Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Thử Sức Mạnh Mới

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Lục Trường Sinh nhận ra năng lực kiểm soát thời gian của mình tạm thời chưa thể sử dụng được, cảm giác như một nguồn sức mạnh to lớn đang bị kìm hãm. Dù thất vọng, hắn hiểu rằng không thể ép buộc bản thân ngay lúc này. "Không sao," hắn tự nhủ, "mình vẫn còn nhiều cách khác để chiến đấu."

Hắn nhanh chóng tập trung vào những năng lực mà hắn có thể sử dụng được, đặc biệt là Hàn Băng, một sức mạnh vừa thức tỉnh nhưng đầy hứa hẹn. Khi hắn tập trung tinh thần, không khí xung quanh đột ngột trở nên lạnh giá. Lục Trường Sinh cảm nhận được luồng mana trong cơ thể mình lưu chuyển như dòng nước, tụ tập lại và sau đó bùng nổ thành một cơn bão băng tuyết trước mặt hắn.

Mặt đất dưới chân hắn bắt đầu nứt nẻ, từng lớp băng giá trồi lên, bao phủ toàn bộ khu vực với tốc độ chóng mặt. Cả một vùng rừng rậm rộng lớn phút chốc biến thành một khung cảnh trắng xóa, băng tuyết phủ kín các tán cây, tạo nên một bức tường phòng thủ tự nhiên vô cùng vững chắc.

"Tuyệt diệu," Lục Trường Sinh thầm nghĩ, cảm thấy sức mạnh của Hàn Băng không chỉ hữu dụng trong tấn công mà còn cực kỳ hiệu quả trong việc phòng thủ. Hắn tiếp tục thử nghiệm, dùng ý niệm để điều khiển băng tuyết di chuyển theo ý muốn của mình. Một đợt sóng băng lan ra từ vị trí của hắn, chạy dọc theo mặt đất và tạo thành những mũi giáo băng nhọn hoắt hướng lên trời. Bất kỳ thứ gì chạm phải những mũi giáo này sẽ bị đóng băng ngay lập tức.

Trong lúc Lục Trường Sinh đang tập trung vào việc điều khiển năng lực của mình, tiếng gầm rú từ xa dần trở nên rõ ràng hơn. Đó là những âm thanh báo hiệu sự xuất hiện của tang thi và dị thú, một nguy cơ mà hắn đã lường trước. Lục Trường Sinh biết rằng không còn nhiều thời gian để chuẩn bị, và hắn phải sẵn sàng đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào đang đến.

Hắn đứng dậy, ánh mắt quét qua khung cảnh xung quanh một lần nữa. "Đây sẽ là nơi hoàn hảo để thử nghiệm sức mạnh thực sự của mình," hắn tự nhủ, đôi tay nắm chặt lại như sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Hắn biết rằng trận chiến sắp tới sẽ không hề dễ dàng, nhưng điều đó càng làm cho hắn thêm phấn khích. Đây là cơ hội để hắn kiểm tra giới hạn của bản thân, cũng như tìm hiểu thêm về những năng lực mới mà hắn vừa thức tỉnh.

Bầu trời phía trên bắt đầu tối sầm lại, mây đen cuồn cuộn như báo hiệu một trận bão lớn đang kéo đến. Những tiếng gầm rú dần trở nên rõ ràng hơn, gần hơn, và Lục Trường Sinh biết rằng hắn không còn thời gian để do dự. Hắn cảm nhận được luồng khí lạnh đang lan tỏa từ bản thân ra xung quanh, tạo thành một bức màn sương băng mờ ảo bao phủ khắp không gian.

Vừa lúc đó, một đàn tang thi xuất hiện từ phía rừng sâu. Chúng lao tới như những con thú hoang, cặp mắt đỏ rực trong bóng tối và những bộ móng vuốt sắc nhọn sẵn sàng xé nát bất kỳ thứ gì cản đường. Lục Trường Sinh không hề nao núng, hắn chỉ đứng yên, bình tĩnh chờ đợi.

Khi đàn tang thi chỉ còn cách hắn vài mét, Lục Trường Sinh đột ngột nâng tay lên. Một cơn gió lạnh thổi qua, mang theo những tinh thể băng sắc nhọn. Ngay lập tức, những tang thi đầu tiên bị đóng băng toàn bộ cơ thể, chúng dừng lại trong tư thế tấn công, biến thành những bức tượng băng sống động nhưng vô hồn.

Những con tang thi còn lại dường như nhận ra sự nguy hiểm, nhưng đã quá muộn. Lục Trường Sinh quét tay về phía trước, và từ lòng bàn tay hắn, hàng loạt mũi tên băng lao vút đi, xuyên qua không trung với tốc độ kinh người. Tiếng va chạm vang lên liên tục khi từng mũi tên băng xuyên thủng lũ tang thi, để lại những cái xác không còn chút sự sống ngã gục xuống đất.

Nhưng trận chiến không dừng lại ở đó. Khi Lục Trường Sinh tiêu diệt xong đợt tang thi đầu tiên, hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh khác đang tiến tới. Không phải tang thi, mà là một bầy dị thú hung tợn. Những con thú này không bị ảnh hưởng bởi cơn bão băng của hắn, chúng lao tới với tốc độ và sức mạnh khủng khiếp, đập tan những chướng ngại vật trên đường đi.

Lục Trường Sinh không hề sợ hãi. Hắn nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ ý chí vào việc điều khiển năng lực của mình. Từ mặt đất, hàng loạt cột băng vọt lên, chắn đường tiến của lũ dị thú. Nhưng chúng không dừng lại, liên tục đâm vào những cột băng với sức mạnh kinh người, khiến chúng vỡ tan thành từng mảnh.

"Chúng mạnh hơn mình tưởng," Lục Trường Sinh nghĩ thầm, nhưng không để sự lo lắng chiếm lĩnh. Hắn biết rằng đây là lúc để thử nghiệm giới hạn của bản thân.

Hắn lùi lại vài bước, đứng trong tâm của một vòng tròn băng do chính mình tạo ra. "Được rồi, xem sức mạnh thực sự của mình đến đâu," hắn nói với chính mình, rồi tập trung toàn bộ năng lượng còn lại. Từ vòng tròn băng dưới chân hắn, một cơn lốc băng tuyết khổng lồ bùng nổ, lan rộng ra khắp khu vực xung quanh.

Cơn lốc cuốn theo tất cả mọi thứ trên đường đi của nó, từ những thân cây to lớn cho đến những con dị thú hung hãn. Mọi thứ bị cuốn vào cơn lốc đều bị đóng băng ngay lập tức, biến thành những khối băng vô tri. Những con dị thú không còn cách nào khác ngoài việc lùi lại, tránh xa khỏi cơn lốc đáng sợ đó.

Nhưng Lục Trường Sinh không dừng lại ở đó. Hắn biết rằng nếu không tiêu diệt hoàn toàn lũ dị thú, chúng sẽ sớm quay trở lại với lực lượng đông đảo hơn. Hắn quyết định tung ra đòn quyết định. Từ trên cao, băng tuyết bắt đầu tụ tập, hình thành một khối cầu băng khổng lồ treo lơ lửng trên không trung. Khối cầu này càng lúc càng lớn, hấp thụ tất cả năng lượng băng tuyết xung quanh.

Khi khối cầu đạt đến kích thước tối đa, Lục Trường Sinh mở mắt ra, đôi mắt hắn sáng lên với một tia quyết tâm. "Hàn Băng Hủy Diệt!" hắn hét lớn, và khối cầu băng khổng lồ rơi xuống với sức mạnh hủy diệt. Nó đâm xuống mặt đất với một tiếng nổ vang dội, tạo ra một cơn địa chấn lan ra khắp mọi nơi. Làn sóng băng tuyết từ khối cầu lan tỏa, bao trùm toàn bộ khu vực, tiêu diệt tất cả những gì còn sót lại.

Khi mọi thứ lắng xuống, Lục Trường Sinh đứng giữa một cảnh tượng hoang tàn. Toàn bộ khu vực rừng rậm đã bị băng tuyết bao phủ hoàn toàn, không còn dấu vết của sự sống nào. Hắn thở dài, cảm nhận được sự mệt mỏi từ việc tiêu hao quá nhiều năng lượng trong trận chiến.

"Thực sự, sức mạnh này quá lớn," hắn tự nhủ, "nhưng nếu không kiểm soát tốt, nó có thể hủy diệt cả chính mình."

Lục Trường Sinh lùi lại, nhìn quanh một lần nữa để chắc chắn rằng không còn mối nguy hiểm nào. Khi đã xác định rằng khu vực này đã an toàn, hắn quay lưng, bước đi khỏi nơi đó. Trận chiến vừa qua đã cho hắn thấy được tiềm năng và giới hạn của bản thân, nhưng cũng để lại cho hắn nhiều câu hỏi cần phải tìm lời giải đáp.

Hắn biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy gian nan. Nhưng với những sức mạnh mới mà hắn đã thức tỉnh, Lục Trường Sinh cảm thấy sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào đang chờ đợi mình. Hắn sẽ tiếp tục rèn luyện, tiếp tục tìm hiểu về những năng lực của mình, và không ngừng tiến bước trên con đường trở thành một chiến binh thực sự.

Hết chương 20

Hello lại là tác đây,tác xin thông báo là tác lâu lâu rảnh mới ra chương đc á nên mọi người thông cảm cho tác nha, với lại dạo này bùn vl hong có hứng viết r view thấp nx chắc là do tác viết dở nên v, nhưng mà vẫn có vài ng xem cx đc ko sao, tác sẽ cố gắn ra nhanh nhất có thể nha,mn có thắc mắt j cứ bình luận tác sẽ trl tất cả mn nếu thấy bình luận nha :>

Bạn đang đọc Mạt Thế Ta Sở Hữu Hệ Thống Vô Địch sáng tác bởi yy14762176

Truyện Mạt Thế Ta Sở Hữu Hệ Thống Vô Địch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy14762176
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.