Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao dịch

Tiểu thuyết gốc · 1145 chữ

“Lúc đại nhân đi vào luyện dược sư công hội, ta đã nhìn thấy đại nhân triệu hồi hoả diễm, chỉ có Tứ phẩm luyện dược sư trở lên mới có thể làm được…cho nên ta nghĩ muốn làm đệ tử của đại nhân, Tuyết Mị cũng như vậy.”

Lâm Phỉ nhìn Tiêu Minh ánh mắt mong đợi nói.

“Chúng ta biết tự ý vào phòng đại nhân là không tốt, nhưng chúng ta thật sự rất muốn trở thành luyện dược sư, cầu mong đại nhân thu nhận bọn ta làm đệ tử.” Tuyết Mị lúc này lên tiếng cúi đầu khẩn cầu nói.

“Cầu mong đại nhân!!!” Lâm Phỉ cũng làm hành vi tương tự.

Nhìn xem hai người Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị cầu xin, Tiêu Minh có chút trầm mặc, thần sắc hiện lên vẻ trầm tư. Hắn làm sao có kinh nghiệm làm sư phụ a.

Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị vẫn chưa ngẩng đầu lên mà chờ Tiêu Minh câu trả lời.

“Ta vẫn chưa có ý định nhận đệ tử…”Trầm tư một chút Tiêu Minh nói.

Nghe vậy Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị thần sắc hiện lên một tia u buồn cùng cười khổ.

Quả nhiên vẫn là không được sao…

Tuy nhiên lời nói tiếp theo khiến hai người vui mừng không thôi.

“Bất quá các ngươi có thể đi theo ta, kiến thức các ngươi học được phải dựa vào các ngươi rồi.”

“Đa tạ đại nhân, chúng ta nhất định sẽ cố gắng chăm chỉ học tập.”

“Đúng vậy, chúng ta sẽ không làm đại nhân phải thất vọng!!”

Hai người các nàng nhanh chóng gật đầu vui mừng nói.

“Các ngươi trở về với thân nhân nói họ một tiếng, sáng mai quay trở lại đây.” Tiêu Minh điềm đạm nói.

“Vâng, thưa đại nhân!”

“Khoan đã từ nay gọi ta thiếu gia đi, đại nhân nghe rất già.” Tiêu Minh buồn bực nói, hắn hiện tại bây giờ chỉ mới mười bốn tuổi mà thôi.

“Vâng thiếu gia!!!”

Sau đó Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị nhanh chóng chạy về nhà, các nàng muốn đem tin tức này báo cho phụ mẫu biết a.

Nhìn xem hai người biến mất, sau đó Tiêu Minh liền xoay người trở lại phòng.

Mặc dù hắn đã có Thải Điệp bồi tiếp nhưng hiện tại nàng đang bế quan, phàm là nhân loại tất nhiên sẽ không chịu được cô đơn, Tiêu Minh cũng không phải ngoại lệ.

Với việc Tiêu Minh đã quen có Thải Điệp bên cạnh, dạo gần đây hắn bắt đầu cảm thấy trống rỗng.

Cho dù có lực lượng mạnh mẽ thì sao, nếu như xung quanh ngươi không có ai, cô đơn một mình thì còn ý nghĩa sao?

Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị thiên phú luyện dược không phải rất tốt, nhưng Tiêu Minh sẽ cố gắng chỉ dạy hai nàng.

Qua ngày hôm sau, Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị đúng hên quay trở lại chỗ Tiêu Minh.

Tiêu Minh cũng bắt đầu chỉ đạo các nàng luyện dược, đồng thời giúp các nàng gia tăng tu vi bản thân.

Hiện tại các nàng chỉ có Thất đoạn đấu khí, muốn luyện dược thì cần phải có tu vi Đấu giả.

Cứ như vậy, mấy ngày liên tục trôi qua.

Hôm nay Tiêu Minh đii một chuyến đến luyện dược sư công hội, bởi vì hôm này là ngày mà tên Cổ Đặc trở về, Tiêu Minh muốn cùng Cổ Đặc giao dịch Băng Linh Hàn Tuyền.

Đi vào trong Luyện dược sư công hội, Tiêu Minh liền nhận được không ít ánh mắt sùng bái.

Đối với mọi người, Tiêu Minh điềm đạm không có xuất hiện tâm tư bắt chuyện với bọn hắn, tiếp tục đi đến phòng của Phất Lan Khắc..

“Đã đến rồi sao, Thiên Minh.” Nhìn thấy Tiêu Minh đi tới, Phất Lan Khắc cười nói.

“Phất Lan Khắc đại sư.” Tiêu Minh cũng với hắn gật đầu chào hỏi.

“Ta biết ngươi hôm nay tới đây là gì, đi thôi, ta dẫn ngươi đi tìm hắn.” Phất Lan Khắc vỗ vỗ bả vai Tiêu Minh cười nói.

“Làm phiền Phất Lan Khắc đại sư.” Tiêu Minh gật đầu nói.

“Bất quá ta nói trước, tên Cổ Đặc này tính tình quái gở, làm người có chút bảo thủ, tuy nhiên tính cách của hắn không xấu. Hơn nữa ngươi cũng đừng nhắc tới Cổ Hà trước mặt hắn.” Phất Lan Khắc nhắc nhở.

“Ta hiểu rồi!” Tiêu Minh gật đầu

Sau đó Tiêu Minh đi theo Phất Lan Khắc đi tới Hắc Nham Thành. Mãi một lúc đi lòng vòng thì mới tới gần chỗ hẻo lánh nhất ở phía Nam thành, thì thấy trong góc có một toà nhà cổ quái mới dừng lại.

Ngẩng đầu nhìn toà nhà cổ quái, Phất Lan Khắc thở phào một hơi, quay đầu nói với Tiêu Minh: “Nơi này chính là nhà của Cổ Đặc. Ta đi vào trước, một lần nữa nhắc nhở ngươi ngàn vạn lần không nên đi lung tung!”

Nói xong Phất Lan Khắc liền đẩy cửa đi vào. Tiến vào hai bước, hai người liền dừng lại, một cỗ khí hung hăng phóng tới mang theo bột phấn màu đen từ bên trong phun ra.

Tiêu Minh nhanh chóng đề phòng, đem một đạo kình khí đem bột phấn cho tán đi.

“Lão gia hoả này rất thích trêu chọc người khác, thứ vừa rồi mặc dù không phải độc dược nhưng dính phải nó cảm giác cũng không dễ chịu gì.” Phất Lan Khắc bất đắc dĩ nói

“Không sao! Dù sao hắn cũng sẽ cùng ta trả giá” Tiêu Minh cười cười nói

“Lão già, ngươi hôm nay có hứng thú tới tìm ta a, còn mang theo một tiểu tử tới nữa nha.” Đột nhiên âm thanh vang lên còn mang một tia tức giận.

“Ta là mang đến cho ngươi một chút sinh ý, còn không mau ra đây cảm tạ đi” Phất Lan Khắc nói

“Sinh ý, ta nơi này còn cần sinh ý, không phải là trao đổi sao! Đừng nói với ta là tiểu gia hoả bên cạnh ngươi có thứ muốn cùng ta trao đổi a.”

Lúc này một người trung niên mặc áo xám đi tới hai người Tiêu Minh.

Hắn không ai khác chính là Cổ Đặc.

“Ngươi nói không sai, vị huynh đệ đây muốn cùng ngươi giao dịch một ít đồ.” Phất Lan Khắc gật đầu nói.

Nghe vậy Cổ Đặc ánh mắt nhìn về phía Tiêu Minh.

Khi nhìn trên ngực hắn có Nhị phẩm luyện dược sư huy hiệu, thần sắc kinh ngạc, bất quá rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Ánh mắt nhìn Tiêu Minh có vài phần mong đợi cuộc giao dịch sắp tới.

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.