Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu được rồi

Tiểu thuyết gốc · 1491 chữ

"Có kẻ địch đột kích!" Một thằng hét toáng lên.

"Chém chết mẹ tụi nó!"

Băng Thiên Nhi hô hào, hung hăng lao lên, mã tấu trực chỉ Dương Đế.

Bên phía Dương Đế lấy Trung Hiếu và Thành Đạt dẫn đầu cũng hò hét xông vào hỗn chiến.

Một thằng vừa tiếp cận Dương Đế lập tức vung dao chém xuống, gã liền lách người sang bên cạnh hắn tránh đòn, đồng thời vung dao găm chuẩn xác vào tim hắn ta.

Sộc!

Dương Đế rút dao ra rồi bồi thêm một nhát xuyên qua cổ họng hắn, gã lấy tay kia nắm đầu hắn ta giật ngược ra sau, tay cầm dao tiếp tục xiên hai cái vào ngực hắn mới triệt để buông ra.

Tất cả diễn ra không đến ba giây, Tróc Nhân Dao tăng 3 lần tốc độ tấn công sao mà khủng khiếp.

Hai thằng kế tiếp vừa đến gần, một thằng liền bạt đao ngang hông của Dương Đế, thằng bên cạnh thì bổ từ trên xuống.

Gã chuẩn xác dùng dao chặn đứng thế bạt đao của thằng kia, rồi nhanh như chớp đưa dao lên đón đao còn lại từ trên bổ xuống.

Chắn được thế đánh, Dương Đế phản công trở lại, gã xoay ngược cán dao, nhanh như chớp đâm một nhát xuyên trán thằng bạt đao. Thằng bổ đao lại muốn chém một nhát nữa, hắn còn chưa kịp vung xuống đã bị Dương Đế xoay dao lại xiên thẳng vào cổ họng.

Hắn ta đau đớn hạ tay xuống, Dương Đế rút dao ra, xiên tiếp ba nhát vào giữa ngực của gã, khiến cho hắn ta bất lực ngã xuống đất.

Trong hỗn loạn có một thằng muốn đánh lén Dương Đế, bất quá chỉ vừa tiếp cận gã đã bị Trung Hiếu chặn đánh, hắn hung hăng đạp đối phương ra ngoài rồi vung mã tấu chém liên tục.

Hai bên chém nhau người qua kẻ lại, thế trận căng bằng, người chết bắt đầu xuất hiện liên tục.

Đang lúc hai thằng đệ bên Thiên Nhi và Khanh Hoàng Kiệt dằn co.

Một bàn tay từ phía sau vươn lên nắm lấy đầu của gã đàn em Thiên Nhi đẩy sang một bên, gã ta tức giận muốn xoay đầu lại nhìn, nào ngờ một dao như trời giáng nhanh như chớp găm vào cổ hắn.

Dương Đế sắc mặt lạnh căm xuất hiện, gã chậm rãi bước lên, từ từ tiếp cận nhà kho, điếu thuốc trên miệng đang cháy tới hồi tàn.

Trên đường đi, bất kỳ kẻ nào trong băng Thiên Nhi ở gần đều bị gã xiên cho mấy lỗ.

Trước mặt lại có hai thằng đang giằng co, gã lập tức tiếp cận, tay vung tróc nhân dao vào bẹ sườn đối phương.

Kẻ đó đau điếng người quay đầu lại, Dương Đế liền nắm đầu hắn ta giữ chặt, tay vung tróc nhân dao vào thẳng sọ đối phương.

Vốn dĩ xương sọ lẫn xương người đều rất cứng, nhưng mà có tróc nhân dao trong tay, Dương Đế có cảm giác mình dùng dao để đâm xuống mặt nước vậy, hoàn toàn không cảm thấy lực cản gì.

Dương Đế rút dao ra, đồng thời xoay người sang bên cạnh để nâng dao lên đỡ mã tấu.

Thằng kia chém không được lại chém tiếp một đao, nhưng đao hạ xuống lại không trúng ai, Dương Đế tóm lấy cổ tay hắn ta, dùng lực kéo hắn lại, đồng thời gã bước tới một bước áp sát đối phương.

Tróc Nhân Dao lạnh lùng cắt xuyên cổ kẻ này, để lộ một đoạn xương trắng, gã bất lực ngã xuống sàn.

Thằng này vừa chết, đột nhiên một thanh phi dao chớp mắt bay thẳng đến trước mặt Dương Đế.

Trong khoảnh khắc phi dao này chỉ còn vài cm sẽ chạm đến mặt gã thì nó đột nhiên dừng lại giữa không trung.

Cán dao bị Dương Đế nắm chặt.

Gã hạ tay xuống, đưa mắt thản nhiên nhìn về phía trước.

Đối diện là một nam tử sắc mặt lạnh căm, trong tay hắn đang nắm khoảng 10 thanh phi dao tương tự.

Đối phương hừ lạnh, lập tức ném một phi dao trong tay về phía Dương Đế, nào ngờ phía này Dương Đế cũng ném phi dao đáp trả.

Beng!

Hai con dao chuẩn xác va nhau giữa không trung, phát ra tia lửa đỏ rồi rơi xuống sàn.

Kẻ này giật mình khẽ mở to mắt.

Chỉ thấy Dương Đế phía đối diện tra dao vào vỏ, bỏ điếu thuốc vào mồm rồi hai tay không chậm rãi bước đến bên này.

Hắn ta thấy vậy liền nổi giận, lập tức dùng toàn lực phi dao về phía gã, dao đầu vừa đi, hắn liền tung người về phía trước, ở trên không xoay vòng rồi ném toàn bộ dao đi, tạo ra những quỹ đạo cực kỳ khó lường.

Chuyện diễn ra cực kỳ nhanh chóng, cơ hồ trong nháy mắt dao phi tới Dương Đế, gã liền bất khả tư nghị chụp lấy cán dao rồi phi ngược trở lại.

Dao đầu phi xong, bảy phi dao khác vừa lúc bay tới, mỗi dao chỉ cách nhau không tới nửa giây, nhưng Dương Đế vẫn như cũ bắt lấy cán dao rồi phi ngược trở lại.

Chỉ tới con dao thứ tư, kẻ đó đang nhào lộn trên không liền trúng dao lạnh rên một tiếng, vô lực ngã xuống sàn.

Dương Đế vừa lúc bước đến gần, trên tay vẫn còn nắm ba thanh phi dao còn lại, gã đứng kế bên kẻ này rồi hung hăng phi dao thẳng vào đầu đối phương.

Phập! Phập! Phập!

Hắn ta ngừng giãy dụa, trên mặt dính đầy máu tươi.

Vì sao Dương Đế có thể phi dao ư?

Đương nhiên là do Thần kỹ Chung Cực Giác Đấu rồi.

Đừng nói phi dao, bất kỳ một môn võ công nào trên đời gã đều tinh thông, còn tinh ở mức đăng phong tạo cực, nhân loại không thể hình dung cơ!

Dương Đế giải quyết xong kẻ này, cuộc loạn chiến phía sau cũng kết thúc.

Về cơ bản nhân số hai bên sàn sàn nhau, lại bị một mình gã giết hơn mười thằng, việc còn lại Trung Hiếu và đám anh em dễ dàng giải quyết rồi.

"Vào lục xoát." Dương Đế ra lệnh.

"Vâng Đế ca!" Đám đàn em đồng thanh hô.

Gã dẫn đầu bước vào trong kho, thời điểm này kho hàng nhà phân phối Thiên Nhi đã bị dọn trống trơn, đàn đuốc sáng sủa.

Thế nhưng bên trong lại không có một bóng người, Nguyễn Văn Chợ hai người cũng không thấy.

Có lẽ chúng đã kéo hết quân ra ngoài trước để đối phó Lê Tuấn Vũ rồi.

Đúng lúc này, Trung Hiếu ở một gốc nhà kho hô lên: "Đại ca, anh Chợ bên này!"

Dương Đế lập tức nhanh chân bước tới.

Chỉ thấy Nguyễn Văn Chợ và Giang Thúy Kiều bị bắt trói trên ghế, mặt mũi xưng húp, máu me đầy người, thậm chí hơi thở còn thoi thóp.

Đặc biệt là Thúy Kiều, cô đã ngất xỉu, quần áo trên người bị cởi sạch, toàn thân đầy đủ vết bầm tím.

Đặc biệt là phần vú và hạ thân xưng tấy, chắc chắn cô đã bị đám này thay nhau hãm hiếp.

Dương Đế hai mắt lạnh buốt, gã liếm môi, ra hiệu cởi trói.

Mấy thằng đàn em lập tức vào việc, chúng cởi trói rồi lấy áo khoác vào cho Thúy Kiều, đội trưởng Chợ thì được hạ xuống sàn, băng bó vết thương, cả hai nằm im thinh thích.

Tạm thời mất đi nhận thức.

Dương Đế móc ra một điếu thuốc, nhanh chóng chăm lửa.

Hai bàn tay của gã vì nóng giận mà run rẩy.

Có vẻ bệnh cũ tái phát.

Gã chùi đi ít máu trên mặt, chỉ đơn giản nói một câu: "Tụi mày ở đây trông chừng họ."

Nói rồi Dương Đế xoay người bước đi, nhắm thẳng cổng chính.

Gã bắt điện thoại lên gọi: "Cứu được rồi."

Xenggg!

Thí Thần Kiếm từ từ rút ra khỏi vỏ, ánh kiếm lập lòe.

....

Trước cửa băng Thiên Nhi, Lê Tuấn Vũ mỉm cười cúp điện thoại.

Gã chép miệng: "Chó Đức, nói nhiều với mày cũng vô ích."

"Chả phải cuối cùng chỉ có tao hoặc mày sống thôi sao."

"Chơi đi, bớt nói nhiều."

Trương Tấn Đức nhướng mày, gã cay nghiệt hỏi: "Mày không sợ tao giết hai thằng đệ của mày?"

"Thách mày đấy, nhóc con!" Lê Tuấn Vũ lạnh rên, gã hô to:

"Giết!"

Tới lúc này còn sợ cái gì nữa? Con tin được cứu, máy chém của hắn đang tới, sợ cái đéo gì!

Bạn đang đọc Gangster World: Ta Rút Ra Thí Thần Kiếm sáng tác bởi YếnThanhThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnThanhThiên
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.