Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

"Đành phải liều thôi vậy..."

Lần này tôi không tập trung vào việc né tránh nữa mà quan sát phản công, một con mèo lao đến đã bị tôi đấm mốc lên khiến nó chết ngay lập tức, nhưng như vậy lại làm hở khoảng trống để bọn chúng tấn công, ngay lập tức tôi bị dính một vết cào vào bụng và một nhát đâm vào bắp đùi phải. Do đó tốc độ phản xạ tôi cũng bị giảm mạnh, tiếp tục một con nữa lại lao đến định cắn mạnh vào cái tay lành lặn còn lại thì tôi đã kịp lấy cánh tay bị thương sẵn để đỡ dù nó sẽ làm vết thương tôi nặng và đau đớn hơn, nhưng tình thế khiến tôi buộc làm như vậy nếu không thì chắc chắn không thể trụ được.

Sau một lúc dằn co căng thẳng thì tôi đã giết được thêm năm sáu con nhưng vết thương đã chằn chịt khắp người. Bỗng nhiên tiếng gầm lúc bọn chúng bắt đầu tấn công tôi từ trong bóng đêm lại vang lên, lúc này bọn mèo liền lùi lại, không tấn công nữa, chúng dùng cái đuôi quấn lấy tứ chi của tôi, mỗi chi ít nhất có năm sáu con, chúng dùng hết sức quấn chặt lại chẳng khác nào những sợi dây thừng chắc nịch.

Từ trong bóng đêm, một con mèo khổng lồ, có thể to gấp ba bốn lần những con khác từ từ bước ra. Trông nó chẳng khác nào con hổ ở thế giới cũ của tôi, nó có một nhúm lông đỏ dài từ đầu kéo dài qua lưng rồi thẳng xuống tận đỉnh đuôi, đầu nó có tận ba sừng đỏ chót như nhuộm máu loài người, những hoa văn trên cơ thể nó cũng giống như những con mèo trong đàn khác như một hệ ngân hà vậy dù vết thương đang chằn chịt trên người nó, có vẻ là nó là một loài vật hiếu chiến. Nhưng dù có là thế thì vẫn không làm mờ đi được vẻ đẹp lung linh của nó khiến tôi phút chóc mém quên mất rằng mình đang phải đấu với thứ gì.

"Mình chưa đủ đen hay sao trời ơi, cái chỉ số ung thư gì đây??? Shadow Cat King, Đầu đàn Shadow Cat, quái vật hạng C, chỉ số SE năm trăm hai mươi ba??? Nếu nói về cấp bậc phân chia của quái vật thì được chia làm tám cấp F đến S, cao nhất là truyền thuyết, mỗi bậc đại diện cho hai mươi cấp độ của loài người mà con quái vật này hạng C nghĩa là đâu đó cấp sáu mươi lận ư? Coi bộ chuyến này đi dễ khó về rồi đây..."

Con quái vật từ từ bước đến, đưa ánh mắt vô cảm nhìn tôi vẫn đang nỗ lực vùng vẫy để thoát ra khỏi đám đàn em của nó. Con mèo chúa ấy lại gần, hửi hửi rồi liếm tôi một phát làm mặt tôi ướt nhẹp. Thứ tôi cảm nhận được lúc này chỉ toàn mùi máu tanh tưởi của những con quái vật xấu số đã bị nó xơi tái. Có lẽ tôi sẽ là nạn nhân tiếp theo của nó đây.

Nó lườm sang đám mèo xung quanh grừ một tiếng, bọn chúng liền thả tôi ra. Con Shadow Cat chúa ấy nhìn tôi như kiểu muốn cho tôi một cơ hội cuối cùng để trăn trối vậy. Tôi xoa xoa cổ tay, cười nhạt rồi nói:

"Đúng là...đến con súc vật như mày cũng muốn đùa giỡn với mạng sống của tao à? Tao thích mày lắm đấy...thật sự, mà thôi tao nghĩ lại rồi...Có lẽ sẽ hơi có lỗi với Hội bảo vệ động vật một chút nhưng tao buộc phải...quyết chiến một trận sinh tử với mà...!"

"Xoẹt" Con mèo lớn ấy không để tôi nói hết câu liền cho một cú tát bằng móng vuốt trời giáng thật mạnh vào người, tôi kịp lấy tay giơ lên đỡ nhưng tiếng gãy răng rắc của xương cẳng tay phát ra nghe mà não lòng, cả cơ thể tôi văng ra xa gần mười mét rồi mới dừng lại. Tôi cảm nhận được ngoài một cách tay đã không còn cử động được thì vài cái xương sườn của cũng gãy nốt.

Tôi phun một ngụm máu bầm sang một bên, cố gắng đứng dậy thì nhanh như chớp con quái vật ấy đã đứng trước mặt, dùng một chân ghìm tôi nằm xuống đất rồi tiện thể dẫm tôi thêm vài phát cho đến khi tôi nằm im. Khi thấy không còn động tĩnh gì nữa thì nó mới gầm lên một tiếng tỏ vẻ chiến thắng, những con còn lại trong đàn không thể gầm lên được nhưng nó cũng kêu lên những tiếng "Nyan...Nyan" hưởng ứng.

Được một hồi thì con đầu đàn mới ngừng lại, nó cúi xuống hửi hửi. Cảm giác dường như con mồi đã mất sức chống cự nên con mèo ấy định ngoặm lấy cẳng chân tôi, bắt đầu thưởng thức thành quả. Lúc này tôi dùng tất cả sức lực còn lại nhào lêm ôm lấy cổ con quái vật. Tôi dùng cánh tay lành lặn nắm chặt lấy cánh tay còn lại, biến nó thành một sợi dây thòng lọng quấn quanh cổ con mèo.

Đây chính là con bài cuối cùng của tôi. Sức mạnh, tốc độ và thể lực con Shadow Cat King này đều hơn tôi hoàn toàn cả nên đối đầu trực tiếp với nó là điều bất khả thi, vì vậy tất cả những gì còn lại tôi đều dồn vào đòn khóa này với một niềm tin mơ hồ rằng quái vật nơi này cũng giống như động vật ở thế giới tôi vậy, đó là chúng đều cần được thở.

Nó vùng vẫy thật mạnh để tôi buông ra nhưng bất thành, thậm chí tôi càng ngày càng siết chặt hơn, dù cơn đau của cánh tay bị thương nặng nó đau đớn như là ngàn con ong bắp cày chích vào vậy. Cả hai cứ vậy mà giằng co, một đứa thì cố gắng dùng cả tính mạng để bám lấy đứa kia, một đứa thì cố hết sức để đuổi cái "con dĩa" trên người mình ra.

Con Shadow Cat King cố gầm lên nhưng vô ích vì tôi đã kẹp không cho nó hó hé được lời nào. Tôi đã quan sát từ trước và thấy rõ rằng tất cả bọn chúng sẽ tuyệt đối nghe lời con đầu đàn nên chắc chắn sẽ không một con nào dám ra tay trừ khi con đầu đàn cho phép.

Đoạn, nó quyết định liều mạng với tôi, con quái vật chạy thục mạng đến thân cây cổ thụ gần nhất, dùng thân người đâm sầm vào để cố đẩy tôi ra dù biết làm vậy sẽ tổn thương đến cả hai. "Rầm" một tiếng, hai tiếng húc...nó thật sự có tác dụng đấy, tôi hộc máu ra, đầu bắt đầu có dấu hiệu bị choáng nhưng hai tay vẫn không buông lấy cổ của con quái vật. Từ giờ là trận chiến giữa sức bền và thời gian. Con mèo thấy không có tác dụng nhưng nó vẫn cứ cố gắng vùng vẫy, việc đó đã làm nó mất sức và thiếu oxi nhanh hơn. Dần dần nó cũng chậm lại, chao đảo ngã xuống, nước dãi bắt đầu chảy ra không kiểm soát rồi lịm dần đi.

Để cho chắn ăn, tôi vẫn nằm siết cổ nó thêm năm phút nữa rồi mới buông ra. Dù có mệt rã cả người ra nhưng cuối cùng tôi vẫn đã chiến thắng một trận chiến không tưởng. Tôi lòm còm dùng hơi tàn của mình đứng dậy, thị uy với đám mèo còn lại. Bọn chúng thấy thủ lĩnh đã chết nên liền sợ hãi, chạy toáng loạng vào sâu trong rừng. Đợi bọn chúng đi hết rồi tôi mới ngồi bịch xuống một cách mệt nhọc thở hổn hển. Chưa được bao lâu thì tiếng "Nyan" lại vang lên khiến tôi hốt hoảng ngồi dậy, chuẩn bị chiến đấu.

Lúc nhìn ra thì tôi bàng hoàng...và có chút chạnh lòng. Nó là một con mèo con, có dáng vẻ y như là con Shadow Cat chúa mà tôi vừa giết vậy. Nó chạy đến bên cạnh cái xác lúc này vẫn còn hơi ấm, nằm gọn vào lòng mẹ.

"Ra là mày đang nuôi con à...sao không nói sớm hơn...nếu không thì...hờ mà mày cũng có biết nói đâu nhỉ...xin lỗi..."

Nghe tiếng của tôi, con mèo con ấy liền chạy ra đứng trước xác mẹ nó đối diện với tôi—người giờ đến việc di chuyển còn khó khăn, nó xù lông lên và nhe răng ra khè, tôi cũng chẳng làm gì, chỉ ngồi nhìn nó bảo vệ người mẹ đang dần dần lạnh ngắt. Cứ như thể cả hai chúng tôi ngồi đối diện với nhau.

Bạn đang đọc Kẻ Nổi Loạn Bất Diệt sáng tác bởi phidise24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phidise24
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.