Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Mua Linh Thực

Phiên bản Dịch · 1111 chữ

"Người cứ ngồi ở đây một lát, ta đi vào dược viên trong nội đường xem có xuất hiện linh thực dị biến gì không."

Có cơ hội dễ dàng kiếm được linh thạch, Hà quản sự đột nhiên trở nên rất có động lực.

Có mấy dược viên thuộc danh nghĩa Bách Thảo Đường, trong đó một cái cách Bách Thảo Đường không xa lắm, bên trong trồng trọt hơn mười loại linh dược thích hợp để luyện đan.

Lục Huyền và Bách Thảo Đường chỉ là quan hệ hợp tác tự do, mà dược viên là chuyện quan trọng nên hắn không dễ dàng tiến vào, chỉ đành ngồi trong đại sảnh và yên lặng chờ đợi.

Dược đồng ở bên cạnh đang xử lý linh dược vô cùng tinh mắt, ân cần bưng một chén linh trà nóng hổi và một đĩa linh quả nho nhỏ.

Linh quả to bằng đầu ngón tay, có màu tím nhạt, bề mặt sần sùi, trông bình thường nhưng ăn rất ngọt và ngon.

Lục Huyền ném từng quả vào trong bụng, chỉ chốc lát đã ăn được hơn nửa.

Mà ở chỗ khác, trong một dược viên rộng rãi.

Diện tích dược viên lớn gấp mấy chục lần tiểu viện Lục Huyền đang ở, bên trong có một ngọn núi cao mấy chục trượng, quanh quẩn dưới chân núi là một dòng sông nhỏ tràn đầy linh khí.

Lúc này trên bầu trời dược viên, một hộ tráo (vòng bảo hộ) linh khí màu trắng bao phủ cả khu vườn, mặt ngoài vòng bảo hộ thỉnh thoảng có linh khí lóe lên.

Lão già gầy gò lấy ra một tấm thẻ gỗ (mộc bài) có vẽ phù văn kỳ dị, linh khí trên hộ tráo lập tức tụ lại, cảm ứng được khí tức trên mộc bài nên xuất hiện một vết nứt có thể cho phép một người nhanh chóng thông qua.

Hà quản sự thừa dịp khe hở còn chưa khép lại, nghiêng người tiến vào dược viên.

Ông ngắm nhìn bốn phía, rất nhanh tập trung vào khối linh điền gần đó.

Xung quanh linh điền có tụ tập ba vị Linh thực sư, họ đang kịch liệt thảo luận cái gì đó. Vẻ mặt cả ba đều buồn rầu u ám.

"Tình hình hai ngày nay thế nào? Không phát hiện thêm linh thực bệnh biến chứ?"

Hà quản sự tới gần ba người bọn họ và hỏi.

"Dưới sự phòng hộ toàn lực của trận pháp nhị phẩm đỉnh giai, tạm thời chưa phát hiện linh thực bị bệnh mới."

"Nhưng mà cứ như thế này cũng không phải là cách tốt, duy trì trận pháp nhị phẩm cả ngày đêm, phòng hộ cả một dược viên có diện tích lớn như vậy, linh thạch bị tiêu hao không phải con số nhỏ."

Một gã Linh thực sư hơi mập đi tới đáp.

"Linh thực bệnh biến phát hiện lúc trước, giờ thế nào rồi? Có tìm ra phương pháp giải quyết không?"

Hà quản sự gật đầu, nhìn ba người bọn họ.

"Những cây linh thực bị bệnh kia đã được cách ly, nhưng mức độ bệnh biến càng ngày càng sâu, không cách nào tìm ra nguyên nhân chúng bị bệnh, chỉ có thể mèo mù vớ cá rán, tất cả đều là may rủi."

"Không thể tránh khỏi được, trước đó phường thị có tu sĩ Trúc Cơ cùng trận pháp phòng hộ tam phẩm, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống tương tự, cho nên trong khoảng thời gian ngắn khó phản ứng kịp."

"Hơn nữa phương thức xâm nhập của tà ma quỷ dị khó lường, khó lòng phòng bị nên chỉ cần bảo vệ tốt là đủ rồi."

Ba gã Linh thực sư nghe vậy, dáng vẻ tràn đầy bi ai.

"Ta có một người bạn cũng là Linh thực sư, có thể các người còn biết hắn, giờ hắn vì tìm biện pháp trừ bệnh cho linh thực bệnh biến, muốn lấy giá thấy mua một ít linh thực bị xâm nhập ô nhiễm. Các người thấy thế nào?"

Ánh mắt cả ba sáng lên, suy nghĩ linh hoạt ngay lập tức.

Sở dĩ bọn họ không nỡ bỏ linh thực bệnh biến này, nguyên nhân duy nhất là họ không muốn uổng phí tâm huyết trước đó của mình, giờ nghe có người muốn mua linh thực bệnh biến, cho dù giá không cao nhưng đó cũng là lựa chọn mới.

"Ừm đây là mấy cây linh thực bị bệnh ta mới vừa thu mua giúp người từ dược viên gần đây, tổng cộng có mười cây."

Trong đại sảnh Bách Thảo Đường, Lục Huyền đang thong thả nhàn nhã thưởng thức trà, thì Hà quản sự bước vào với hai tay hai cái túi vải.

Một trong những túi đó có chứa một gốc linh mộc cao ngang người, lộ ra bên ngoài cả nửa đoạn, trên thân cây nhẵn nhụi có rất nhiều lỗ sâu đục đen kịt, thỉnh thoảng tản ra một luồng khí đen nhàn nhạt.

"Vận khí cũng không tệ, có chín cây nhất phẩm và một cây nhị phẩm. Gốc nhị phẩm này là Bạch Văn Mộc, Linh thực sư sở hữu nó đã thử nhiều phương pháp nhưng đều không có hiệu quả, cho nên đành bán nó cho ta."

Hà quản sự đặt túi vải xuống dưới chân Lục Huyền, mở túi ra thì rễ của mười cây linh thực bị bệnh đều được linh nhưỡng bao phủ, để tránh chúng mất đi một ít sinh cơ còn sót lại.

"Xét đến chuyện người chữa trị chúng nó tốt xong, còn cần nhanh chóng đổi thành linh thạch cho nên ta đều chọn một ít linh thực sắp thành thục. Số lượng cũng không nhiều lắm, ta chỉ lo tiểu tử người ăn may chữa trị thành công một gốc linh thực bệnh biến, sẽ bị ám ảnh mất đi tỉnh táo, cho nên chọn mười gốc trước để xem hiệu quả thế nào. Chờ sau khi chắc chắn người có năng lực chữa lành linh thực bệnh biến, ta sẽ lại tìm giúp người."

"Đa tạ Hà lão nhiều."

Lục Huyền hiểu rõ đây là lão giả lo mình lầm đường lạc lối, lãng phí linh thạch nên trịnh trọng cảm kích đáp.

Giá mua mười cây linh thực bị bệnh cực kỳ rẻ, chỉ tốn bốn mươi bảy linh thạch. Cộng thêm cần phải trả phí trung gian cho Hà quản sự là mười ba linh thạch, Lục Huyền tổng cộng tiêu hết sáu mươi linh thạch.

Lời Nhắn Chương 87
Cảm ơn đạo hữu duyvo2023 đã đẩy kim phiếu 😍
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triều Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 445

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.