Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại dược này có phải quá cực đoan rồi không?

Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Tia chớp đã biến mất, bốn phía lại trở nên tối tăm.

Năm nam tử áo đỏ với đầy lỗ trên đầu, cắm những ống sáo sắt dài và mảnh vẫn đứng đó, không phân biệt được người hay ma, trong màn đêm giông bão sắp đến, trông vô cùng rùng rợn.

Trải qua chuyện Hồng Lâu tiên tử, bảo rương gấu nâu, Đoàn Vân tự cho là mình đã can đảm hơn rất nhiều. nhưng cảnh tượng tối nay vẫn khiến hắn cảm thấy sợ hãi.

Sợ hãi những điều chưa biết.

Bởi vì hắn không thể xác định được mấy người này rốt cuộc có phải là người hay không.

Thế giới này thật sự là nơi nào cũng có "bất ngờ" nha.

Đúng vậy, cũng không biết năm "Teletubbies" này đến từ lúc nào, nếu không phải có ánh chớp chói mắt kia, e rằng không ai biết trong bãi cỏ hoang kia lại có năm người như vậy.

Cứ như thể bọn họ vẫn luôn ở đó, đó giờ vẫn vậy, giống như những bức tượng thần bị mưa gió bào mòn không ai hỏi han trên đường trước đó.

"Ầm ầm", một tia chớp nữa lại giáng xuống.

Bên phía đoàn thương nhân đã xuất hiện rối loạn, bởi vì năm nam tử áo đỏ lúc trước ngồi trong bãi cỏ hoang đã đi đến ven đường.

Bọn họ đã động!

Nhìn từ tư thế, căn bản không giống người mà giống loài bò sát như thằn lằn.

Tia chớp chiếu sáng khuôn mặt gồ ghề của bọn họ, cùng với những cái lỗ đen ngòm trên đầu, khiến người ta tê dại da đầu.

Thấy những kẻ kỳ quái này đang áp sát, mọi người trong đoàn thương nhân đã lùi về phía Đoàn Vân.

Kết quả là một lát sau, đoàn thương nhân đột nhiên đứng im, bởi vì năm kẻ kỳ quái này lại leo trèo một cách kỳ dị, tốc độ cực nhanh, vậy mà đã đến vị trí giữa Đoàn Vân và đoàn thương nhân.

Nói cách khác, bọn họ đã chặn đường.

Đến lúc này, Đoàn Vân cũng không nhịn được mà căng thẳng, bởi vì năm người này đã đến gần hắn hơn.

Con lừa xám bị què chân lùi về phía sau, như thể nhìn thấy ma vậy, trông vô cùng sợ hãi.

Đoàn Vân nhìn chằm chằm vào năm "Teletubbies" này, trong màn đêm u ám, chỉ có thể nhìn thấy đường nét cơ thể của bọn họ cùng với đám "ăng-ten" cắm trên đầu.

Trong khoảng thời gian này, năm người này lại bất động, dùng ống sáo sắt nhỏ cắm trên đầu chĩa lên trời, miệng lẩm bẩm.

Đoàn Vân thậm chí còn nghi ngờ đối phương đang yểm bùa mình, vì vậy hắn lặng lẽ duỗi ngón tay ra, nảy sinh ý định ra tay trước.

Đúng lúc này, bên cạnh vang lên tiếng bước chân khe khẽ.

"Tiểu huynh đệ cẩn thận, đừng chọc vào bọn họ, bọn họ là lũ điên của Lôi Công Lão Mẫu môn."

Đoàn Vân quay đầu lại, liền nhìn thấy hai nam tử cao lớn thô kệch.

Hai nam tử này vừa nhìn đã biết là anh em sinh đôi, trông giống hệt nhau, đều để râu, mặc áo ngắn gọn gàng, cho người ta một loại cảm giác đáng tin cậy.

Đúng vậy, nhìn thấy hai người này, Đoàn Vân liền không nhịn được mà nghĩ đến những vị hiệp khách hào sảng trong giang hồ.

Đoàn Vân nghi ngờ hỏi: "Lôi Công Lão Mẫu môn?"

Đã có Lôi Công lại còn Lão Mẫu, nghe thật kỳ quái.

"Đừng manh động, bọn họ đang nghe sấm, sấm sét vừa ngừng, bọn họ cũng đi." Nam tử bên trái vừa uống rượu vừa nói.

Đoàn Vân không ngờ rằng, những người này khoét đầy lỗ sâu trên đầu, lại còn cắm ống sáo sắt mảnh vào trong lỗ, vậy mà lại là vì để nghe sấm.

Nghe sấm?

Đây là cái sở thích kỳ quái gì vậy.

Thấy có hai người hiểu chuyện ở đây, Đoàn Vân cũng không còn hoảng sợ nữa.

Những người bên phía đoàn thương nhân hình như cũng phát hiện ra sự tồn tại của hai vị hiệp khách sinh đôi này, len lén lại gần.

Hai huynh đệ sinh đôi này, tự nhiên chính là Hoa Văn và Hoa Võ chuyên trồng đại dược rồi.

Bọn họ xông pha giang hồ, rất có tiếng tăm, khuôn mặt hiệp khách cao lớn thô kệch này luôn khiến người ta tin tưởng, đây cũng là nguyên nhân khiến bọn họ trồng đại dược rất thành công.

Hai người lần theo mùi hương đến thu hoạch đại dược này, ai ngờ lại gặp phải người của Lôi Công Lão Mẫu môn.

Bọn họ không muốn đại dược xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vì vậy "tốt bụng" nhắc nhở Đoàn Vân.

"Ầm ầm!"

Lại một tiếng sấm vang lên, lần này, bởi vì ở khá gần, Đoàn Vân thậm chí còn nhìn thấy ống sáo sắt trên đầu người của Lôi Công Lão Mẫu môn đang rung lên.

Cảnh tượng này khiến hắn đau đầu dùm.

Đột nhiên, một nam tử của Lôi Công Lão Mẫu môn động đậy, ống sáo sắt đỉnh đầu hắn đang rung lên, hắn điên cuồng nói: "Ta ngộ ra rồi!"

Bản thân hắn đã gầy như bộ xương khô, giờ đây hai mắt đỏ ngầu, như một con khỉ gầy phát điên, trông vô cùng rùng rợn.

Đoàn Vân không nhịn được mà lùi lại hai bước, muốn chui ra phía sau mọi người, kết quả là người bên cạnh còn lùi nhanh hơn hắn, vì vậy hắn vẫn đứng đầu.

"Con khỉ gầy" kia có vẻ mặt điên cuồng, trong nháy mắt nhìn sang bằng đôi mắt đỏ ngầu.

Lần này, tất cả mọi người đều tê dại da đầu.

"Ta ngộ ra rồi!"

"Ta ngộ ra rồi!"

"Ha ha ha! Lấy các ngươi thử chiêu vậy!"

Nói xong, hắn bò trên mặt đất bằng tứ chi, lao đến như một con thằn lằn.

Cảnh tượng này vô cùng chấn động, giống như con quỷ dữ trong phim ma đang nhảy bổ vào mặt.

Ngay khoảnh khắc áp sát Đoàn Vân và những người khác, một tia chớp lóe lên từ tay "con khỉ gầy", tạo thành hình dạng một chiếc roi.

"Con khỉ gầy" cười lớn, định dùng roi quất vào người Đoàn Vân!

Kết quả là ngay sau đó, cơ thể hắn run lên, chiếc roi sấm sét trong tay bỗng chốc mềm nhũn, không quất ra được.

Bởi vì một luồng kiếm quang trắng như tuyết đã xuyên qua đầu hắn.

Đoàn Vân siết chặt ngón tay, vẻ mặt căng thẳng.

Trên mặt "con khỉ gầy" lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó tay phải lại giơ lên, định quất roi.

"Vút" một tiếng, lại một luồng kiếm quang xuyên qua mi tâm hắn, cơ thể hắn lại run lên.

Hắn còn muốn động đậy, kết quả là lại hai luồng kiếm quang trắng như tuyết bắn tới.

Trong nháy mắt, trên đầu "con khỉ gầy" đã có thêm bốn lỗ máu, trông vô cùng ghê rợn.

Nhưng điều khiến Đoàn Vân toát mồ hôi hột là, tên này như vậy mà vẫn chưa chết, vậy mà vẫn cố gắng giãy giụa muốn quất roi vào hắn.

"Vút" một tiếng, Đoàn Vân lại một lần nữa thi triển kiếm chỉ.

Lần này, kiếm quang trực tiếp xuyên qua ngực đối phương.

Đến lúc này, cơ thể "con khỉ gầy" rốt cuộc cũng loạng choạng.

Sau khi cố sức nặn ra một câu đầy vẻ khiếp sợ và phẫn uất "Mẹ kiếp!", hắn ngã "Ầm" xuống đất.

Chết.

"Con khỉ gầy" nghe tiên âm của Lôi Công Lão Mẫu gần mười năm, rốt cuộc đêm nay cũng ngộ ra được một chiêu roi sấm sét thần kỳ.

Trong cơn vui mừng tột độ, hắn chỉ muốn đánh chết mấy người kia để thử roi, vui vẻ một chút mà thôi.

Nhưng mà một roi này, đến chết hắn cũng không quất ra được.

Điều này còn khó chịu hơn cả chết!

Vì vậy hắn chết.

Chết không nhắm mắt!

Bốn phía lại một lần nữa trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng sấm ầm ầm.

Sự thay đổi này đến quá nhanh, quá đột ngột, đừng nói là những người trong đoàn thương nhân, ngay cả hai người chuyên trồng dược là Hoa Văn và Hoa Võ cũng bị dọa sợ.

Kiếm chỉ của đại dược này sao lại lợi hại như vậy?

Còn lợi hại hơn cả bọn họ!

Đoàn Vân sau đó nhìn sang, hỏi: "Ta không động đậy, người này sao lại đột nhiên ra tay?"

Hoa Võ nuốt nước miếng, giải thích: "Lũ người này nghe sấm đến mức hưng phấn, có thể vì phát cuồng mà ra tay, nếu không cũng sẽ không bị gọi là 'Lôi cuồng'."

"Vậy sao?"

Đúng lúc này, hai tên Lôi cuồng đang ngồi nghe sấm đột nhiên đứng dậy.

Đoàn Vân không nói hai lời, giơ ngón tay lên, chĩa về phía bốn tên Lôi cuồng kia chính là bốn ngón tay.

Bốn luồng kiếm quang xuyên qua tim bốn tên Lôi cuồng một cách chính xác, bốn tên Lôi cuồng của Lôi Công Lão Mẫu môn ngửa người ra sau, ngã xuống đất chết.

Đoàn Vân nhìn năm thi thể còn mới, thở phào nhẹ nhõm.

Được rồi, như vậy là không cần lo bọn họ đột nhiên phát điên nữa.

Vừa rồi thật sự là dọa chết ta rồi!

Hai người chuyên trồng dược là Hoa Văn và Hoa Võ chứng kiến cảnh này, không khỏi dựng tóc gáy, thái dương giật giật.

Đại dược của bọn họ có phải là quá cực đoan rồi không?

Bạn đang đọc Ngộ Tính Nghịch Thiên: Luyện Sai Tà Công, Pháp Thiên Tượng Địa (Dịch) của Kiếm Phi Bạo Vũ Trung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BlackHerb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.