Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai bên hợp tác

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Chương 151: Hai bên hợp tác

Phong Mẫn Nghi thấy Võ Huyền đặc biệt để tâm đến dãy núi Phong Đô, nàng hỏi. “Thật sự phải đến núi Phong Đô sao! Không cân nhắc đến sáu nơi còn lại?”

“Phong Đô tất nhiên phải đến, các nơi khác cũng sẽ đến nhưng đó là chuyện của sau này, mau ra ngoài kia đi, lại có người muốn thề rồi.” Võ Huyền vỗ lên mông đẫy đà của Phong Mẫn Nghi nhắc nhở nàng về việc bên ngoài.

Đợi Phong Mẫn Nghi ra ngoài, Võ Huyền cầm trong tay mảnh Lưu Hồn Bích Ngọc mà Man Hoành Thiên gửi xuống cho hắn.

Bên trong Lưu Hồn Bích Ngọc, đại sư phụ đã đánh dấu phân chia giữa các thế lực tầng hai, việc của hắn là ghi nhớ và xác định lại trên bản đồ.

Võ Huyền chẳng mất thời gian quá lâu để hoàn thành, so với việc vẽ trận pháp ghi nhớ sự phân chia của các thế lực đối với hắn dễ dàng hơn nhiều, dù sao hắn cũng có một cái đầu khá tốt.

Mất hơn một canh giờ Võ Huyền mới có thể đánh dấu tốt toàn bộ lên tấm bản đồ lớn.

Trưởng Khống Giả chia cắt tầng hai được chia cắt so với tầng một còn lớn hơn gấp hai mươi mấy lần, thế lực lớn nhỏ cũng đủ nhiều không đếm xuể.

Đây có lẽ là lý do vì sao, đã qua mười năm, Trưởng Khống Giả và Đan Phong vẫn chưa phân thắng bại được.

Võ Huyền nhìn tình thế trên bản đồ, hai bên thế lực nơi chiếm đóng vẫn đang ở thế gần như cân bằng, bên có lợi hơn trên bản đồ lại là Đan Phong.

Chỉ riêng có một nơi tương đối rộng lớn là vùng tuyết trắng rộng lớn là không do bên nào chiếm giữ, đây cũng là nơi mà nhị sư phụ Man Thanh Trúc đang tu luyện.

Vùng đất tuyết rơi quanh năm này gọi là Cực Hàn Chi Địa, nơi này, tuyết rơi quanh năm chưa từng ngừng, là một nơi sinh sống của đại đa số băng Thú.

Trên đại lục ngoại trừ Cực Hàn Chi Địa thì còn một nơi cực lạnh ở tầng ba, nơi mà tộc Băng Tuyết Điệp sinh sống thì cũng đã không còn nơi khác.

Võ Huyền nhìn Cực Hàn Chi Địa trên bản đồ liền đánh dấu vào một vùng đất nhỏ cách đó khá xa, nằm trong quyền quản lý của Đan Phong.

Những người còn lại sau khi thề trung thành với Võ Huyền, tất cả đều được Phong Mẫn Nghi sắp xếp tới một căn nhà khác, thuộc tài sản của nàng ở Cương Thanh thành.

Trong lúc rảnh rỗi chờ đợi Thương Hổ, Võ Huyền liền tranh thủ thời gian luyện đan.

Miệng ăn trong nhà ngày càng nhiều, hắn lại càng phải thêm cố gắng luyện ra được đan dược nhị cấp trung phẩm.

Phong Mẫn Nghi sắp xếp người của mình trở lại, liền quay lại chỗ Võ Huyền, thấy hắn đang luyện đan nàng không có làm phiền mà ra bên ngoài trò chuyện với Thương Hương.

Qua một ngày, Thương Khê dẫn theo Thương Hổ trở về.

Phong Mẫn Nghi đánh giá qua Thương Hổ rồi vào phòng báo cho Võ Huyền.

Thu hồi Long Hỏa lại trong bản mệnh thú tâm, Võ Huyền nhìn những bình đan dược trên đất hài lòng, chưa tới một ngày luyện chế liền được ba trăm viên dược dược nhị cấp hạ phẩm, một con số đáng mừng.

Phong Mẫn Nghi theo lời của Võ Huyền gọi Thương Hổ vào.

Vừa nhìn thấy Thương Hổ, Võ Huyền liền đặt lên bàn ba bình đan dược tam cấp thượng phẩm. “Mọi việc huynh phân phó cho Thương Hương đi làm, chỗ đan dược này huynh dùng trong mười năm ngày, cố gắng đột phá tam cấp trung kỳ, nếu sử dụng tốt có thể đột phá tam cấp hậu kỳ thì càng tốt.

Mười năm ngày sau huynh cùng Thương Ngưu đến một nơi.”

Thương Hổ nhận lấy chỗ đan dược, hắn cúi đầu nói. “Ta sẽ cố gắng.”

“Tận dụng thời gian, ta cũng có việc cần rời đi.” Võ Huyền vỗ vai Thương Hổ nói.

Hạc Nhi đưa hai người Võ Huyền cùng Phong Mẫn Nghi đến Hắc Ngục Thú, Võ Huyền đưa cho Phong Mẫn Nghi một chiếc mặt lạ, còn mình đeo lên chiếc mặt nạ vốn có.

Ba người đi đến trước tòa lầu lần trước gặp Thiên Dương Ngân, Võ Huyền nói với một hộ vệ của nàng. “Nói với Thiên Dương tiểu thư, Võ Huyền muốn gặp nàng.”

Người hộ vệ tự nhiên đã nhận biết Võ Huyền, hắn cúi người nói. “Phiền Võ thiếu chủ chờ đợi tiểu nhân lên bẩm báo.”

Mất vài phút chờ đợi, người hộ vệ trở lại, hắn cúi người nói. “Tiểu thư mời thiếu chủ lên trên.”

Võ Huyền gật đầu đi lên trên lầu.

Thiên Dương Ngân sớm đã chờ đợi, nàng hướng Võ Huyền nói. “Thật xin lỗi thiếu chủ vì bất tiện của tiểu nữ.”

Võ Huyền nhìn nàng nói. “Thiên Dương tiểu thư không cần khách khí.”

Thiên Dương Ngân đợi Võ Huyền ngồi xuống nàng tự tay châm trà. “Không biết thiếu chủ tìm tiểu nữ có chuyện gì?”

“Thứ ta không lòng vòng, Thiên Dương tiểu thư lần này xuống tầng một có lẽ là nhằm vào di tích, ta muốn hợp tác cùng tiểu thư, không biết ý của Thiên Dương tiểu thư thế nào?” Võ Huyền không hề lòng vòng mà đi thẳng vào vấn đề.

“Không biết khi đoạt bảo thiếu chủ muốn chia thế nào?” Thiên Dương Ngân không trực tiếp trả lời, nàng hỏi ngược lại Võ Huyền.

“Bên tiểu thư sáu, bên ta bốn.” Võ Huyền nói.

Thiên Dương Ngân có phần kinh ngạc nhìn Võ Huyền, nàng vốn tưởng Võ Huyền sẽ đưa ra điều kiện chiếm lợi thế để bàn luận không ngờ hắn lại trực tiếp đưa nàng phần lợi.

“Thiếu chủ cứ gọi Dương Ngân là được, tiểu thư quá mức khách khí.” Thiên Dương Ngân mỉm cười nhu hòa, nàng đưa tay hướng về Võ Huyền.

“Vậy sau này cứ gọi ta là Võ Huyền, tuổi ta nhỏ hơn, vậy sau này gọi Dương Ngân tiểu thư là Dương Ngân tỷ.” Võ Huyền nắm lấy bàn tay nhu nhuyễn của Thiên Dương Ngân. “Không biết Dương Ngân sử dụng bao nhiêu người đi di tích?”

“Với kinh nghiệm của ta, đi nhiều người cũng vô ích, đi hai mươi người, mười người bảo vệ, mười người tầm bảo là đủ.

Di tích lần này được Trưởng Khống Giả tìm thấy, theo như Trưởng Khống Giả báo ra giới hạn cao nhất để vào bên trong là tứ cấp trung kỳ, nên để phòng bị chúng ta cần chuẩn bị đủ bảo khí cùng đan dược.” Thiên Dương Ngân nói.

“Vậy được, bên ta cũng xuất ra hai mươi người tứ cấp trung kỳ, không rõ lần này di tích xuất hiện ở đâu?” Võ Huyền trải tấm bản đồ của tầng một lên bàn.

“Tại phía biên giới đông bắc của Cương Thanh quốc, tại đỉnh Lộ Thiên.” Thiên Dương Ngân chỉ vào một điểm có ghi chú núi đá trên bản đồ.

Phương Mẫn Nghi nhìn trên bản đồ, nàng ghé vào tai Võ Huyền nói. “Lộ Thiên là một vách đá dựng đứng, muốn đi lên phải có sủng thú phi hành, cách trung tâm Cương Thanh quốc ba ngày đường.”

“Ba ngày đường?” Võ Huyền nghe vậy thì nhíu mày, điều này làm cho việc hắn căn dặn hai huynh đệ Thương Hổ có sai lầm. “Đường chim bay thì mất mấy ngày?”

“Chắc hai ngày.” Phong Mẫn Nghi nhỏ giọng nói. “Một mình ngươi đã có chút khó khăn rồi, nếu để thêm hai người dưới tứ cấp đi sẽ ảnh hưởng tới cả đoàn, ngươi phải cân nhắc thật kỹ.”

Võ Huyền gật đầu, điều này hắn cũng đã tính đến, nên không nói rõ với hai người Thương Hổ và Thương Ngưu đi đâu.

Hắn vốn tưởng Thiên Dương Ngân sẽ dẫn theo nhiều người, thì để hai người Thương Hổ và Thương Ngưu đi nhưng nếu chỉ đi hai mươi người, không tiện chiếu cố lẫn nhau.

Dù sao mọi người đi tầm bảo, cũng không phải đi chơi, hắn tự nhiên đã có những hậu vệ riêng của mình, nhưng Thương Hổ và Thương Ngưu trước mặt nhiều người để lộ đồ đằng cũng không thích hợp.

Vậy để bọn họ đi điều tra Huyết Thần giáo.

Nghĩ vậy, Võ Huyền liền đưa ra quyết định, hắn nói với Thiên Dương Ngân. “Dương Ngân tỷ, ta cần xuống dưới kia luyện tập một chút.”

“Huyền đệ, xin cứ tự nhiên.” Thiên Dương Ngân mỉm cười nói.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.