Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Quỷ Dưới Giếng 2

Phiên bản Dịch · 1804 chữ

Sau khi Vương Phúc đi Hoàng Tri Phủ mới kính cẩn quay trở lại mời Trương Phong ngồi xuống uống trà nói chuyện. khi nãy lão nghe Trương Phong giới thiệu mình là pháp sư nên cũng không ngần ngại đem những chuyện kì quái phát sinh thời gian qua kể lại một lần, sau đó nhờ Trương Phong xem xét qua.

Mục đích Trương Phong tới đây lần này cũng là vì những quái sự kia nên rất chăm chú lắng nghe. Khi nghe tới đoạn Hoàng Phu Nhân gặp phải quái nhân, lại còn nhắc tới chuyện gì đó đã xảy ra hai mươi năm về trước Trương Phong ra dấu cho Hoàng Tri Phủ dừng lại nói.

- Đa phần quỷ yêu nếu không siêu thoát được thì nhất định còn có chấp niệm nào đó, có thẻ là do oan khuất mà chết, cũng có thể còn điều gì đó vương vấn trần gian. Tri Phủ đại nhân ông nhớ kĩ lại xem hai mươi năm trước có từng xảy ra chuyện gì hay không.

Nghe Trương Phong hỏi vậy Hoàng Tri Phủ cũng cẩn thận suy nghĩ, nhưng hồi lâu vẫn không nhớ ra được điều gì, lão chỉ nhớ rằng. hai mươi năm trước khi đó lão 25 tuổi thi đỗ trạng nguyên áo gấm về làng, cha mẹ lão khi đó cũng già yếu muốn lão lấy vợ sinh con yên bề gia thất. Lão vốn là một hiếu tử liền nghe theo, nhưng đêm động phòng vị phu nhân mới cưới về đột nhiên mất tích, gia đình 2 bên tìm kiếm một thời gian dài vẫn không có tung tích, bên ngoài có tin đồn vị phu nhân kia trốn đi cùng tình lang, lão cũng vì vậy mà buồn dầu một thời gian dài, mãi một thời gian sau lão mới lấy vợ, chính là Hoàng Phu Nhân hiện tại.

Trương Phong nghe Hoàng Tri Phủ kể lại cố sự thì cũng cau mày, chuyện hai mươi năm về trước khẳng định có ẩn tình, hắn hoài nghi người con gái kia đến ngày cưới tự nhiên mất tích ắt hẳn có nguyên do phía sa. Phải biết lấy được trạng nguyên thời này là một niềm hãnh diện không chỉ với người con gái đó mà là cả một gia tộc, không lí nào mà nàng lại bỏ đi như thế.

Trương Phong mang theo mối nghi hoặc trở lại khách điếm, trước khi đi còn nói ngày mai lại tới, hắn muốn xem vị Vương Chân Nhân kia lập đàn làm phép. Hoàng Tri Phủ biết hắn nếu đã được Hoàng Thượng trọng dũng ắt có chỗ lợi hại nên vui vẻ nói.

- Được đại nhân chiếu cố, hạ quan không biết lấy gì cảm tạ.

Trương Phong cười cười, lấy từ trong túi ra 2 lá bùa màu vàng đưa cho Tri Phủ nói.

- Ông và phu nhân mỗi người giữ một lá, chuyện đang xảy ra tại đây không đơn giản như vậy đâu. Còn nữa, đêm đến tất cả khu vựng trống trải trong phủ đệ đều phải đốt lửa lớn.

Hoàng Tri Phủ nghe không hiểu ý tứ của việc đó nhưng vẫn vâng dạ gật đầu tỏ ý sẽ làm theo phân phó của Trương Phong.

Trương Phong nói xong liền dời đi.

Trở lại tới Khách Điếm, Truơng Phong đem những chuyện tìm hiểu được nói với đám người Trần Kiên, tất cả chúm đầu vào bàn bạc, kết quả cuối cùng đều đồng nhất, nữ quỷ kia 9 phần là cô dâu đã mất tích. Chỉ là nguyên do vì sao nàng lại dưới giếng thì nhất thời chưa có manh mối để suy đoán.

- Ngươi thấy tên Vương Chân Nhân kia có khả năng áp chế được nữ quỷ kia không.

Lý Hồng một bên lên tiếng hỏi.

Trương Phong lạnh nhạt nói.

- Hôm nay 2 bọn họ đấu pháp cô cũng thấy, dựa vào dương khí ban ngày tên béo kia mới chiếm chút tiên cơ, nếu là đêm tối hắn chưa chắc đã là đối thủ.

- Nếu vậy ngày mai hắn làm phép xác định là sẽ làm ban ngày rồi. tất cả chúng ta qua đó xem một chút.

Ánh mắt Hoàng Linh toát lên sự tò mò nói.

- Cũng được, ngày mai lại nói. bây giờ ăn cơm. Tri Phủ đó cũng thật là, ta dù gì cũng mang thân phận Khâm Sai ấy vậy mà một bửa cơm cũng không lên tiếng mời chào. Thật quá keo kiệt mà.

Trương Phong lẩm bẩm trong miệng. kế đó cùng mọi người xuống dưới lầu một gọi tiểu nhị mang cơm canh dọn lên.

Cùng lúc này trong đạo quan của Vương Chân Nhân nọ, có 3 bóng người đang ngồi uống rượu bàn bạc. Một trong 3 người lên tiếng.

- Vương Phúc ngươi khẳng định là chỉ có một đám pháp sư trẻ tuổi sao?

- Đúng vậy, khi nãy ta có cho người bám theo hắn về tới khách điếm thì biết được hắn đi cùng với mấy người trẻ tuổi nữa, tất cả bọn chúng đều là pháp sư, khi ở phủ của Hoàng Tri Phủ kia ta có hỏi dò thân thế của hắn, nhưng hắn nói mình là một âm dương sư, không có liên quan gì đến phái Nội Đạo hay lão già Trần Toàn như lời Mạnh Đạt huynh nói.

Vương Phúc cung kính rót rượu vào chén của người kia trả lời.

Thì ra người vừa rồi lên tiếng chính là Miêu Sư Tương Tây tên là Mạnh Đạt, người đã bị Trần Toàn ngăn lại không cho tiếp cận Xoáy Đầu Trâu ngày đó. Bên cạnh hắn lúc này còn có một thanh niên, vẻ mặt khôi ngô nhưng có phần quỷ quyệt, nghe 2 người nhắc tới Trần Toàn, hắn khẽ cười nhếch mép tỏ rõ sự khinh thường.

- Trần Toàn nọ lợi hại đến vậy sao? Ta cũng từng nghe sư phụ ta nhắc đến cái tên này. Thế nhưng truyền thuyết thì đôi khi khác xa với hiện thực.

Mạnh Đạt nghe người thanh niên kia nói như vậy thì cảm thấy trên mặt hơi nóng rát một chút, còn nhớ ngày đó lão bị tiếp một ấn của Trần Toàn đã phải rút lui, giờ đây người thanh niên kia lại cho rằng Trần Toàn không có gì lợi hại, chẳng khác nào tát vào mặt lão. Suy nghĩ hồi lâu Mạnh Đạt mới lên tiếng.

- Thiên Minh thiên sư có chỗ không biết, Trần Toàn đó nỗi danh ở Đại Việt cách đây mấy chục năm, đạo pháp thông huyền, hơn mười năm trước đột nhiên mất tích, cứ nghĩ lão tuổi già dương thọ đã hết, nào ngờ tại âm huyệt Xoáy Đầu Trâu ta lại bắt gặp lão, đấu pháp một trận ta không phải đối thủ đành phụ sự ủy thác của Thượng Thanh Phái các vị mà dời đi. về sau ta cho người bí mật điều tra thì biết được âm huyệt thứ nhất của chúng ta bị phá là do một đám pháp sư trẻ tuổi làm ra. Nếu ta đoán không lầm thì đám người Vương Phúc gặp chính là bọn chúng. Nếu tên pháp sư trẻ tuổi kia đã được Thái Tông trọng dụng ban cho Kim Bài thì ắt hẳn cũng có chút thực lực, lần này bọn chúng tìm tới đây chắc chắn là vì âm huyệt thứ 2. Thiên Minh Thiên Sư cậu chớ nên khinh địch.

- Mạnh Đạt ông không phải đối thủ, không có nghĩa là lão lợi hại. hơn nữa, đám pháp sư Đại Việt so với thần thông của Đại Minh ta thì có đáng là gì, Các vị cớ gì phải sợ hãi như vậy. Haha

Thiên Minh nọ không khách khí mà nói thẳng, hắn vốn là đại đệ tử của Thượng Thanh Phái môn phái Trung Hoa có danh tiếng bậc nhất tại Đại Việt, bởi vậy từ lâu Thiên Minh đã quen với cách hành xử phách lỗi không xem các môn phái khác của Trung Hoa tại Đại Việt ra gì.

Miêu Sư Mạnh Đạt tuy có chút tức giận nhưng nghĩ tới Thượng Thanh Phái, lại còn thế lực chống lưng phía sau của họ thì không giám nói nhiều.

Lúc này Vương Phúc mới lên tiếng.

- 2 vị, vậy ngày mai có muốn cùng tiểu đạo tới đó một chuyến hay không. Âm khí từ cái giếng kia xác định là có chút cổ quái.

- Cổ quái như thế nào?

Thiên Minh nghi hoặc hỏi.

Vương Phúc vội trả lời.

- Ngày hôm qua ta vốn là có thể ra tay thu phục ác quỷ nọ, nhưng khi đuổi tới miệng giếng ta cảm nhận được thi khí phát ra, ta hoài nghi miệng giếng đó phía dưới còn ẩn chứa thứ gì nên đành phong ấn lại tạm thời.

Miêu Sư Mạnh Đạt nghe tới đây thì cau mày, kế đó hỏi.

- Thi Khí sao? Liệu có phải đáy giếng nọ có liên quan đến âm huyệt thứ 2.

- ông nói rõ một chút đi.

Thiên Minh hơi khó hiểu, liền nói.

Miêu Sư Mạnh Đạt cũng không vòng vo trực tiếp kể lại.

- Năm đó ta cùng sư phụ cậu và một số trưởng môn nhân các phái theo quân đội Đại Minh chúng ta sang xâm chiếm Đại Việt, binh biến bất lợi, đại tướng quân Vương Thông sai chúng ta tìm bắt các đại tà vật trên khắp Đại Việt, lại tìm kiếm âm huyệt mở ra, đem những tà vật đó phong ấn tại âm huyệt, hình thành âm sào, tự địa. Mục đích dùng âm khí tiêu hao long khí Đại Việt mưu đồ xâm chiếm một lần nữa. Chúng ta đã ra tay vây bắt được 5 đại tà vật trong đó có một con Bạch Cốt Tinh thân là yêu thi, đem nó phong ấn ở âm huyệt thứ 2 cách phủ Bình Xương không xa. Liệu giếng nước Vương Phúc nói có kết nối gì với âm huyệt kia hay không.

Nghe Miêu Sư Mạnh Đạt nói tới đây, Thiên Minh trầm tư một lát kế đó cười lên ha hả nói.

- Nếu quả thật như vậy thì quá tốt, tà còn đang không biết phải làm sao để tạo ra một ít động tĩnh cho bọn dân đen Đại Việt chịu khổ mà không làm ảnh hưởng đến trận pháp của âm huyệt thứ 2.

- Ý của Thiên Minh Thiên Sư là....

Vương Phúc khó hiểu hỏi.

Thiên Minh ghé vào tai Vương Phúc nói nhỏ, chỉ thấy ánh mắt của 2 tên ánh lên sự ma mảnh, kế đó thì cười phá lên như đắc ý lắm.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.