Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18: Thức Tỉnh Dị Năng(7)

Tiểu thuyết gốc · 1330 chữ

Dạo này tác hơi mệt chắc về sau nhiều thì 1 tuần 1 chương còn ít thì vài tuần gì đó nhé

Tác dạo này áp lực lắm:((

--------------------------------------------------------------------

Vừa mở mắt ra Triệu Linh Âm thấy mình đang ở 1 căn phòng rất lạ lẫm xung quanh nhìn rất sang trọng ở trên còn có thứ gì đó phát sáng

Còn mình thì nằm trên cái gì đó mềm mềm nhưng Triệu Linh Âm không biết đó là thứ gì

"Đây.... đây là đâu" Triệu Linh Âm buộc miệng nói

Đột nhiên có 1 giọng nói phát ra ở đằng xa, Triệu Linh Âm xoay đầu nhìn lại thì thấy Lục Trường Sinh cùng vài người gồm 1 người phụ nữ và hai đứa nhóc khoản 15-16 tuổi

"Lục Trường Sinh đây là đâu vậy" Triệu Linh Âm lên tiếng hỏi

"Đây là nhà của cô bạn đứng ở kế bên tôi,cô ấy tên là Ngô Cầm

Còn hai đứa nhỏ là em của cô ấy bé gái là chị tên là Ngô Điệu Lan, còn bé trai là em tên là Ngô Tùng Lâm" Lục Trường Sinh giới thiệu sơ về mọi người

"À đúng rồi cô cũng giới thiệu cho mọi người đi,Linh Âm" Lục Trường Sinh nhắc nhở

"Tôi tên là Triệu Linh Âm,chào mọi người" Triệu Linh Âm giới thiệu

"À đúng rồi cho tôi hỏi đây là đâu được không, và mấy cái này là gì thế" Triệu Linh Âm thắc mắc hỏi

"Đây là Ma Đô, là thành phố lớn,còn nơi cô hiện ở là nhà của tôi,mấy cái cô thắc mắc là bóng đèn cùng ghế sofa

Ghế sofa được nhồi thêm bông vào trong và ít thứ khác nên nó mới mềm mịn như vậy

Cái bóng đèn thì được điện truyền vào nên phát sáng

Vậy tới lượt tôi hỏi cô, cô rốt cuộc là ai, và cô tại sao lại nói mình là con gái của Trường Sơn Triệu Tử Long" Ngô Cầm giải thích cũng như hỏi những thứ mà mình thắc mắc

"Tôi thật sự là con gái của Trường Sơn Triệu Tử Long và lí do tôi đến được đây là do có 1 cái hố đen khổng lồ hút tôi vào trong,lực hút của nó mạnh đến mức có thể hút được mọi thứ" Triệu Linh Âm giải thích tình hình của mình

"Vậy có cách nào để tôi về nhà của mình không" Triệu Linh Âm hỏi

"Rất tiếc cho cô chúng tôi không có cách nào để cô về được quá khứ cả và thời đại này cách thời đại của cô hơn 1800 năm rồi" Lục Trường Sinh giải thích

"1800 năm rồi ư, không thể nào chắc chắn là sẽ có cách để về mà đúng không" Triệu Linh Âm nói lớn

"Chúng tôi xin lỗi vì không thể giúp được cô" Lục Trường Sinh xin lỗi

Triệu Linh Âm trầm mặt không nói lời nào

"Ngô Cầm chúng ta cũng về phòng đi, hãy để cô ấy yên tĩnh 1 chút, có lẽ cô ấy sẽ bình tĩnh hơn nếu được yên tĩnh" Lục Trường Sinh đặt tay mình lên vai Ngô Cầm và nói

Sau đó mọi người ai cũng về phòng của mình nghĩ ngơi

Lục Trường Sinh vừa bước vào trong phòng của mình thì liền hỏi hệ thống

" Rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra với cô ấy vậy hệ thống" Lục Trường Sinh hỏi

" Có lẽ cô ấy đã bị cuốn vào nhiễu loạn không thời gian" hệ thống đáp

"Nhiễu loạn..... không thời gian?" Lục Trường Sinh thắc mắc

"Nhiễu loạn không thời gian sẽ xuất hiện ở bất cứ đâu bất cứ nơi nào bất cứ niên đại nào điều có thể xuất hiện nó,1 khi có người bị cuốn vào thì họ sẽ bị đưa về phía 1 niên đại nào đó vô định" hệ thống đáp

" Đáng sợ vậy sau, vậy có cách nào để quay về không hệ thống" Lục Trường Sinh hỏi

"Không" hệ thống dứt khoát trả lời Lục Trường Sinh

"Có vẻ ta không giúp được gì cho cô ấy" Lục Trường Sinh thở dài

Lục Trường Sinh ngồi thừ người trong căn phòng của mình. Anh suy nghĩ về những gì vừa xảy ra, cảm giác bất lực len lỏi trong tâm trí. Triệu Linh Âm, một người con gái đến từ quá khứ xa xôi, lại bị cuốn vào dòng chảy của thời gian mà không thể quay về. Lục Trường Sinh không biết làm thế nào để giúp cô ấy, cũng như không thể hiểu được cảm giác của cô khi đột ngột bị tách rời khỏi thế giới quen thuộc của mình.

Đột nhiên, tiếng bước chân nhẹ nhàng vọng lại từ ngoài cửa, rồi một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên:"Lục Trường Sinh, anh ổn chứ?"Là Ngô Cầm

Cô bước vào phòng, ánh mắt đầy lo lắng."Tôi chỉ... đang suy nghĩ về Triệu Linh Âm," anh thở dài đáp lại. "Cô ấy đến từ quá khứ xa xôi, và giờ đây chúng ta chẳng có cách nào đưa cô ấy trở lại. Tôi cảm thấy bất lực,Ngô Cầm à."Ngô Cầm ngồi xuống bên cạnh anh, đặt tay lên vai anh an ủi.

"Tôi hiểu cảm giác của anh, nhưng chúng ta cũng không thể trách mình được. Đó là việc vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Điều tốt nhất chúng ta có thể làm bây giờ là giúp cô ấy thích nghi với cuộc sống ở đây."Lục Trường Sinh nhìn vào mắt Ngô Cầm, thấy được sự chân thành và đồng cảm trong đôi mắt ấy. Anh gật đầu, biết rằng cô nói đúng.

"Có lẽ chúng ta nên giúp cô ấy quen dần với thế giới này," anh nói, giọng đã bớt nặng nề hơn."Đúng vậy," Ngô Cầm mỉm cười nhẹ nhàng, "chúng ta sẽ dạy cô ấy về cuộc sống ở nơi này, giúp cô ấy tìm lại niềm vui và mục đích trong thế giới mới này." Ngô Cầm nói

Nghe những lời nói đó của Ngô Cầm Lục Trường Sinh cũng đã nhẹ lòng hơn

"Được rồi, cảm ơn cô Ngô Cầm,cô cũng nên nghĩ ngơi đi hôm nay cứ nghĩ ngơi đến chiều tối rồi hẳn tiếp tục giết tang thi" Lục Trường Sinh nói

" Được rồi tôi có vẻ nên nghĩ ngơi vào hôm nay thôi" Ngô Cầm cũng nghĩ là vậy

Ngô Cầm đi về phòng của mình và nghĩ ngơi

Vài giờ sau

Nằm nghĩ ngơi Lục Trường Sinh chưa gì đã chiều tối

Vừa bước ra khỏi phòng thì thấy Ngô Cầm đang nói chuyện vui vẻ cùng Triệu Linh Âm

"Hai người thân thiết với nhau ghê nhỉ" Lục Trường Sinh bước tới và nói

"Cô đã bình tĩnh lại chưa, Triệu Linh Âm" Lục Trường Sinh hỏi

"Tôi bình tĩnh lại rồi,thay vì suy nghĩ đau buồn vì không thể quay về, thì sao lại không tiếp tục sống càng lâu càng tốt tại nơi này, như vậy tương lai không biết chừng có thể về" Triệu Linh Âm nói

"Cô lạc quan quá nhỉ, Triệu Linh Âm" Ngô Cầm cười đùa nói

Hết chương 18

Tác thấy mệt quá nên chắc nhiu đây đủ r,có gì chương sau sẽ nhiều hơn 1 tí nha

Với lại chương sau chắc là hết cái thức tỉnh dị năng rùi á chương sau main cùng đồng bọn sẽ thức tỉnh dị năng nhà

À đúng rồi chúc các bn đọc vui vẻ nha

Và cx xin lỗi các bn vì đang viết mà ngắt ngang cái end chương:> v thui tác đi nghĩ ngơi đây mệt vcl rùi mấy bn ơi:((( bye các bn đọc giả ít ỏi của tui tác đi ngủ đây buồn ngủ vcl:)))) thôi tác chúc các bn đọc chuyện vui vẻ và ko đc chửi tác à nghe:))))))))) 😁 😁 😁

Bạn đang đọc Mạt Thế Ta Sở Hữu Hệ Thống Vô Địch sáng tác bởi yy14762176
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy14762176
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.