Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơn Bão

Phiên bản Dịch · 1576 chữ

Chương 48: Cơn Bão

"Chúng ta cần phải di chuyển, ngay!"

Trong lúc Nephis quay về phía cậu, Sunny nâng Cassie, giúp cô đứng dậy, gương mặt cậu còn tái nhợt hơn bình thường, một sự hốt hoảng xuất hiện trong ánh mắt.

"Ngay bây giờ! Giúp tôi nâng cô ấy lên nó lại!"

Cô gái tóc bạc ngẩng đầu nhìn bầu trời. Gương mặt tối sầm lại. Không nói lời nào, cô ta làm theo lời cậu nói.

Cassie có vẻ mơ hồ. Cô nắm lấy dây cương và quay về phía hai người bạn của mình:

"Neph? Có chuyện gì vậy?"

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn về phía cô. Rồi nặng nề lên tiếng.

"Một cơn bão đang đến."

Trong lúc đó, Sunny đã cử cái bóng leo lên đỉnh một trụ san hô cao và nhìn về trước, cố đánh giá vách đá mà họ nhắm đến còn bao xa. Theo nó quan sát, có vẻ như đoạn đường vẫn còn đáng kể. Nhưng mà, bức tượng khổng lồ còn cách xa hơn nữa.

Quay lại lúc này là tự sát.

Cậu quay về phía Nephis:

"Chúng ta cách vách núi khoảng ba bốn cây số. Cậu...cậu nghĩ chúng ta đến kịp không?"

Cô ta nhíu mày.

"Nếu đi thẳng. Có thể."

Sunny chần chừ rồi hỏi:

"Vậy còn đám quái vật?"

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn thẳng và nghiến răng.

"Phải đâm xuyên qua chúng."

'Chỉ vậy thôi? Kế hoạch là vậy?'

Trong lúc cậu cố tìm ra chiêu trò gì đó để có thể cứu mạng họ, nhưng không có kết quả, Nephis quay đầu về phía cậu và liếc nhìn, ra vẻ khó hiểu.

"Còn chờ gì nữa? Chạy!"

Trong lúc lao về phía trước, những giọt mưa nặng nề bắt đầu rơi xuống. Những cơn gió mạnh mẽ rú lên giữa những cụm san hô, khiến bùn và rong biển bay lên. Với những đám mây đen tụ tập trên bầu trời, ánh sáng mặt trời tối dần, và chạng vạng đến sớm với mê cung này.

Sunny chạy hết sức, như thể tính mạng cậu phụ thuộc vào nó vậy - bởi vì đúng là như vậy. Cậu dẫn nhóm, chọn con đường thẳng nhất đến vách đá với sự giúp đỡ của cái bóng. Nephis chỉ sau cậu đúng một bước. Con cua mang theo Cassie chạy trên bùn với tám cái chân ở phía sau cùng.

Không cần tránh né đám quái vật và tử thần ngay sau đuôi, họ di chuyển với tốc độ kinh ngạc. Những bức tường san hô đỏ hai bên liên tục bị bỏ lại thành một vệt mờ. Vì không có ý định giữ sức để chạy đường dài - nếu như đến muộn chỉ một phút, thì họ sẽ tiêu đời. Họ dốc hết sức để chạy.

Sunny vốn chuẩn bị cho đủ loại trận chiến đẫm máu dọc đường, nhưng khiến cậu bất ngờ là những cư dân của mê cung cũng không tìm họ gây rắc rối. Đám ăn xác cũng có vẻ hoảng loạn không thua gì họ. Những con quái thú to xác bận rộn núp vào những cụm san hô hoặc là tự chôn mình xuống bùn.

Vài trường hợp ít ỏi, có một con ra vẻ hung tợn, thì một cú chém kiếm hay một phát kẹp từ cái càng cũng đủ khiên con quái vật đổi ý.

Nhưng mà, cho dù họ di chuyển nhanh đến mức nào, thì cơn bão vẫn nhanh hơn. Cơn mưa râm nhanh chóng biến thành ào ạt, mỗi giọt mưa góp phần cho dòng lũ. Gió cũng thổi mạnh hơn, đánh vào người họ với lực đủ để khiến họ vấp ngã. Ánh sáng càng ngày càng tối đi, tầm nhìn bị giảm xuống gần bằng không.

Cuối cùng, một tia chớp chói lòa xé rách bóng tối, theo sau là một tiếng sấm vang lên điếc tai.

Trong giây kế tiếp, mặt đất dưới chân Sunny rung lên, khiến cậu mất thăng bằng té ngã. Cậu lăn trên bùn, cố gắng đứng dậy, nhưng lại trượt ngã một lần nữa. Có ai đó nắm lấy vai cậu đỡ cậu đứng dậy.

Trong bóng tối của cơn bão, Sunny nhìn thấy gương mặt của Ngôi Sao Thay Đổi. Cô mở miệng hét lên:

"Đừng có ngừng! Chạy!"

Cậu suýt chút nữa không nghe thấy lời cô ấy nói vì tiếng gió hú và tiếng mưa ầm ĩ.

Lúc Sunny bắt đầu chạy tiếp, dòng nước biển đen tối đã cao đến cẳng chân cậu. Nghiến chặt răng.

Cậu không thể xác định nước đến từ đâu, nhưng với mỗi phút, nó lại dâng lên cao hơn. Nó nhanh chóng tới đầu gối, rồi tới ngang hông, khiến việc chạy gần như không thể. Tốc độ cả nhóm giảm đi đáng kể.

Vào lúc đó, trong ánh sáng của một tia chớp, họ nhìn thấy mảng đá đen ngay trước mặt.

Họ đã đến được vách đá.

Gần như cùng lúc, một âm thanh rung chuyển đến từ sâu bên trong mê cung. Quay đầu lại, Sunny thấy một dòng nước lũ màu đen khổng lồ đổ bộ giữa khu rừng san hô đỏ. Cách đó một đoạn, một con cua chậm trễ bị nước cuốn phải và đập vào bức tường. Cái mai bất khả xâm phạm của nó vỡ nát như vỏ trứng hỏng.

'Chó chết!'

Cậu nhìn về phía Nephis:

"Không còn thời gian nữa! Bắt đầu leo đi!"

Cô ta bắt lấy tay cậu.

"Hủy Tiếng Vang của cậu!"

Sunny không biết liệu con Cua có thể leo vách đá được hay không. Mà cho dù nó có leo được thì Cassie cũng không thể giữ lấy nó trong lúc leo. Cậu giúp cô gái mù xuống và cho con quái vật quay lại Hồn Hải.

Nephis hạ thấp mình để Cassie leo lên lưng mình, rồi dùng sợi dây vàng cột họ lại với nhau. Không lãng phí thời gian, cô nghiến chặt răng và bước về phía trước, nắm lấy mặt đá ướt át của bức tường cao.

Họ bắt đầu leo lên, cố lên cao nhất có thể trước khi dòng nước lũ đen đánh vào nó. Một lúc sau, Sunny thét lên:

"Nắm chặt!"

Ngay sau đó, một bức tường nước đen đánh vào vách đá cách chân họ chỉ vài mét. Trong lúc Sunny nắm bằng cả tính mạng, vách đá rung chuyển. Vài tảng đá to rơi xuống từ đâu đó ở phía trên, chúng tránh né cái đầu của cậu hoàn toàn do may mắn.

Bằng cách nào đó, cả ba vẫn còn sống.

Nhưng mà, còn lâu mới kết thúc. Dòng nước đen vẫn đang dâng lên, đe dọa nuốt chửng họ bất cứ lúc nào. Họ phải leo tiếp, và phải leo nhanh dòng nước đang dâng lên này.

Sunny chửi thề trong lúc tìm chỗ đặt tay tiếp theo. Để sống, cậu phải leo lên vách núi này với tốc độ điên cuồng. Nhưng mà, hấp tấp leo lên những miếng đá ướt nhẹp này là công thức dẫn đến thảm họa: chỉ sảy tay một cái là cậu sẽ ngã xuống và bị dòng nước nghiền ép vào vách đá, chết đuối, hoặc bị con quái vật khổng lồ nào đó ăn thịt.

Cơn mưa bão và những đợt cuồng phong khiến mọi thứ còn tệ hơn nữa.

Nhưng mà, lựa chọn chỉ có một.

Cậu điên cuồng leo lên, da thịt rách ra trên những miếng đá sắc bén. Mỗi cơ bắp trong người cậu đều đau đớn. Nếu như không nhờ cái bóng quấn quanh cơ thể, thì Sunny đã chết từ sớm rồi. Nhưng kể cả với sự giúp đỡ của nó, dòng nước vẫn đuổi đến gần và gần hơn.

'Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!'

Cho dù có cố đến đâu, Sunny vẫn không thể nới rộng khoảng cách. Không lâu sau đó, dòng nước đã đến chân cậu. Nước biển chậm rãi nuốt lấy chân, rồi thân mình cậu. Cậu vẫn tiếp tục leo lên, bây giờ phải chiến đấu chống lại sức nặng của nước và lực thủy triều kéo cậu khỏi vách đá.

Nhưng mà cuối cùng đều vô dụng.

Khi dòng nước lên đến vai cậu, cậu cảm giác ngón tay bản thân rời khỏi mặt đá ướt át. Sunny cố nắm lại, nhưng dòng nước quá mạnh. Cậu bị đẩy đi như món đồ chơi không trọng lượng, mất đi tất cả điểm bám...

'Không!'

...Trong giây cuối cùng, một sợi dây vàng rơi xuống nước cạnh cậu. Giật mình, Sunny nắm lấy nó và giữ chặt bằng tất cả sức mạnh. Sợi dây căng lên và nâng cậu khỏi dòng nước. Chân cậu lại lần nữa chạm vào vách đá.

Không lãng phí một giây, cậu lại bắt đầu leo lên với sự giúp đỡ của sợi dây. Cuối cùng, một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy cậu từ phía trên và lôi cơ thể cậu qua mép đá.

Sunny ngã xuống đất, cố lấy sức để thở. Sau một lúc, cậu nhìn về phía Nephis, cô ta cũng đang nằm với tư thế tương tự cậu ở bên phải, kiệt sức không kém gì bản thân. Tay cô vẫn còn nắm chặt sợi dây vàng. Cassie ngồi cách họ vài bước.

Cậu muốn cười thật to, nhưng lại không đủ sức.

Họ đã sống.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.