Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưởng phòng Dương

Tiểu thuyết gốc · 1935 chữ

Nhà phân phối có tiền vốn có, hệ thống gangster cho bọn hắn quy đổi sang tiền hệ thống.

Tuy nhiên tỉ lệ rất chua ăn, 1.000$ bình thường là 24 triệu VNĐ, còn hiện tại tỉ giá quy đổi là 240 triệu cho 1.000$, gấp 10 lần giá gốc.

Đặc biệt là hệ thống chỉ nhận tiền mặt, vàng hay kim cương có giá trị tương ứng, không tiếp nhận tiền trong tài khoản ngân hàng.

Giang Văn Trường nói: "Khi nãy bọn nó qua cướp đã cố tình đi tìm mấy két sắt của anh Phúc chị Duyên, may mà nó không tìm thấy."

"Nếu không bây giờ mình bó tay chịu chết thật rồi."

Lê Tuấn Vũ gật đầu, dẫn cả bọn đến phòng riêng của ông bà chủ, tại đây gã đẩy một quyển sách trên kệ vào trong.

Ngay lập tức, vách tường sau lưng mở ra một lỗ hổng, bên trong hiện ra cái két sắt lớn.

Lê Tuấn Vũ chỉ dùng mấy thao tác liền mở ra cái két này.

Chỉ thấy bên trong chất đầy ấp tiền, còn có mấy túi đen nhỏ.

Tuấn Vũ không do dự đưa tay chạm vào nó.

Dương Đế liền nghe thấy thông báo từ hệ thống. Bên trên chỉ đơn giản một tin tức, quỹ băng đảng +256.000$

Cả đội trợn mắt kinh ngạc, thay nhau hít sâu mấy hơi lạnh.

256.000$ vậy chả khác nào nói số tiền mà anh Vũ vừa nạp vào là hơn 6 tỉ tiền mặt?!

"Chơi thôi." Lê Tuấn Vũ phất tay.

Tự thân dẫn theo cả đội đến hành lang giữa nhà phân phối, tại đây mở ra bảng triệu hoán đàn em.

Lần này Dương Đế có thể nhìn rõ bên trong chức năng này có gì.

Thuộc hạ cũng phân chia rất nhiều cấp bậc, từ thấp đến cao là: Binh nhì, Binh nhất, Kỳ cựu, Tinh nhuệ, Siêu tinh nhuệ, Quái thai.

Binh nhì 2.000$ 1 thằng.

Binh nhất 10.000$ 1 thằng.

Kỳ cựu 50.000$, Tinh nhuệ 200.000$, siêu tinh nhuệ trực tiếp nhảy lên 1.000.000$ 1 thằng.

Mà đây chỉ là cái giá để triệu hoán bọn chúng, lương của đám đàn em phải trả hàng tháng để duy trì, nếu không chúng sẽ biến mất hoặc phản bội chúng ta.

Đặc biệt cấp độ Quái thai, những kẻ này không thể dùng tiền để thuê mà phải dùng các vật phẩm hiếm nào đó được lấy trong sự kiện để đổi.

Theo cấp độ gia tăng, năng lực của thuộc hạ cũng tăng theo cấp số nhân.

Kỹ năng, thuộc tính, thậm chí là tư duy chiến đấu cũng tăng lên tầm cao mới.

Lê Tuấn Vũ xoa cằm một hồi, cuối cùng lựa chọn vào Binh nhì, một hơi triệu hoán ra 128 thằng!

Ngay lập tức, vô số ánh sáng lóe lên giữa nhà phân phối.

Đợi đến khi ánh sáng biến mất, hơn trăm thằng đàn em mặc suit đen xuất hiện chỉnh tề, xếp thành 5 hàng thẳng, trong tay bọn hắn đều cầm chặt mã tấu, sát khí ngút trời.

Bọn hắn đồng thanh hô to: "Đại ca!"

"Tốt!"

Lê Tuấn Vũ mỉm cười đáp.

Chứng kiến cảnh này, đám người Dương Đế cũng cảm thấy hào tình vạn trượng.

Thử hỏi nắm trong tay hơn trăm thằng em sẵn sàng khô máu theo lệnh mày, có hưng phấn hay không?

Lê Tuấn Vũ quay mặt sang Dương Đế tùy ý nói: "Anh nhượng quyền chỉ huy của bọn họ hết thảy cho mày nhé Đế."

Dương Đế lắc đầu từ chối: "Em lấy số lẻ 28 thằng, còn lại trăm thằng để anh dẫn dắt đi."

Gã quen hành động một mình, trừ khi đối phương quá nhiều chứ nếu để gã dẫn theo trăm thằng cũng không biết điều phối làm sao.

Quyền chỉ huy là một chức năng, nó thể hiện sự ảnh hưởng của hệ thống cá nhân lên những kẻ triệu hồi.

Bọn chúng là người của băng đảng, khi có việc cần sẽ tự động ra tay mà không cần ra lệnh. Nhưng muốn điều động bọn hắn hy sinh bản thân để khô máu với ai đó thì cần quyền chỉ huy, nếu không chúng sẽ không ngu ngốc gì đem mạng mình ra làm tiền đặt cược.

Quyền chỉ huy là thiết luật của hệ thống mang tính cưỡng chế.

Thế nhưng những kẻ triệu hoán này không phải máy móc, sẽ có kẻ lòng sinh tử trung với chủ, đại loại như Trung Hiếu và Thành Đạt, hai thằng này theo sát Dương Đế như sam.

Lê Tuấn Vũ gật đầu, gã nói ra kế hoạch của mình.

"Chúng ta sẽ chia ra thành hai đội, Dương Đế một mình đội hai. Anh sẽ dẫn mọi người đến thẳng cửa chính nhà Thiên Nhi, Đế em đi theo đường sau để đi đến kho hàng của nó, nếu có Chợ với Kiều ở đó thì xem như may mắn."

"Anh tin tưởng em sẽ cứu được hai đứa nó." Vũ vỗ vai Dương Đế.

"Tuy nhiên cái này là anh đoán thôi, nếu em không thấy hai đứa nó ở kho thì alo anh."

Dương Đế gật đầu.

"Chúng ta phải chuẩn bị sẵn tâm lý hai đứa nó bị giết rồi, đừng để bọn chúng nắm thóp." Tuấn Vũ nhấn mạnh, trong giọng nói cực kỳ tàn nhẫn.

Lời này khiến cho mấy nữ còn lại mím môi, nội tâm buồn bã.

Trước khi đi, Lê Tuấn Vũ lại hướng Dương Đế nói: "Băng đảng chúng ta còn thiếu một chức Trưởng phòng kinh doanh, em sẽ ngồi vô chỗ này."

"Trưởng phòng kinh doanh?" Dương Đế nghi hoặc, "Em là đéo nào biết kinh doanh."

Lê Tuấn Vũ bật cười, tùy ý đáp: "Nghe cho sang vậy thôi, chứ thật ra là vị trí hoạt động tự do."

"Anh em sau chuyện này còn sống thì băng đảng ta bắt đầu đi vào hoạt động. Mỗi người được giao cho một khu vực để bảo kê cũng như tìm kiếm khách hàng mới."

"Mày ngoại lệ, không có khu vực cụ thể cũng không cần động tay đi thu tiền bảo kê. Chỉ cần chỗ nào khó alo mày qua xử lý thôi, thoải mái."

"Đặc biệt là, khi có chức vị cao sẽ được tăng thêm không ít chỗ tốt đấy." Lê Tuấn Vũ mỉm cười bí hiểm.

Nghe vậy Dương Đế gật gù đầu đáp ứng: "Vậy thì dễ nói."

Gã vừa dứt lời, Systorm trong đầu liền lên tiếng: "Beng! Chúc mừng đại ca thăng chức Trưởng phòng kinh doanh băng Khanh Hoàng Kiệt, ban thưởng danh hiệu trưởng phòng, toàn bộ thuộc tính tăng 30%!"

Systorm nói xong, Dương Đế lập tức cảm thấy cơ thể cường đại hơn một lần. Vốn dĩ thuộc tính của gã đã mạnh hơn người bình thường nhiều lần, 30% nghe như ít nhưng nó tăng chỉ số gần như bằng một người bình thường cho gã!

Dương Đế kiểm tra lại thuộc tính cá nhân.

Sức mạnh 53 (+15) điểm, tốc độ 37 (+11) điểm, phản xạ 30 (+9) điểm, khả năng hồi phục 26 (+7) điểm, thể lực 64 (+19) điểm.

So với một người bình thường chỉ có 10 điểm cơ bản, Dương Đế bây giờ không khác nào một con quái vật hình người.

Thúy Vân mở miệng trêu: "Oai chưa, Trưởng phòng Dương đồ đấy."

"Trưởng phòng Dương, em chào anh ạ!" Lý Tự Trọng cười hề hề bắt tay.

Giang Văn Trường cũng mở miệng đùa: "Sau này có gì khó khăn mong Trưởng phòng chiếu cố ạ."

Dương Đế bật cười lắc đầu, "Mấy ông bớt khùng đi."

Lê Tuấn Vũ vỗ tay, lớn tiếng nói: "Được rồi tập trung."

"Nói một hồi nó đánh thằng Chợ chết sống bên đó rồi."

Nhắc đến Chợ cả đội liền nghiêm mặt lại.

Lê Tuấn Vũ quát to: "Xuất phát! Đi nhổ sạch mấy con súc vật Thiên Nhi!"

"Giết!"

....

Băng đảng Thiên Nhi cách băng Khanh Hoàng Kiệt chỉ có vài trăm mét, đi bộ vài phút là đến.

Lúc này trước cửa nhà phân phối Thiên Nhi ngồi đầy một nhóm suit đen đàn em, bọn chúng cười nói thoải mái, hoàn toàn không chú ý đến xung quanh.

Chỉ thấy một toán quân chỉnh tề đang hùng hổ bước về bọn hắn, tay cầm chặt mã tấu, sắc mặt đầy sát khí.

Dẫn đầu băng này không ai khác chính là Lê Tuấn Vũ trong bộ suit đen dài, gã trông thấy mấy thằng đầu bạc ngồi trước cửa băng Thiên Nhi liền lớn tiếng hô:

"Ây da, đằng kia có phải anh Đức không?"

Nghe tiếng gã, cả băng Thiên Nhi vội vàng nhìn lại.

Lãnh đạo của chúng chính là Trương Tấn Đức trong miệng Vũ, hắn ta hừ lạnh đứng dậy, khinh thường nói:

"Cuối cùng cũng lết mặt qua à Vũ con."

Bất quá lời này nói xong hắn liền cau mày thật chặt.

Chẳng phải nói mấy thằng Khanh Hoàng Kiệt này hết tiền rồi sao? Ở đâu ra cả trăm thằng đàn em ở sau thế kia?

Trương Tấn Đức cảm thấy không ổn, cho nên đối với thằng ở sau nháy mắt, nhỏ giọng nói: "Kêu băng Thiên Chương."

Đằng này Lê Tuấn Vũ sau khi đến trước mặt của Tấn Đức liền mỉm cười thân thiện đáp: "Woa, anh Đức sao cơm anh không ăn lại đi ăn cứt thế anh?"

"Cứt cọp ở đâu anh ăn mà hôm nay anh gan to thế? Dám động đến người của em?"

Tấn Đức tức giận bật cười, gã điềm tĩnh nói: "Mày vẫn điên cuồng như vậy, tao luôn ngán mày như thế."

"Nhưng thời đại thay đổi rồi Vũ à, mày nghĩ mày có thực lực để sủa trước mặt tao sao?"

Đáp lại lời Tấn Đức, vô số thằng đàn em lục tục xuất hiện sau lưng, số lượng cũng phải trăm thằng không ít.

Lê Tuấn Vũ chú ý không thấy Nguyễn Văn Chợ và Thúy Kiều ở trong đội hình này liền nhếch môi cười.

"Người của tao đâu?" Gã mỉm cười hỏi.

"Muốn người?" Tấn Đức cười nhạt, gã tùy ý nói: "Kêu tất cả đàn em của mày bỏ dao xuống, quỳ gối trước mặt tao."

"Vậy là họ không có ở đây?" Lê Tuấn Vũ càng cười tươi hơn.

"Thì sao? Muốn thấy chúng thì bỏ dao xuống cho bố." Tấn Đức lạnh nhạt đáp.

....

Tại cửa sau nhà phân phối Thiên Nhi, đối diện là ruộng lúa mênh mông, có một con đường lộ dẫn ra ngoài quốc lộ, thời điểm này cửa sau được canh phòng nghiêm ngặt, có không ít hơn 30 thằng canh chừng.

Mấy thằng bọn chúng đang hút thuốc tán gẫu với nhau. Một thằng trong số đó nhíu mày đứng dậy, nhìn về phía cuối con đường.

"Ai vậy?" Gã lẩm bẩm.

Nhất thời thu hút sự chú ý của cả băng, chúng lục tục đứng dậy, tay xách mã tấu tụ tập lại một chỗ.

Một loạt người mặc suit đen đều chân bước tới, mã tấu trực chỉ xuống đất. Dương Đế dẫn đầu đi trước, Thí Thần Kiếm treo sau hông, trên vai thanh Tróc Nhân Dao, gã nhét điếu thuốc vào mồm rồi chăm lửa.

Sau khi rít được một hơi, gã điềm tĩnh rút Tróc Nhân Dao ra, chân giữ đều bước tiếp cận mấy thằng trước mặt.

Bạn đang đọc Gangster World: Ta Rút Ra Thí Thần Kiếm sáng tác bởi YếnThanhThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnThanhThiên
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.