Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm ơn

Tiểu thuyết gốc · 1373 chữ

Băng Nguyệt ánh mắt nhìn qua Tiêu Minh một cái, loé lên một tia tinh quang, bất quá nàng khôi phục bình tĩnh nhưng đôi tay đã siết chặt có thể mơ hồ thấy được trong lòng vô cùng loạn.

Ở một bên Thanh Lân cũng chỉ kinh ngạc một chút mà thôi, nàng cũng không hiểu những vấn đề tình cảm này vì nàng vẫn còn nhỏ a.

“Hải Lão, Đằng Sơn tộc trưởng, mục đích lần này ta tới Đế đô có hai mục đích, một là gặp mặt các vị, hai là tham gia khảo hạch Luyện dược sư, ta sẽ dùng tên Thiên Minh mong hai người có thể giúp ta giữ bí mật.” Tiêu Minh nhìn hai người cười nói.

Nghe vậy Hải Ba Đông cùng Đằng Sơn gật đầu đáp ứng.

“Không thành vấn đề, chúng ta sẽ giúp ngươi.”

“Lần khảo hạch này với tu vi luyện dược của ngươi hẳn là rất dễ dàng.” Hải Ba Đông nói.

Với những gì đã trải qua thì Hải Ba Đông tin chắc rằng Tiêu Minh hiện tại đã vượt xa Nhị phẩm luyện dược sư.

Hải Ba Đông sau khi trở về Đế Đô thì cũng hay tin có một tên Luyện dược sư trẻ tuổi đã đạt tới Nhị phẩm luyện dược sư, hơn nữa người trẻ tuổi này theo tin đồn thì chín phần mười chính là Tiêu Minh.

Cộng thêm việc Tiêu Minh đã đưa cho hắn một viên Phá Ách Đan cùng Đấu Hoàng Đan cũng đã khẳng định thiên phú luyện dược của hắn cũng đã đạt tới Tứ phẩm luyện dược sư.

Tứ phẩm luyện dược sư tham gia đại hội cũng không khó khăn gì, giống như Cổ Hà năm đó. Nhưng Tiêu Minh thậm chí còn muốn kinh khủng hơn rất nhiều.

“Tu vi của ngươi sao lại rơi xuống Đại Đấu Sư rồi? Lần trước ta cảm nhận ngươi đã là Đấu Vương mới đúng.”

Hải Ba Đông nghi hoặc hỏi, hắn không tin tu vi Tiêu Minh tự nhiên rơi xuống như vậy.

“Đương nhiên ta phải che đậy khí tức của mình rồi. Tốt nhất là không nên để người khác dò xét a.” Tiêu Minh nhàn nhạt nói.

Lúc này Tiêu Minh thả nhẹ khí tức Đấu Vương của mình, Đằng Sơn không khỏi kinh hô một tiếng.

Nhã Phi kinh ngạc lấy tay che lấy cái miệng nhỏ của mình.

Trước mặt nàng, một thiếu niên chỉ mới mười sáu tuổi, còn nhỏ hơn nàng mấy tuổi mà đã có một thân tu vi kinh khủng như vậy.

Mười sáu tuổi Đấu Vương, thiên phú này đặt ở khắp Gia Mã Đế Quốc cũng không có một ai sánh bằng.

Nhã Phi ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn người hôn phu tương lai này.

“Tiêu Minh tuổi còn trẻ thiên phú đúng là để cho chúng ta thán phục, Đằng Sơn ta tự cảm thấy không bằng a.” Đằng Sơn xấu hổ nói.

“Đằng Sơn tộc trưởng quá lời, ta hi vọng ngươi có thể giúp ta thu thập một ít đồ vật ghi trên danh sách này.” Tiêu Minh cầm lấy một tờ danh sách đưa cho Đằng Sơn nói.

Nhận lấy danh sách, Đằng Sơn xem qua một lượt bên trên là những dược liệu khá hiếm, sau đó gật đầu đáp ứng nói: “Tiêu Minh huynh đệ yên tâm, ta sẽ nhanh chóng đem tất cả đưa cho ngươi.”

“Thế thì ta cảm ơn ngươi trước.” Tiêu Minh lấy ra một viên Đấu Vương Đan đưa cho Đằng Sơn.

Nhìn trong tay Đấu Vương Đan, Đằng Sơn không khỏi kích động, với đan dược này hắn tự tin có thể trong vòng mấy năm đột phá Đấu Hoàng.

Nếu Tiêu Minh có yêu cầu quá đáng hơn nữa thì Đằng Sơn hắn cũng liều mạng đi làm.

“Nhã Phi, ngươi mang Tiêu Minh an bài đình viện tốt nhất trong gia tộc để nghỉ ngơi.” Đằng Sơn nhìn Nhã Phi căn dặn nói.

“Vâng thưa tộc trưởng.” Nhã Phi gật đầu đáp.

Sau đó nàng đi tới nhóm người Tiêu Minh cung kính đáp.

“Tiêu Minh công tử, mời đi theo ta.”

“Gọi ta Tiêu Minh là được, không cần phải khách khí như vậy.” Tiêu Minh cười khổ nói.

“Như vậy, Tiêu Minh đệ đệ, mời đi theo ta.”

Nhã Phi cười cười xưng hô một tiếng đệ đệ khiến Tiêu Minh bất đắc dĩ.

Sau đó Nhã Phi liền dẫn đường cho đám người Tiêu Minh.

Dáng người yểu điệu ưu nhã đi trên hành lang, eo thon uyển chuyển khiến Tiêu Minh bị hấp dẫn.

Quả nhiên nàng cực kỳ xứng với danh yêu tinh, mỗi một cử chỉ mỗi một hành động đều vô cùng hấp dẫn.

“A!!!” Ngay lúc này một cơn đau nhức từ bên eo truyền đến, Tiêu Minh không khỏi rên nhẹ.

“Có chuyện gì sao Tiêu Minh đệ đệ.” Nghe được tiếng la nhẹ Nhã Phi quay lại hỏi.

“Không có gì, Nhã Phi tỷ tiếp tục dẫn đường là được.” Tiêu Minh vội vàng lắc đầu nói.

Nghe vậy Nhã Phi cũng gật đầu không hỏi nhiều tiếp tục đi về phía trước dẫn đường.

Thấy vậy Tiêu Minh thở ra một hơi, bất đắc dĩ nhìn về phía Băng Nguyệt.

Nhìn thấy Tiêu Minh nhìn mình, Băng Nguyệt gương mặt hờn dỗi không thèm để ý quay sang nơi khác.

Tiêu Minh thừa biết cô nương này đang ghen, xem ra con đường hậu cung khá khó khăn.

Tiêu Minh thầm nghĩ trong lòng.

Rất nhanh, Nhã Phi liền dẫn đám người đến một đình viện vô cùng to lớn.

“Đây là đình viện tốt nhất của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, hi vọng Tiêu Minh đệ đệ hài lòng a. Nếu không vừa ý có thể tìm chỗ khác.” Nhã Phi có chút yếu ớt nhìn Tiêu Minh nói.

“Ta rất vừa lòng, đa tạ Nhã Phi tỷ dẫn đường.” Tiêu Minh cười đáp.

“Đây là việc nhỏ mà thôi.” Nhã Phi gật đầu nhẹ nói.

Cả hai im lặng một chút sau đó Nhã Phi lên tiếng cảm kích nói: “Cảm ơn Tiêu Minh đệ đệ đã giúp ta.”

“Nhã Phi tỷ cảm ơn ta chuyện gì?”

“Ngươi hẳn cũng biết, ta thiên phú tu luyện không hề có, nhờ có Tẩy Tuỷ Đan của ngươi từ chỗ Hải Lão nhận được, hơn nữa còn có Hải Lão làm chỗ dựa ta mới thoát khỏi rất nhiều chuyện phiền phức, cảm ơn ngươi Tiêu Minh.”

Nhã Phi sinh ra với một dung mạo cùng sức quyến rũ không gì sánh được nhưng lại lấy đi thiên phú tu luyện của nàng. Tại thế giới này không khác gì mặc cho người khác chơi đùa.

Sinh ra trong đại gia tộc nếu như chỉ có sắc đẹp mà không có thiên phú thì không thoát khỏi số phận trở thành công cụ cho gia tộc.

Tiêu Minh xuất hiện, khiến cho vận mệnh vốn mỏng manh như Nhã Phi một lần nữa được tái sinh, nàng hiện tại có thể tu luyện, hơn nữa là thiên tài nhất của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, đạt được những thứ mà trước nay nàng chưa từng có.

Đám người bình thường hay bám đuôi theo nàng cũng vì vậy mà đã biến mất không còn đi theo nàng nữa.

Mặc dù cái giá phải trả là trở thành hôn thê cho Tiêu Minh nhưng Nhã Phi cảm thấy như vậy cũng rất tốt.

“Được rồi, Nhã Phi tỷ cứ yên tâm, chuyện tình cảm ta sẽ không ép buộc ngươi, cứ từ từ không sao cả.” Tiêu Minh nhìn nàng ôn nhu nói.

“Cảm ơn, dù sao ta cũng muốn như vậy.” Nhã Phi cười đáp.

Trò chuyện một lát, Nhã Phi cũng rời đi.

Hiện tại công việc trong gia tộc còn khá nhiều, nàng cũng không tiện ở lại lâu.

Tiêu Minh hiện tại chọn một phòng, chúng nữ cũng tuỳ tiện chọn một phòng nghỉ ngơi.

“Đã ba ngày trôi qua, không biết Cửa Hàng có thứ gì mua không.” Tiêu Minh ngồi trên giường lẩm bẩm.

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.