Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 978 chữ

Viên Cương Lôi: “Quả thật rất lãng mạn, nhưng cũng có người nói, đó là một vị lão gia trồng tới làm cho phu nhân hắn vui vẻ, dù sao tin đồn về Quỳ Hoa sơn trang cũng không ngừng lại, cũng không biết là thật hay giả.”

“Nhiều người đều đang hỏi thăm chủ nhân sơn trang, muốn vào thưởng thức cảnh đẹp ở khoảng cách gần, tiếc là, Quỳ Hoa sơn trang giống với Tứ Quý sơn trang bên cạnh, bí ẩn, hoàn toàn không thể tìm hiểu được chủ nhân phía sau. ”

Nghe vậy, Đạo Hoa nhíu mày, thử dò hỏi: “Hai sơn trang rất nổi tiếng sao?”

Viên Cương Lôi cười gật đầu: “Đương nhiên, Quỳ Hoa sơn trang còn tốt, chỉ là ở trong đám người thích ngắm hoa tán dương, Tứ Quý sơn trang danh tiếng đã lớn rồi.”

Nói xong, nhìn về phía Hàn Hân Nhiên.

“Không biết Nhan đại nãi nãi đã từng ăn rau quả do Tứ Quý sơn trang trồng chưa?”

Hàn Hân Nhiên cười nói: “Ăn thì đã ăn qua, chỉ là số lần rất ít, mỗi lần hạ nhân trong phủ đều phải đi xếp hàng thật sớm, rất nhiều lúc còn không mua được.”

Viên Cương Lôi lộ vẻ tiếc nuối: “Nhà ta cũng thế, năm ngoái khi có cà chua, ta cũng muốn ăn, tiếc là, từ khi ra thị trường đến khi xuống thị trường, tổng cộng ta cũng chỉ ăn được ba quả.”

“Ta nghe nói Thụy Vương cũng rất thích ăn cà chua, có lần ở trong cửa hàng chứng tỏ thân phận, muốn mua thêm cà chua, tiếc là đều bị từ chối.”

Đạo Hoa chen vào nói: “Tứ Quý sơn trang trồng đồ vật quý giá như vậy sao?”

Viên Cương Lôi và Hàn Hân Nhiên đồng loạt gật đầu.

Viên Cương Lôi tiếp tục nói: “Tứ Quý sơn trang danh khí lớn như vậy, chủ yếu là bên trong gieo trồng cây trồng cao sản, mọi người mua hạt giống trở về trồng, đều chứng thực điểm này.”

Đạo Hoa lại nói: “Nếu đã mua hạt giống, vậy cũng không cần tranh giành rau quả ở sơn trang như vậy chứ?”

Viên Cương Lôi lắc đầu: “Ngay từ đầu mọi người đúng là hướng về thưởng thức, nhưng về sau, là hướng về danh tiếng, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, mọi người đều xem lấy được rau quả bốn mùa làm vinh quang.”

Hàn Hân Nhiên gật đầu, vẻ mặt không nghĩ ra.

Đạo Hoa vui vẻ, nàng biết hai cửa hàng ở kinh thành làm ăn tốt, điểm này Tần Tiểu Lục cũng không ít lần đề cập ở trong thư, nhưng nàng không nghĩ tới danh khí lại vượng như vậy.

Còn có Tiêu Ngọc Dương kia, thật sự là cam lòng, một sơn trang tốt như vậy lại lấy ra trồng hoa hướng dương, thật sự là phá gia chi tử.

Mọi người nói chuyện vui vẻ, bầu không khí khá hòa thuận, không lâu sau, xa xa truyền đến tiếng ồn ào, mọi người theo tiếng nhìn lại, phát hiện là nữ quyến Tưởng gia cùng Quách gia đến.

Nhìn thấy mẹ con Tưởng phu nhân đến, ánh mắt của Đạo Hoa lóe lên, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, nhưng rất nhanh lại biến mất.

Tưởng phu nhân vừa đến, liền mở miệng đâm Lý phu nhân vài câu, khiến tràng diện có chút khó chịu.

Viên phu nhân đứng ở một bên nhìn, không có chút ý tứ muốn giảng hòa.

Đạo Hoa nhìn chăm chú một màn này, trong mắt xẹt qua một tia lãnh ý.

Hàn Hân Nhiên lộ vẻ lo lắng, muốn đi đến chỗ bà bà, nhưng lại bị Đạo Hoa cản lại.

“Không có việc gì, nương ứng phó được.”

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Đạo Hoa, Hàn Hân Nhiên không biết vì sao trong lòng cảm thấy căng thẳng, lập tức quyết định vẫn là ở bên cạnh nàng, mẹ chồng sẽ không xúc động làm việc, cô em chồng thì không nhất định.

Tưởng gia quyền cao chức trọng, thực sự không phải Nhan gia có thể cứng đối cứng.

Rất nhanh, đã đến giờ ăn trưa.

Ngay khi mọi người chuẩn bị ngồi xuống ăn cơm, tiền viện lại náo loạn.

Nhìn Bích Ngọc Long ấn từ trong lòng Tưởng Tham Chính rơi ra, mọi người ở đây sắc mặt đại biến, Viên Bố Chính Sứ làm chủ nhà mí mắt càng hung hăng giật giật.

Bích Ngọc Long ấn tín vật Bát vương, lại từ trong ngực Tưởng Tham Chính rơi ra, điều này nói rõ cái gì?

Phụ tá Viên gia sắc mặt ngưng trọng, tự hỏi một phen, nhanh chóng nói với Viên Bố Chính sứ: “Lão gia, nhanh hạ lệnh bắt người đi, bằng không, Viên gia chúng ta cũng sẽ bị liên lụy vào vây cánh của Bát Vương.”

Viên Bố Chính Sứ chần chờ: “Nhưng Tưởng gia.”

Phụ tá nhanh chóng nói: “Lão gia là theo quy củ làm việc, muốn xử phạt Tưởng Tham Chính như thế nào là chuyện của hoàng thượng.”

Viên Bố Chính Sứ buồn bực nhìn Tưởng Tham Chính, người này cho dù muốn cùng Bát vương quấn vào một chỗ, đừng tưởng hắn không biết, trước đó thích khách bám lấy Tưởng Tham Chính, vì không trở mặt với Tưởng gia, hắn đã giấu rồi, nhưng hôm nay.

Quan viên của tỉnh phủ Trung Châu gần như đều đến, hắn có muốn giấu cũng không giấu được!

Viên Bố Chính Sứ nghiến răng nói: “Người đâu, bắt Tưởng Tham Chính lại cho ta.”

Tưởng Tham Chính bị ấn ngọc bích làm cho ngây ngốc nghe được lời này, lạnh giọng mắng một tiếng: “Ngươi dám!”

Lời Nhắn Chương 1211
Xin lỗi các nàng vì chương 1204 bị lỗi, cảm ơn bạn R… đã báo cho mình kịp thời sửa lại. Chúc mn đọc tr vui ve
Bạn đang đọc Hàn môn đích nữ có không gian của Hoạ Bút Xao Xao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.