Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 3280 chữ

( xin lỗi mọi người vì sai sót nhỏ của chương trc nha

Tên của con giữa trong Ngô gia là Ngô Diệu Lan

Chứ không phải lần nha mọi người

Mik cx đã sửa lỗi đó rồi, mong mọi người thông cảm 🥺🥺)

Sáng hôm sau

Vệ sinh cá nhân xong Lục Trường Sinh đi xuống nhà thì gặp cặp chị em Ngô Diệu Lan và Ngô Tùng Lâm đang ăn sáng

Ồ hai đứa thức khá sớm nhỉ,hai đứa có bận gì không mà thức sớm thế

Thật ra chúng em mới nhập học không lâu a, chút nữa chúng em sẽ đi học nên phải ăn vội, nếu không thì trễ mất

À thì ra là vậy, vậy có ai đưa em đi học chưa, có cần anh đưa đi không

Chúng em chưa ạ, bình thường thì quản gia sẽ lái xe đưa chúng em đi nhưng hôm nay là ngày sửa xe định kì

Tất cả xe trong nhà em đều đem đi sửa rồi ạ,nên chúng em định đi bộ tới trường, nhưng anh có thể đưa chúng em tới trường thì thật tốt quá

Được rồi các em ăn đi, anh đi lấy xe các em ăn xong ra cổng đợi anh tí

Vâng cảm ơn anh ạ

Thật là lễ phép, Lục Trường Sinh soa đầu hai đứa nhóc

Được rồi anh đi đây

Vâng

Đi ra trước cổng Lục Trường Sinh muốn lấy xe ra nhưng sợ bị người khác phát hiện

Tinh~~~

Kí chủ không cần lo lắng, đồ mà hệ thống cho kí chủ lấy ra trước mạt thế dù kí chủ có dùng không gian hệ thống trước mắt họ thì họ vẫn chỉ thấy là bạn lấy ra nó 1 cách hợp lí

Dưới trường hợp này thì sẽ có người lái xe lại đưa cho bạn, còn nếu trong mạt thế thì không gian hệ thống sẽ lộ ra

Ý là lấy đồ bằng không gian hệ thống trong mạt thế thì sẽ bị thấy như là ảo thuật vậy

Đúng vậy. Hệ thống đáp

Vậy được rồi lấy chiếc Rolls-Royce Ghost Extended Wheelbas của ta ra đi

Chiếc xe từ trong hệ thống chạy ra ngoài và dừng trước mắt Lục Trường Sinh

Trong mắt người khác thì có người lái xe lại và đưa chìa khóa xe thôi

Đây đâu phải là chiếc Rolls-Royce Ghost Extended Wheelbas bình thường đâu đây là chiếc Rolls-Royce Ghost Diva Fenice Milano mà!!!!!!!!

Lục Trường Sinh la lớn

Rolls-Royce Ghost Diva Fenice Milano có giá không hề rẻ tí nào khoản 20 triệu nhân dân tệ a

Còn chiếc Ferrari laferrari aperta có giá tận trên 35 triệu nhân dân tệ. Lục Trường Sinh nhớ ra nói

Hệ thống ngươi tùy tiện cho hai chiếc xe đều là xe giá hàng chục triệu tệ hả, đúng là hệ thống vô địch có khác. Lục Trường Sinh nói

Haha chứ gì nữa. Hệ thống đáp

Mới vừa lấy xe ra thì hai đứa nhóc cũng đã ăn xong

Vừa bước ra thì bất ngờ Ngô Tùng Lâm nói lớn

Đây... đây..anh...anh có chiếc xe này ư

Đúng vậy a,có gì không vậy em

Đây là ước mơ của em đó!!!!

Chiếc xe sang trọng với màu sơn Chiếc xe thường có lớp sơn vàng 24 karat, mang đến vẻ ngoài sang trọng và lấp lánh

Động cơ Ghost Diva Fenice Milano vẫn sử dụng động cơ V12 6.6L tăng áp kép của Rolls-Royce Ghost tiêu chuẩn, cho công suất khoảng 563 mã lực và mô-men xoắn 780 Nm.

Hiệu suất Xe có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/h trong khoảng 4.8 giây và đạt tốc độ tối đa khoảng 250 km/h.

Rolls-Royce Ghost Diva Fenice Milano là một phiên bản tùy chỉnh độc đáo của mẫu xe Rolls-Royce Ghost, được chế tác bởi Fenice Milano, một hãng độ xe sang của Ý.

Đây là chiếc xe em hằng mơ ước đó!!!

Có vẻ em rất rành về nó nhỉ

Đương nhiên rồi anh

Được rồi không nói nữa lên xe đi các em

Vâng ạ

Ngô Tùng Lâm kích động bước lên xe

Ahhh đây coi như đã thực hiện được ước mơ rồi

Haha em vui là được

Nói chuyện vui vẻ Lục Trường Sinh cuối cùng cũng đã bắt đầu khởi động xe

Ahh di chuyển rồi di chuyển rồi

Ngô Tùng Lâm lần nữa kích động

Di chuyển theo sự hướng dẫn của Ngô Diệu Lan đi đến trường Lục Trường Sinh

Trong lúc đi chỉ có nghe tiếng của Ngô Tùng Lâm cảm thán mà thôi

Đến trước cổng trường thì Lục Trường Sinh hơi bất ngờ vì

Ngôi trường trải dài trước mặt, rộng lớn và tuyệt đẹp như một bức tranh hoàn mỹ. Những tòa nhà trắng muốt, lấp lánh dưới ánh nắng ban mai, nổi bật trên nền trời xanh thẳm.

Phía bên phải, một sân bóng đá rộng lớn hiện ra, cỏ xanh mướt trải dài không tì vết. Những học sinh đang hăng say tập luyện, tiếng hò reo, tiếng bóng đập vang lên đầy sức sống.

Xa hơn một chút, một sân bóng rổ hoàn hảo, với khung khán đài sang trọng và ánh đèn chiếu sáng, sẵn sàng chào đón các trận đấu hấp dẫn.

Bên trái, một hồ bơi trong nhà lấp lánh dưới ánh sáng chiếu qua những kính cửa sổ lớn. Nước trong vắt, những dòng nước xanh biếc mời gọi những học sinh đam mê bơi lội.

Khu vực căn tin xịn sò gần đó, với bàn ghế bóng bẩy, sẵn sàng phục vụ các món ăn và đồ uống ngon lành, tạo nên không khí thư giãn và năng động.

Lục Trường Sinh dừng lại, hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành và mùi hương của cỏ xanh. Cảm giác choáng ngợp nhưng đầy hứng khởi, anh nhận ra ngôi trường này không chỉ đẹp đẽ mà còn đầy đủ mọi tiện nghi. Đây là nơi lý tưởng để học tập, rèn luyện thể chất và xây dựng những kỷ niệm đáng nhớ trong suốt thời của học sinh

Các em thật sự hạnh phúc nhỉ, học trong 1 môi trường tốt như thế này

Anh cũng cảm thấy thế à, lúc đầu chúng em cũng vậy cũng có cảm giác như vậy

Đứng nói chuyện 1 lúc thì có người chú ý tới Lục Trường Sinh và nói

Lục giáo quan có phải là Lục giáo quan ko ạ

Quay đầu nhìn lại thì thấy 1 nhóm người khoản 3-40 người gì đó

Trong đó toàn là những khuôn mặt quen thuộc

Ồ, các em sao lại ở đây thế

Trước đó thầy có thể trả lời chúng em 1 câu không ạ

Được thôi các em nói đi

Sao thầy lại như thế, thật là khác lúc ở Quân Khu

Đây vốn là thầy mà, trước đó thầy chỉ ngụy trang chút thôi

Nhưng mà không thể không nói thầy thật sự đẹp hơn rồi đấy ạ

Haha vậy sao

Mà đúng rồi mấy em sao lại ở đây thế

Lâm Tiêu bước ra và Nói

Chúng em được ngôi trường này mời về để huấn luyện học sinh tham gia 1 khoá huấn luyện quân sự toàn trường ạ

Lục Trường Sinh cười và gật đầu, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ khi gặp lại những học sinh cũ.

Anh đưa tay xoa đầu Ngô Tùng Lâm và Ngô Diệu Lan trước khi quay lại nói chuyện với nhóm học sinh

Được rồi, các em vào trường đi, anh có chút chuyện cần nói với các bạn này.

Vâng ạ, cảm ơn anh đã đưa chúng em đi học.

Ngô Diệu Lan lễ phép cúi đầu, sau đó kéo tay Ngô Tùng Lâm bước vào trường.Nhìn hai bóng dáng nhỏ bé khuất dần, Lục Trường Sinh quay lại với nhóm học sinh của mình.

Lâu rồi không gặp, các em thế nào?

Một học sinh đứng trước bước lên, khuôn mặt rạng rỡ. "Chúng em vẫn ổn thầy ạ, cảm ơn thầy đã hỏi. Thầy vẫn khoẻ chứ?

Thầy vẫn khoẻ. Thế nào, chuẩn bị cho đợt huấn luyện này có khó khăn gì không?

Không có gì khó khăn cả thầy ạ. Chúng em đã quen với việc huấn luyện rồi. Thầy ở lại giúp chúng em thì còn gì bằng.

Lâm Tiêu vui vẻ nói.

Được rồi, để thầy xem lịch trình của các em thế nào, thầy sẽ tham gia cùng.

Cả nhóm học sinh vui vẻ, ai nấy đều hào hứng khi biết sẽ được học tập và huấn luyện cùng Lục Trường Sinh.

Họ kéo anh đi tham quan trường và giới thiệu những khu vực chính.Đi qua sân bóng đá, sân bóng rổ, hồ bơi và căn tin, Lục Trường Sinh cảm nhận rõ ràng sự hiện đại và tiện nghi của ngôi trường này.

Quả thật, trường này không hề tầm thường. Các em có điều kiện tốt để học tập và rèn luyện.

Vâng thầy, ngôi trường này quả thật là mơ ước của nhiều người.

Đường Tiểu Nguyệt nói.Sau khi tham quan một vòng, cả nhóm dừng lại ở sân vận động chính. Đây là nơi sẽ diễn ra các buổi huấn luyện quân sự. Các trang thiết bị hiện đại và không gian rộng rãi làm Lục Trường Sinh cảm thấy rất ấn tượng.

Thầy sẽ giúp các em lên kế hoạch chi tiết cho các buổi huấn luyện.

Lục Trường Sinh nói,Nhưng trước hết, thầy cần gặp ban giám hiệu để thảo luận thêm.

Vâng, chúng em sẽ dẫn thầy đến phòng hiệu trưởng.

Cả nhóm dẫn Lục Trường Sinh đến văn phòng hiệu trưởng. Một phụ nữ trung niên với gương mặt hiền hậu bước ra đón tiếp.

Chào thầy Lục, tôi là Hiệu trưởng Trần. Rất vui được gặp thầy.

Chào Hiệu trưởng Trần, tôi là Lục Trường Sinh. Rất vui được hợp tác cùng cô.

Sau khi trao đổi, Hiệu trưởng Trần mời Lục Trường Sinh vào phòng họp để thảo luận chi tiết về kế hoạch huấn luyện. Cô trình bày về mục tiêu và phương pháp huấn luyện, nhấn mạnh vào việc nâng cao thể lực, kỹ năng sinh tồn và kỷ luật cho học sinh.

Chúng tôi mong muốn các em không chỉ giỏi về học thuật mà còn mạnh mẽ về thể chất và tinh thần.

Hiệu trưởng Trần nói,Rất tốt, tôi sẽ cùng các em thực hiện những mục tiêu này. Tôi đã có kinh nghiệm huấn luyện ở quân khu, hy vọng sẽ đóng góp được phần nào.Lục Trường Sinh đáp.

Cuộc họp kết thúc, Lục Trường Sinh quay lại với nhóm học sinh. Anh bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm và lên kế hoạch cho những buổi huấn luyện sắp tới. Anh dặn dò các em chuẩn bị trang phục, dụng cụ cần thiết và tập trung vào việc giữ gìn sức khoẻ.

Những ngày tiếp theo, Lục Trường Sinh cùng các học sinh bắt đầu chương trình huấn luyện. Sân vận động trở nên sôi động với những buổi tập thể lực, những bài học kỹ năng sinh tồn, và những trò chơi tập thể nhằm tăng cường tinh thần đồng đội.

Một buổi sáng, khi mặt trời vừa ló dạng, cả nhóm đã có mặt tại sân vận động. Lục Trường Sinh đứng trước các học sinh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp.

Hôm nay chúng ta sẽ tập trung vào kỹ năng sinh tồn. Đây là một phần quan trọng trong bất kỳ đợt huấn luyện quân sự nào. Các em sẽ học cách dựng lều, tạo lửa, tìm kiếm nước và thức ăn trong môi trường tự nhiên.

Anh chia nhóm học sinh thành các đội nhỏ và giao nhiệm vụ cụ thể. Các đội bắt đầu di chuyển vào khu rừng nhỏ sau trường, nơi có đủ điều kiện để thực hành các kỹ năng sinh tồn.

Lục Trường Sinh theo sát từng nhóm, hướng dẫn tỉ mỉ từng bước. Anh chỉ cho các em cách tìm kiếm củi khô, cách sử dụng đá lửa để tạo lửa, và cách dựng lều từ những vật liệu tự nhiên.

Trong suốt buổi huấn luyện, không khí rất sôi nổi và tích cực. Các học sinh học hỏi lẫn nhau, giúp đỡ nhau vượt qua các thử thách. Lục Trường Sinh không chỉ là người hướng dẫn mà còn là người bạn, người thầy luôn sẵn lòng lắng nghe và chia sẻ.

Buổi chiều, khi các nhóm đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, Lục Trường Sinh tập hợp tất cả lại. Anh đánh giá kết quả và rút kinh nghiệm cho từng nhóm.

Các em đã làm rất tốt. Kỹ năng sinh tồn không chỉ là về kỹ thuật mà còn về tinh thần. Hãy luôn giữ vững tinh thần đồng đội và không ngừng học hỏi.

Sau buổi huấn luyện, nhóm học sinh tản ra nghỉ ngơi, trò chuyện và chia sẻ kinh nghiệm của mình. Lục Trường Sinh ngồi lại với Đường Tiểu Nguyệt và Lâm Tiêu, hai học sinh cũ có thành tích xuất sắc.

Thầy thấy hai em đã tiến bộ rất nhiều. Các em có dự định gì sau khi tốt nghiệp?

Em muốn vào quân đội, giống như thầy.Lâm Tiêu nói, ánh mắt kiên định.

Còn em muốn học lên đại học, nhưng cũng muốn tham gia vào các hoạt động tình nguyện, giúp đỡ cộng đồng.Đường Tiểu Nguyệt chia sẻ.

( Vì Đường Tiểu Nguyệt cùng các học viên của Lục Trường Sinh đều bằng tuổi cậu nên mới vậy a )

Đó là những kế hoạch tuyệt vời. Thầy tin rằng các em sẽ làm được. Hãy luôn cố gắng và không ngừng phát triển bản thân.

Cả hai gật đầu, trong lòng cảm thấy ấm áp và động lực hơn bao giờ hết.Ngày qua ngày, chương trình huấn luyện diễn ra suôn sẻ. Mối quan hệ giữa Lục Trường Sinh và các học sinh ngày càng khăng khít. Họ không chỉ là thầy trò mà còn trở thành những người bạn đồng hành, cùng nhau vượt qua những thử thách và khó khăn.

Một buổi chiều muộn, khi mọi người đã hoàn thành buổi tập luyện, Lục Trường Sinh ngồi một mình bên bờ hồ bơi, ngắm nhìn mặt nước phản chiếu ánh hoàng hôn. Anh cảm thấy hài lòng với những gì mình đã làm, nhưng trong lòng vẫn có chút gì đó trống vắng.

Ngô Diệu Lan bất ngờ xuất hiện, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh anh.

Anh Trường Sinh, sao anh lại ngồi đây một mình?

Anh chỉ đang suy nghĩ thôi. Em làm gì ở đây vào giờ này?

Em vừa xong buổi học, thấy anh ở đây nên tới thăm. Anh có chuyện gì buồn sao?

Không có gì đâu, chỉ là nhớ lại những kỷ niệm cũ. Em không cần lo lắng.

Ngô Diệu Lan mỉm cười, ánh mắt dịu dàng. Anh là người thầy tuyệt vời, không chỉ với chúng em mà còn với tất cả học sinh.

Em tin rằng anh sẽ luôn có được niềm vui và hạnh phúc.

Lục Trường Sinh cười nhẹ, cảm thấy lòng mình ấm áp hơn. "Cảm ơn em

Hai người ngồi bên nhau, im lặng ngắm nhìn hoàng hôn, để lại những suy nghĩ và cảm xúc trong lòng. Một khoảnh khắc yên bình giữa những ngày tháng bận rộn, nhưng đầy ý nghĩa.

Ngày cuối cùng của đợt huấn luyện, một buổi lễ tổng kết được tổ chức long trọng. Hiệu trưởng Trần, các giáo viên và toàn thể học sinh đều có mặt. Lục Trường Sinh đứng trên sân khấu, nhìn xuống đám đông học sinh với niềm tự hào.

Hiệu trưởng Trần bước lên bục phát biểu, mỉm cười nhìn Lục Trường Sinh.

Kính thưa quý thầy cô và các em học sinh, hôm nay chúng ta tụ họp tại đây để tổng kết một đợt huấn luyện quân sự đặc biệt.

Tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến thầy Lục Trường Sinh, người đã dành thời gian và tâm huyết để huấn luyện và hướng dẫn các em.

Thầy Lục, xin mời thầy có đôi lời phát biểu.

Lục Trường Sinh bước lên bục, nhận micro từ tay Hiệu trưởng Trần. Anh nhìn xuống những gương mặt rạng rỡ của các học sinh, cảm thấy lòng mình tràn đầy cảm xúc.

Cảm ơn Hiệu trưởng Trần và toàn thể các thầy cô, các em học sinh. Thời gian qua thật sự là một trải nghiệm tuyệt vời đối với tôi.

Được làm việc cùng các em, thấy các em trưởng thành từng ngày, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và tự hào.

Các em đã chứng tỏ được tinh thần kiên định, sự đồng đội và khả năng vượt qua mọi thử thách.

Hãy luôn giữ vững những giá trị đó, không ngừng học hỏi và phát triển bản thân. Thầy tin rằng các em sẽ thành công trong tương lai, dù con đường phía trước có khó khăn đến đâu.

Một lần nữa, cảm ơn các em vì đã cố gắng và cống hiến.

Chúc các em luôn mạnh mẽ và thành công.

Lời nói của Lục Trường Sinh nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt từ toàn thể học sinh. Tiếng vỗ tay vang dội khắp sân vận động. Sau buổi lễ, các học sinh kéo đến bên anh, chia sẻ những kỷ niệm và cảm xúc của họ trong suốt đợt huấn luyện.

Lâm Tiêu và Đường Tiểu Nguyệt tiến đến, ánh mắt tràn đầy biết ơn. Cảm ơn thầy, nhờ thầy mà chúng em đã học được rất nhiều điều quý giá.

Không có gì, thầy chỉ mong các em luôn cố gắng và không ngừng phát triển. Hãy nhớ rằng, tinh thần đồng đội và sự kiên định sẽ giúp các em vượt qua mọi thử thách.

( Buổi tối)

Bữa tối diễn ra trong không khí vui vẻ. Ngô Tùng Lâm hào hứng kể về những bài học và kỷ niệm trong suốt đợt huấn luyện.

Anh Trường Sinh, anh thật sự là người thầy tuyệt vời. Em rất vui khi được học từ anh.

Cảm ơn em, Tùng Lâm. Anh rất tự hào về các em. Hai chị em hãy luôn hỗ trợ và giúp đỡ nhau nhé.

Sau bữa tối, cả ba ngồi lại nói chuyện, chia sẻ những kỷ niệm và dự định tương lai. Ngô Diệu Lan mỉm cười, ánh mắt tràn đầy niềm tin.

Anh Trường Sinh, chúng em rất may mắn khi chúng em gặp được anh. Cảm ơn anh đã luôn giúp đỡ và dạy dỗ chúng em.

Anh cũng cảm ơn các em trong thời gian qua, hôm sau anh sẽ đi

Nên anh nói trước với hai đứa chuyện này

Mai anh đi rồi ư!!

Hai đứa nhóc nói hơi lớn tiếng

Đúng vậy mai anh sẽ đi

Ừm, vậy tạm biệt anh trước

Ngô Diệu Lan nói xong sau đó đi về phòng

Ngô Tùng Lâm cũng tương tự như vậy

Sáng hôm sau

Hôm nay anh đi rồi, tạm biệt hai đứa nhà

Tạm biệt anh,hẹn gặp lại anh trong thời gian tới

Ừm hẹn gặp lại các em trong kì nghỉ sau của anh

( Hết chương 8 )

Tuần này sẽ chậm chương nhà các bạn, có thể tuần sau mới có nữa hoặc không,do tác giả lười thui, xuyên mới viết được,vì tác giả mang tên là Lãn Nhân mà, bye mấy bn

Bạn đang đọc Mạt Thế Ta Sở Hữu Hệ Thống Vô Địch sáng tác bởi yy14762176
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy14762176
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.