phương có phẩm chất độc nhất vô nhị, bằng không muốn dựa vào khôi phục chú văn để khóa chặt linh tình nghi gần như là chuyện không có khả năng, mà phần lớn sinh vật Linh giới đều không có chỗ nào có thể được xưng tụng là độc nhất vô nhị.

Trước đó Angoulême có ý đồ tìm đồng nghiệp am hiểu phương diện này hỗ trợ, lấy lá thư làm môi giới, triệu hồi sinh vật Linh giới tương ứng kia, nhìn xem có thể thu được manh mối nào từ chỗ nó hay không, kết quả cho dù người viết, người sáng tác hay là người gửi thư đều không triệu hồi ra được bất cứ thứ gì.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.