Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hơn nữa anh ấy mắc bệnh sạch sẽ

Phiên bản Dịch · 1489 chữ

Chương 27: Hơn nữa anh ấy mắc bệnh sạch sẽ

Người dịch: Hái Hoa Tặc

Beta: Linh

Tô Ngữ Hi gật gật đầu, sụt sịt mũi, lau nước mắt rồi đặt tay Tô Trạch Khải vào chăn. Cô đắp chăn cho cậu, nhìn Tô Trạch Khải một lúc lâu rồi cùng Lục Thiên Kỳ rời khỏi phòng bệnh

Tô Ngữ Hi bước từng bước ngắn, lặng lẽ đi theo sau.

Nhìn bóng dáng đang gọi điện thoại trước mặt, trong lòng cô ngổn ngang bao nỗi phức tạp.

Lục Thiên Kỳ cao lớn lại có nét tà mị. Hai ngày tiếp xúc đã làm thay đổi hình tượng của hắn trong lòng Tô Ngữ Hi từ một “hoa hoa công tử” thành một nam nhân dịu dàng, chu đáo.

Người đàn ông ấm áp, nhiều tiền rất dễ mê hoặc phụ nữ, đặc biệt là những cô gái ngây thơ, ít trải sự đời như cô.

Trong hai ngày nay, Lục Thiên Kỳ quả thực đối với Tô Ngữ Hi rất tốt. Hắn không chỉ đưa cô đi ăn tối - điều mà tất cả phụ nữ hắn quan hệ trước đây đều chưa từng có, còn đồng ý sẽ đưa Tô Ngữ Hi cùng sang Anh. Hắn rất nhẫn nại với Tô Ngữ Hi, điều này chính bản thân cô cũng cảm nhận được.

Trong một khoảnh khắc, Tô Ngữ Hi cho rằng đối với Lục Thiên Kỳ cô rất đặc biệt, nhưng ngay lập tức cô tự loại bỏ suy nghĩ này. Giữa cô và Lục Thiên Kỳ, đơn thuần chỉ là một cuộc giao dịch, không thể dung nạp thêm bất kỳ loại tình cảm nào. Cô không tin Lục Thiên Kỳ có, cũng không cho phép bản thân mình có.

Nhưng, thực sự là không có chút tình cảm gì sao?

Tô Ngữ Hi tự hỏi.

Đáng sợ, ngay cả bản thân mình cũng không biết…

Vân Thành

Tả Dục Thành đen mặt nhìn cánh cửa bị khóa kín.

Lần đầu tiên anh bị người khác nhốt ngoài cửa thế này, mà còn chính tại nhà mình, ở phòng riêng của mình.

Cô bé này, thực không nhớ mình là khách ...

Hết cách, anh đành đến căn phòng trống bên cạnh

Căn phòng này hầu hết thời gian đều không có người ở. Người duy nhất từng ở đây là cháu trai Hàn Ngạn Thần, hiện đang du học ở nước ngoài

Vì việc học, Hàn Ngạn Thần không thường quay về. Có về cũng là qua căn biệt thự của Tả Dục Thành ở, vì mỗi lần trở lại, cậu ta đều mời bạn bè đến tổ chức một party lớn, không thể trở về nhà bên kia làm loạn. Tả Dục Thành cũng không sống ở đây thường xuyên, vậy nên toà biệt thự này là nơi ở khi về nước.

Tả Dục Thành mắc bệnh sạch sẽ, nhìn chiếc giường mà Hàn Ngạn Thần ngủ với ánh mắt ghê tởm, bỗng cảm thấy đau đầu.

Durex trên bàn cạnh giường thu hút sự chú ý của anh, lông mày bất giác nhíu càng chặt

Quay người gọi một cuộc điện thoại.

Bên kia nhanh chóng bắt máy, không đợi đối phương mở miệng, Tả Dục Thành trực tiếp hỏi thẳng: "Tối qua cháu quay về à?"

Bên kia dường như có vẻ sững sờ một lúc, nhưng nhanh chóng trả lời: "À, là chú sao. Vâng, tối qua cháu có qua đó. Thấy chú không ở đó nên đã gọi mấy cô em qua chơi chút. Mà chú à, bình thường lúc cháu về cũng không gặp chú, chú hôm nay sao vậy, không phải là... "

Tả Dục Thành không đủ kiên nhẫn nghe cậu ta nói hết câu, trực tiếp cúp máy

Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Diệp Miêu Thư lại nói câu đó, chắc hẳn là hiểu lầm gì rồi. Lúc này, trong lòng Tả Dục Thành bỗng gợi lên niềm vui nho nhỏ.

Nhưng chẳng mấy chốc, anh nhận ra mình không thể vui được nữa. Nhìn vào chiếc giường vừa bị “ mây mưa” đêm qua , khuôn mặt trở nên đen kịt. Căn phòng này, đúng là không thể ngủ nổi …

...

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Miêu Thư đã tỉnh. Cô luôn dậy rất sớm. Vì đã chiếm được phòng của Tả Dục Thành, cảm giác thành tựu trong lòng khiến cô ngủ rất ngon.

Nhảy xuống cầu thang, hôm nay tâm trạng của cô không tệ.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy gối và chăn trên ghế sofa, cô hoàn toàn chết lặng.

Người đàn ông này đêm qua đã ngủ trên ghế sofa?

Chẳng phải còn một phòng trống sao? Ghế sofa còn thoải mái hơn giường à?

Hay vì không có phụ nữ, nên ngủ trên giường không thoải mái?

Nghĩ đến đây, tâm tình tốt lúc đầu của Diệp Miêu Thư thoáng trở nên u ám.

Trong bếp truyền đến tiếng động, Diệp Miêu Thư còn nghĩ đó là Tả Dục Thành , nhưng không phải. Đó là một dì tầm bốn mươi, năm mươi tuổi đang bê một đĩa thức ăn tiến về phía cô

Nhìn thấy Diệp Miêu Thư, bà nhiệt tình hỏi thăm: "Diệp tiểu thư, cô dậy rồi."

Diệp Miêu Thư khẽ gật đầu, nghi hoặc hỏi , "Dì là?"

Người phụ nữ một bên đặt đĩa thức ăn xuống, một bên trả lời: "Tôi là bảo mẫu được Tả tiên sinh mời đến, họ Tô .Trước khi rời đi, Tả tiên sinh đã dặn mấy ngày tới tôi sẽ nấu bữa sáng cho tiểu thư. Cậu ấy cũng đặc biệt căn dặn phải xem cô ăn. "

Trái tim của Diệp Miêu Thư như có dòng nước ấm chảy qua, "Được rồi, cảm ơn dì Tô."

Dì Tô đặt dao nĩa lên bàn, nhìn thấy Diệp Miêu Thư đi vào nhà vệ sinh, ở ngoài cửa nói vọng vào, "Diệp tiểu thư, đồ dùng vệ sinh đều ở trong. Cô tìm một chút là sẽ thấy thôi”.

Bên trong truyền đến tiếng trả lời, dì Tô bước vào bếp, tiếp tục làm việc.

Ngồi ở bàn ăn Diệp Miêu Thư nhìn trứng rán, xúc xích, thịt xông khói và bánh mì nướng bơ trên đĩa, còn có một tách trà sáng kiểu Anh nóng hổi. Cô không khỏi ngạc nhiên đó đích thực là một bữa sáng kiểu Anh.

"Diệp tiểu thư, cái này cũng là được Tả tiên sinh căn dặn. Cậu ấy nói cô đã sống ở nước ngoài nhiều năm nên yêu cầu tôi làm bữa sáng kiểu Anh."Dì Tô ở bên cạnh giải thích.

Diệp Miêu Thư nhướn mày, ăn một miếng thịt xông khói, gật đầu hài lòng, nói: "Cảm ơn dì Tô, rất ngon."

"Thật sao? Đây là lần đầu tiên tôi làm bữa sáng kiểu phương Tây. Tôi còn sợ cô không thích ăn." Dì Tô vui mừng ra mặt sau khi được khen ngợi.

Diệp Miêu Thử gật đầu khẳng định.

Khuôn mặt dì Tô có nét cười, nhìn Diệp Miêu Thư một lượt nói, "Tôi còn thắc mắc Diệp tiên sinh lại có thể để ý tới một cô gái. Hóa ra Diệp tiểu thư không chỉ xinh đẹp,mà những cô gái ngoài kia căn bản không thể so sánh cùng."

Diệp Miêu Thư ngước lên, không nghĩ đến bà sẽ nói như thế, khuôn mặt lộ vẻ tò mò

Dì Tô nói: "Diệp tiểu thư có điều không biết. Tôi đã làm giúp việc cho Tả tiên sinh cũng được mấy năm rồi, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy đưa bất kỳ cô gái nào tới đây ở qua đêm, tôi cũng chưa bao giờ thấy cậu ấy có scandal với cô gái nào. Hơn nữa, cậu ấy mắc bệnh sạch sẽ. Không một ai được trong phòng của cậu ấy. Nhưng khi Diệp tiểu thư đến đã phá vỡ cả hai điều này rồi”.

Diệp Miêu Thư sững sờ, đầu óc cô quay cuồng..

Tả Dục Thành không mang phụ nữ về nhà qua đêm, vậy Durex trên bàn trong phòng ngủ là chuyện gì? Có phải cô đã hiểu lầm?

Hơn nữa, mị lực của bản thân lớn như vậy? Cô biết Tả Dục Thành mắc bệnh sạch sẽ, nhưng chuyện cô là cô gái đầu tiên Tả Dục Thành đưa về nhà qua đêm càng khiến cô kinh ngạc. Cô chưa từng nghĩ đến đường đường là tổng tài của một tập đoàn lớn mà lại không gần nữ sắc.

Diệp Miêu Thư rơi vào suy nghĩ của chính mình, vô thức gật đầu, khoé miệng bất giác cong lên. Cô tràn đầy tự tin vào chính mình.

Nhận thấy vẻ kỳ lạ trong đôi mắt của dì Tô bên cạnh, Diệp Miêu Thư mới phản ứng lại, ho nhẹ, biến thành một cô nương hiền thục trong nháy mắt.

Bạn đang đọc Hồi Ức Trên Giấy Cuối Cùng Cũng Phai Mờ của Mùa Hè Muốn Uống Khả Lạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vandiemnhathe123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.