Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Thu Ngô Cầm Về Dưới Trướng

Tiểu thuyết gốc · 3270 chữ

Sáng hôm sau

Các học viên đã về, quân khu bổng nhiên trống vắng

Lục Trường Sinh nghĩ đến điều gì đó

Hệ thống mở bảng thuộc tính

Bảng thuộc tính

Tên: Lục Trường Sinh

Chủng tộc: huyết tộc

Bổn mệnh thiên phú: điều khiển máu, siêu tốc tái sinh, huyết khế, trích huyết dẫn sinh, thôn phệ

Cấp độ: 1

Kỹ năng: không

Vàng: 0

Sức mạnh: 7 ( người thường là 2 )

Tốc độ: 4 ( người thường là 2 )

Sức bền: 4 ( người thường là 2 )

Tinh thần: 4 ( người thường là 2 )

Điểm phân phối: 0

Hệ thống ngươi có phải đã quên nhắc ta điều gì đó rồi đúng không. Lục Trường Sinh hỏi

Bổn hệ thống chưa bao giờ quên gì cả. Hệ thống đáp

Vậy cái rương kim cương của ta đâu sao ngươi không nhắc đến.

Haha ngươi thật biết đùa đó là do ngươi không mở chứ liên quan gì đến bổn hệ thống ta.

Liên quan chứ, không có ngươi sao ta mở được. Lục Trường Sinh đáp

Được rồi đừng lèm bèm nữa, mở rương đi hệ thống

Tinh~~~

Chúc mừng kí chủ nhận được vật phẩm huyền thoại: thuốc tăng thuộc tính

Ghi chú: thuốc tăng thuộc tính là thứ thuốc mà mỗi người chỉ có thể dùng 1 lần trong đời,nó tăng tất cả thuộc tính +3

Bá như vậy, nhưng tiết là chỉ có thể dùng 1 lần a

Hệ thống đưa thuốc

Trên tay Lục Trường Sinh cầm 1 ống thuốc nhỏ có màu xanh nước biển biển

Thấy nó khá ít, Lục Trường Sinh cũng không nghĩ nhiều mà uống hết trong 1 hơi, 1 dòng nước ấm chạy khắp người Lục Trường Sinh tạo ra 1 cảm giác thoải mái khó tả

Bảng thuộc tính

Tên: Lục Trường Sinh

Chủng tộc: huyết tộc

Bổn mệnh thiên phú: điều khiển máu, siêu tốc tái sinh, huyết khế, trích huyết dẫn sinh, thôn phệ

Cấp độ: 1

Kỹ năng: không

Vàng: 0

Sức mạnh: 10 ( người thường là 2 )

Tốc độ: 7 ( người thường là 2 )

Sức bền: 7 ( người thường là 2 )

Tinh thần: 7 ( người thường là 2 )

Điểm phân phối: 0

Sức mạnh của Lục Trường Sinh tăng vọt, anh ta có cảm giác như chỉ cần 1 đấm của mình cũng có thể đánh chết 1 con trâu

Sức mạnh này thật là quá bá rồi, hệ thống ngươi làm tốt lắm

Mà thôi kệ ngươi đi ta đi ma đô 1 chuyến mới được, lần trước ta đã có ý thu Ngô Cầm về phía mình nhưng chưa có cơ hội, nhưng lần này ta chắc chắn sẽ làm được vì chỉ còn 2 tháng nữa thôi mạt thế sẽ giáng lâm rồi. Lục Trường Sinh nhớ lại những ngày đầu tiên mình gia nhập quân khu

Lục Trường Sinh đứng bên cửa sổ, đôi mắt nhìn xa xăm về phía chân trời. Anh nhớ lại ngày đầu tiên bước chân vào quân khu, lúc đó anh chỉ mới 18 tuổi.

Không phải vì lý tưởng cao đẹp hay ước mơ to lớn nào mà anh gia nhập quân khu và trở thành giáo quan.

Tất cả đều do hệ thống giao nhiệm vụ, một sự sắp đặt định mệnh mà anh không thể thay đổi.

Ngày anh nhận nhiệm vụ đầu tiên, Lục Trường Sinh đã gặp Ngô Cầm. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên, cô giáo quan đầy kinh nghiệm ấy đã không thể giấu nổi sự ngạc nhiên và ngưỡng mộ trước vẻ đẹp trai động lòng người của anh.

Đôi mắt của cô hiện lên một chút bối rối, nhưng ngay sau đó là sự quyết đoán và kiên định thường thấy.

Dù mới gặp, Lục Trường Sinh đã nhận ra rằng Ngô Cầm là một người phụ nữ phi thường.

Cô không chỉ xuất sắc trong vai trò giáo quan mà còn là một nhà quản lý tài ba. Dưới sự dẫn dắt của cô, công ty gia đình không ngừng phát triển, vươn lên trở thành một trong những doanh nghiệp hàng đầu tại Ma Đô. Điều này khiến anh không khỏi ngưỡng mộ và suy nghĩ về việc liệu có thể thuyết phục cô gia nhập vào đội ngũ của mình hay không.Lục Trường Sinh trầm ngâm suy nghĩ. Anh hiểu rằng để thuyết phục được Ngô Cầm,Anh cần tạo ra một môi trường làm việc nơi mà cô có thể phát huy tối đa năng lực, nơi mà cô được tôn trọng và công nhận xứng đán

Anh biết rằng con đường phía trước không hề dễ dàng, nhưng với lòng kiên định và niềm tin, anh tin rằng mình sẽ thuyết phục được cô.Ánh mắt Lục Trường Sinh sáng lên với quyết tâm mạnh mẽ. Anh biết rằng khi có sự đồng hành của Ngô Cầm, họ sẽ cùng nhau tạo nên những thành công rực rỡ.

Nghĩ đến điều đó Lục Trường Sinh bắt đầu bằng 1 chuyến đi đến ma đô để thuyết phục Ngô Cầm gia nhập về phía của mình

Vừa đến ma đô thì Lục Trường Sinh lại đi bộ đến nhà của Ngô Cầm, cụ thể hơn thì là đến Ngô gia

Đến Ngô gia Lục Trường Sinh đứng ở trước cửa bấm chuông thì có 1 cô gái lạ bước ra và hỏi

Xin chào ngài không biết ngài là ai, và tới đây vì điều gì ạ

Cô không biết ta?. Lục Trường Sinh hỏi

Vâng ạ tôi là người mới vào làm nên không biết ngài, mong ngài thông cảm ạ

Vậy cho ta hỏi có Ngô Cầm hay là hai đứa nhóc kia ở nhà không?

Hai đứa nhóc? Cô gái thắc mắc

Ý ngài là.......

Đúng vậy chính là Ngô Diệu Lan và Ngô Tùng Lâm a

Thì ra ngài đến để gặp thiếu gia cùng tiểu thư ạ.

Vậy xin hỏi lại ngài tên gì vậy ạ để tôi vào thông báo

Cứ nói Lục Trường Sinh là được rồi

Vậy ngài đợi 1 chút để tôi đi thông báo ạ

Nói xong cô gái đi mất

1 lúc sau có tiếng chạy ra, Lục Trường Sinh nhìn lại thì thấy là 2 đứa nhóc Ngô Tùng Lâm và Ngô Diệu Lan

Ahh Trường Sinh ca ca, anh tới đây khi nào thế, vào nhà chơi với chúng em đi ạ

Được thôi, nhưng lần này anh đến để tìm chị của mấy đứa

Vậy ạ, chị ở trong nhà á, để chúng em dẫn anh vào

Đi vào phòng khách thì thấy Ngô Cầm đang xử lý các sấp tài liệu cao gần bằng nửa cái bàn

Ngô Cầm thì ra cô bận vậy à, vậy sao lần đó rảnh rang mà đi chơi nguyên ngày thế. Lục Trường Sinh hỏi

Lần đó là do tôi đã xử lý hết rồi nên mới đi giải toả đấy

Mà đúng rồi cậu tới đây để làm gì thế. Ngô Cầm hỏi ngược lại

Thật ra tôi có chuyện cần bàn với cô

Có chuyện cần bàn với tôi?

Đúng vậy chuyện này thì phải nói riêng,mong cô hiểu cho

Vậy được rồi anh đi với tôi đi

Sau đó hai người đi vào 1 căn phòng nằm ở góc nhà

Trong phòng có 1 bàn làm việc cùng với 1 chỗ ngồi bàn bạc với đối tác

Mời ngồi. Ngô Cầm nói

Ngồi xuống Lục Trường Sinh nhìn xung quanh căn phòng

Nó được bố trí gọn gàng và ngăn nắp ở hai bên tường là 2 tủ sách rất to, sau chỗ bàn làm việc còn có 1 cái cửa sổ nhỏ được ánh nắng chiếu vào

Thì ra đây là phòng làm việc a. Lục Trường Sinh nói

Được rồi anh muốn bàn chuyện gì với tôi

Nghe kĩ lời tôi nói đây, tôi muốn mời cô về làm quản lí của mình

Tại sao.....

Khoan hãy vội từ chối nghe tôi nói hết đã. Lục Trường Sinh ngăn không cho Ngô Cầm nói

Tôi biết cô sẽ từ chối vì dù có đưa bảo nhiêu tiền đi nữa, nhưng chuyện tôi muốn nói là chuyện khác

Tôi chỉ cần cô làm quản lí của tôi sang năm tiếp theo thôi, tức là chỉ hơn hai tháng mà thôi

Nếu cô chấp nhận thì có thể đi làm luôn việc quản lí của tôi luôn chứ không phải hai tháng

Hai tháng ư tại sao chứ? Ngô Cầm hỏi

Vì hai tháng sau thế giới sẽ biến động, sẽ thay đổi hoàn toàn nhận thức của cô về thế giới này

Hai tháng sau sẽ có chuyện gì đó ư, rốt cuộc đó là chuyện gì?

Tôi không thể tiết lộ được nhưng điều đó đã đủ rồi nhỉ tôi sẽ trả cô 90 triệu trong hai tháng đó

90 triệu ư?

Đúng vậy chỉ cần cô làm quản lí của tôi là được, nhưng hiện giờ tôi chưa cần cô làm gì trong hai tháng này cả, chỉ cần cô đồng ý làm quản lí của tôi là được

Dù gì thì hai tháng sau chắc chắn cô sẽ đồng ý làm quản gia cho tôi lâu dài a

Như vậy khác nào cho không tôi 90 triệu?

Đúng vậy, vì dù sao tôi cũng không cần nó

Không cần nó, dù đó là 1 số tiền lớn đến mức người bình thường có thể sống cá đời vẫn còn dư ư

Haha đúng là như vậy, vậy cô có chấp nhận nó không. Lục Trường Sinh hỏi

Để tôi suy nghĩ được chứ

Được

1 lúc sau

Tôi đồng ý với yêu cầu của cậu, hiện giờ tôi sẽ làm quản lý cho cậu hai tháng

Được thôi nhưng giờ tôi chưa cần nó, cô chỉ cần làm việc bình thường là được rồi, không cần quan tâm đến tôi,tôi sẽ sống ở nhà cô trong 2 tháng này

Được rồi,tôi đi chơi với hai đứa nhóc đây cô muốn làm gì thì làm đi

À quên nữa đọc sô tài khoản của cô đi tôi sẽ chuyển qua trong ngày hôm nay

Lục Trường Sinh bước ra khỏi phòng làm việc của Ngô Cầm, đầu óc ngập tràn suy nghĩ về cuộc đàm phán vừa rồi. Anh tự hỏi liệu quyết định của mình có đúng đắn không khi đặt tất cả hy vọng vào Ngô Cầm. Nhưng anh tin rằng với những gì đã xảy ra, sự hiện diện của cô trong đội ngũ của mình là vô cùng quan trọng.

Anh quay trở lại phòng khách, nơi Ngô Tùng Lâm và Ngô Diệu Lan đang chờ anh. Hai đứa trẻ này từ lâu đã coi anh như một người anh lớn, một hình mẫu lý tưởng. Ngay từ khi anh xuất hiện trong gia đình Ngô, chúng đã bày tỏ sự kính trọng và ngưỡng mộ. Điều này càng làm anh quyết tâm hơn trong việc xây dựng một đội ngũ mạnh mẽ trước khi mạt thế đến.

Trường Sinh ca ca, anh sẽ ở lại nhà em suốt hai tháng sao? Ngô Tùng Lâm hỏi với vẻ mặt hớn hở.

Đúng vậy, anh sẽ ở lại đây trong thời gian này. Chúng ta sẽ có nhiều thời gian chơi cùng nhau, Lục Trường Sinh đáp với một nụ cười.

Ngô Diệu Lan cũng không giấu nổi niềm vui. Em mong chờ ngày này từ lâu rồi. Anh sẽ dạy chúng em nhiều điều chứ?

Tất nhiên rồi. Anh sẽ giúp các em trở nên mạnh mẽ hơn, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào, Lục Trường Sinh nói. Anh biết rằng việc xây dựng mối quan hệ với gia đình Ngô không chỉ giúp ích trong hiện tại mà còn mở ra nhiều cơ hội trong tương lai.

Những ngày tiếp theo, Lục Trường Sinh bắt đầu huấn luyện cho Ngô Tùng Lâm và Ngô Diệu Lan những kỹ năng cơ bản về chiến đấu và tự vệ. Anh nhận thấy hai đứa trẻ này có tiềm năng lớn, đặc biệt là Ngô Tùng Lâm với sức mạnh tự nhiên và sự quyết tâm không kém gì anh.

( Các bn có thắc mắc vì sao đang là thời gian học nhưng hai đứa nhóc vẫn không đi học không, vì Lục Trường Sinh đã xin nghỉ dài hạn cho hai đứa nhóc )

Một buổi sáng, trong lúc huấn luyện, Lục Trường Sinh nhận được một cuộc gọi từ quân khu. Một nhiệm vụ khẩn cấp cần anh xử lý ngay lập tức. Anh biết rằng không thể bỏ qua nhiệm vụ này, nhưng cũng không muốn làm gián đoạn quá trình huấn luyện của Ngô Tùng Lâm và Ngô Diệu Lan.

Ngô Cầm, tôi cần phải trở lại quân khu ngay lập tức. Ở đây, cô hãy tiếp tục huấn luyện cho hai đứa trẻ theo những gì tôi đã chỉ dẫn, anh nói nhanh trước khi rời đi.

Ngô Cầm gật đầu, Cậu yên tâm, tôi sẽ lo liệu mọi thứ ở đây.

Lục Trường Sinh lên đường trở lại quân khu với tâm trạng trầm trọng. Anh biết rằng nhiệm vụ lần này có thể ảnh hưởng lớn đến kế hoạch của mình. Khi đến nơi, anh gặp Đại tá Trương, người đứng đầu quân khu.

Trường Sinh, chúng tôi có một tình huống khẩn cấp ở phía Bắc. Có một nhóm người lạ mặt xuất hiện và có dấu hiệu của sự xâm nhập. Chúng tôi cần cậu điều tra và xử lý ngay lập tức, Đại tá Trương nói với vẻ nghiêm trọng.

Rõ thưa Đại tá. Tôi sẽ lên đường ngay lập tức, Lục Trường Sinh đáp.

Anh nhanh chóng trang bị đầy đủ và cùng đội của mình tiến về phía Bắc. Trên đường đi, anh suy nghĩ về những khả năng có thể xảy ra. Những người lạ mặt này có thể là những kẻ thù tiềm ẩn hoặc có thể mang đến thông tin quan trọng về mạt thế sắp đến.

Khi đến nơi, Lục Trường Sinh phát hiện ra rằng nhóm người lạ mặt này không phải là kẻ thù, mà là những người sống sót từ một khu vực bị tấn công bởi những sinh vật kỳ lạ. Họ kể lại những câu chuyện kinh hoàng về những sinh vật không rõ nguồn gốc, mạnh mẽ và tàn bạo, đã tàn phá ngôi làng của họ chỉ trong một đêm.

Lục Trường Sinh nhận ra rằng mạt thế không chỉ là một viễn cảnh xa vời mà đang đến gần hơn bao giờ hết. Anh cần phải trở lại ngay lập tức để chuẩn bị cho những gì sắp đến.

Khi trở lại quân khu, Lục Trường Sinh lập tức triệu tập một cuộc họp với tất cả các lãnh đạo quân đội. Chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa lớn hơn nhiều so với những gì chúng ta từng nghĩ. Những sinh vật kỳ lạ này có sức mạnh khủng khiếp và chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng

hơn,anh nói.

Đại tá Trương đồng ý và ra lệnh cho tất cả các đơn vị tăng cường huấn luyện và chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra. Lục Trường Sinh cũng quyết định rằng đã đến lúc tiết lộ một phần kế hoạch của mình cho Ngô Cầm.

Anh trở lại Ngô gia và gặp Ngô Cầm trong phòng làm việc. Ngô Cầm, tôi có chuyện quan trọng cần nói với cô, anh bắt đầu.

Cậu đã trở lại. Chuyện gì đã xảy ra? Ngô Cầm hỏi với vẻ lo lắng.

Chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa lớn hơn nhiều so với những gì tôi từng nghĩ. Những sinh vật kỳ lạ này có thể tàn phá mọi thứ trong nháy mắt. Tôi cần cô và đội ngũ của mình chuẩn bị kỹ lưỡng hơn cho những gì sắp đến, Lục Trường Sinh nói với sự nghiêm túc.

Ngô Cầm im lặng một lúc, rồi gật đầu. Tôi hiểu. Chúng ta sẽ làm tất cả những gì có thể để bảo vệ gia đình và những người thân yêu.

Lục Trường Sinh biết rằng đây là thời điểm quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Anh cần phải đảm bảo rằng mọi người xung quanh đều sẵn sàng cho những thử thách phía trước. Với sự giúp đỡ của Ngô Cầm, anh tin rằng họ sẽ vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tươi sáng hơn, ngay cả trong mạt thế.

Những ngày tiếp theo, Lục Trường Sinh và Ngô Cầm bắt đầu lên kế hoạch chi tiết cho việc bảo vệ và chuẩn bị. Họ thiết lập các trạm gác, kho chứa lương thực và vũ khí, và bắt đầu huấn luyện cho tất cả mọi người trong khu vực.

Lục Trường Sinh cũng quyết định sử dụng những kỹ năng huyết tộc của mình để tạo ra các chiến binh mạnh mẽ hơn. Anh biết rằng sức mạnh của mình có thể giúp ích rất nhiều trong việc bảo vệ mọi người. Tuy nhiên, anh cũng hiểu rằng việc này có thể đưa anh vào nguy hiểm nếu không kiểm soát tốt.

Ngô Cầm thì tập trung vào việc duy trì tinh thần và động lực cho mọi người. Cô biết rằng chỉ có sự đoàn kết và quyết tâm mới giúp họ vượt qua được thời kỳ khó khăn này.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi bên đống lửa, Ngô Cầm hỏi,

Trường Sinh, cậu có bao giờ nghĩ về tương lai sau mạt thế không?

Lục Trường Sinh nhìn vào ngọn lửa, suy nghĩ một lúc rồi nói, Tôi luôn tin rằng chúng ta có thể xây dựng lại từ đống đổ nát. Dù khó khăn đến đâu, chỉ cần chúng ta còn sống và đoàn kết, chúng ta sẽ tạo ra một thế giới mới, tốt đẹp hơn.

Ngô Cầm mỉm cười, Tôi cũng tin vào điều đó. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn.

Lục Trường Sinh cảm thấy lòng mình ấm áp hơn. Anh biết rằng với sự đồng hành của Ngô Cầm và mọi người xung quanh, anh có thể đối mặt với bất kỳ thử thách nào.

Ngày hôm sau, Lục Trường Sinh quyết định dẫn đầu một nhóm nhỏ để đi khảo sát các khu vực lân cận, tìm kiếm thêm thông tin và nguồn lực. Anh biết rằng việc này rất quan trọng để đảm bảo an toàn cho mọi người trong khu vực.

Khi trở về, anh mang theo nhiều thông tin quý giá và nguồn lực mới. Mọi người trong khu vực cảm thấy yên tâm hơn khi thấy sự chuẩn bị kỹ lưỡng của anh.

Lục Trường Sinh và Ngô Cầm tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, từng bước xây dựng một hệ thống bảo vệ vững chắc. Họ biết rằng thời gian không còn nhiều, nhưng với sự quyết tâm và nỗ lực của tất cả mọi người, họ tin rằng sẽ vượt qua được mạt thế.

Khi thời hạn hai tháng sắp đến, mọi người đã sẵn sàng hơn bao giờ hết. Lục Trường Sinh đứng trước mọi người, nói với sự quyết tâm, Chúng ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Hãy tin rằng chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn và xây dựng lại thế giới này. Hãy chiến đấu vì tương lai của chúng ta.

Hết chương 10

Bạn đang đọc Mạt Thế Ta Sở Hữu Hệ Thống Vô Địch sáng tác bởi yy14762176
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy14762176
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.