Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị người khác ám toán

Phiên bản Dịch · 875 chữ

Phụ thân vẫn chưa biết chuyện nàng và tỷ tỷ tráo đổi thân phận huống chi là người khác, nhưng Thanh Thanh cũng đã cho dàn xếp ở vương phủ. Đảo mắt mấy ngày qua đi, hôm nay nhàm chán không có việc gì làm, nàng mang theo Lục Nhi cùng nhau ra ngoài đi dạo.

Hai người cố tình cải trang thành nam nhân, căn bản không có ai chú ý đến.

“Tiểu thư, người xem kìa…”

Hai người nhàm chán nhìn quán nhỏ hai bên đường, bỗng có một chiếc xe ngựa phi nhanh đến. Lục Nhi nhìn thấy một con chó nhỏ toàn thân màu trắng ở đó. Khi xe ngựa chạy đến, mọi người đều vội vàng trốn tránh, nhưng con chó kia chẳng những không tránh mà còn chạy nhanh về phía vó ngựa.

Lục Nhi vừa hét lên đã có một bóng hình từ bên người nàng thoáng qua, kịp thời ôm con chó nhỏ lên trước khi nó vó ngựa giẫm đạp lên.

“Cũng may vật nhỏ ngươi không có việc gì, mau về nhà đi.”

Đợi khi xe ngựa chạy đi, Thanh Thanh mới buông con chó nhỏ xuống, nhìn toàn thân nó đều là một mảnh lông xù trắng xóa, nàng buông ra để nó về nhà.

Thấy nó chẳng những không chịu đi mà còn dừng lại vẫy vẫy đuôi với nàng, thân thể trắng như tuyết vẫn luôn cọ cọ bên chân nàng.

“Tiểu thư, dường như không ai muốn con chó này, chúng ta chờ một chút, nếu không có ai đến mang nó đi thì chúng ta nhận nuôi nó có được không?”

Hai người hỏi những người khác thì họ đều nói nó không phải chó của mình. Lại không nỡ đuổi đi, Lục Nhi chỉ có thể nhìn tiểu thư khẩn cầu.

“Nếu đã không ai muốn, vậy chúng ta nuôi cũng được. Chó nhỏ đẹp như vậy cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy.”

Sau khi cứu nó, Thanh Thanh vẫn luôn đùa với nó. Vuốt ve lông trên đầu nó, xem ra không có ai nhận nó vậy nàng cũng không khách khí mà bế nó lên rồi đi về phía trước.

Chú chó kia cũng rất ngoan ngoãn, thành thật nằm ở trong ngực nàng. Thậm chí còn tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ.

“Ha ha, vật nhỏ cũng rất biết hưởng thụ, chúng ta đi xong một vòng hội chùa sẽ mang ngươi đi ăn.”

Thanh Thanh duỗi tay ra trêu chọc nó, nó liền vươn đầu lưỡi nhỏ liếm lấy tay nàng, thấy nó chơi vui vẻ như vậy, Thanh Thanh tiếp tục ôm nó đi về phía trước. Nhưng không biết rằng ở phía sau cách các nàng không xa có người đang đi theo.

“Có chút khát nước, chúng ta dừng lại uống chút nước rồi đi tiếp cũng không muộn.” Muốn đến được hội chùa phải đi qua một sườn núi tương đối ít người. Hai người cũng đã đi xa như vậy rồi, hơn nữa trời còn nắng nóng, lúc này lại nhìn thấy ở ven đường có quán trà nhỏ. Hơn nữa còn có rất nhiều người đang uống trà ở đó, Thanh Thanh nâng tay áo lau mồ hôi trên trán, ôm tiểu cẩu tìm vị trí ngồi xuống.

“Ông chủ, hai chén trà hoa.”

Thanh Thanh ngồi xuống liền gọi chén trà hoa.

Mùi hương do trà hoa phát ra rất nhanh đã được mang đến.

“Vật nhỏ, ngươi chờ một lát rồi hẵng uống, ta uống trước.” Thanh Thanh nói xong liền để tiểu cẩu lên trên đùi rồi nâng chén trà lên uống. Tiểu cẩu thấy nàng sắp uống liền nhảy lên bàn, vươn móng vuốt ra muốn đoạt lấy, nhưng nàng đã uống hơn nửa chén.

“Vật nhỏ, ngươi cũng thật to gan đến nước của ta cũng dám đoạt.”

Thấy tiểu cẩu muốn đoạt chén của mình, Thanh Thanh theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng vẫn chậm một bước. Lúc này chợt có cơn buồn ngủ truyền đến làm nàng nói không nên lời.

“Ta, ta, Lục Nhi, ngươi, trà này…”

Lắc lắc đầu, nàng cố gắng mở mí mắt ra. Nhìn thấy Lục Nhi đã ngã xuống trên bàn, lúc này cảnh giác đã quá muộn, sau đó bản thân cũng ngất đi nằm liệt xuống.

Tiểu cẩu thấy bọn họ đều hôn mê, vừa vươn móng vuốt lắc qua lắc lại vừa kêu, hy vọng các nàng có thể tỉnh lại.

“Nhanh như vậy đã thu phục được. Các huynh đệ đi đến mang các nàng lên, chúng ta rút lui.”

Trong quán trà có hai người đi ra, nhìn thấy các nàng ngã xuống liền khinh miệt cười nói. Rất nhanh đã có vài người đi tới kéo hai người đi vào phòng trà, ở đó có một cánh cửa bí mật, phía sau có một chiếc xe ngựa.

Tiểu cẩu thấy mấy người đi tới vẫn luôn tránh ở phía dưới cái bàn. Mãi cho đến khi thấy bọn họ mang hai người đi rồi mới đi theo. Thấy hai người bị nhét vào trong, con mắt tiểu cẩu lóe lên một tia sáng kì dị.

Bạn đang đọc Lang Phi Khó Thuần, Lang Vương Yêu Nghiệt Mau Tránh Ra của z Thủy Linh Lung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Globenap
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.