Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn Tốt Cùng Trường

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Dọc đường, Trần Triệt bắt đầu suy nghĩ cách kiếm tiền.

Có kinh nghiệm từ kiếp trước làm nền tảng, thật ra, hắn rất có lòng tin có thể kiếm được tiền ở thế giới này.

Đầu tiên, một điều hiển nhiên, chỉ có thể kiếm được tiền từ chỗ người có tiền.

Thành Thạch Hỏa phân làm nội thành và ngoại thành, ở ngoại thành đều là dân chúng cùng khổ, muốn lừa tiền từ những người này quả thật khó hơn lên trời.

Nội thành thì trái lại, khá dư dả, tuy nhiên, thương nghiệp mậu dịch ở nội thành gần như đều bị các đại hộ lũng đoạn, lợi ích chồng chéo lên nhau, vô cùng phức tạp, khó nói rõ, một thư sinh như hắn không thể tùy tiện nhúng tay vào.

Muốn đến nội thành kiếm tiền, nhất định phải kiếm được người đứng trung gian làm môi giới.

Suy đi tính lại, cuối cùng, hắn nghĩ đến Trương Nhược Viễn – bạn tốt cùng trường của mình.

Trương Nhược Viễn sinh ra trong một gia tộc quyền thế ở nội thành, hắn ta từng cùng nguyên chủ bái nhập môn hạ của đại nho Vương Kính Minh ba năm.

Người này không thích đọc sách, ngày thường, hầu hết bài tập về nhà của hắn ta đều do nguyên chủ làm giúp.

Dần dần, hai người trở thành bạn tốt.

Theo như ký ức của nguyên chủ, Trương Nhược Viễn là một người có tính cách hào sảng, rất đáng để kết giao.

- Chỉ có thể tìm đến hắn…

Trần Triệt thầm quyết định.

Hắn cũng hết cách, mối quan hệ của nguyên chủ vốn rất nghèo nàn, trong số đó, người có khả năng trở thành môi giới giúp hắn kiếm tiền chỉ có Trương Nhược Viễn.

...

Nửa giờ sau, Trần Triệt đã đến trước cổng Trương gia.

Hắn đã từng đến nhà lớn Trương gia vài lần, cho nên người gác cổng cũng có chút ấn tượng với hắn.

Không đợi hắn lên tiếng, người kia đã chạy vào thông báo.

Một lát sau, một âm thanh hào sảng từ trong nhà vọng ra.

- Trần huynh! Huynh đến thăm ta quả thật quá tốt! Huynh không biết đâu, mấy ngày qua ta bị cấm túc ở nhà, sắp nghẹn chết ta rồi!

Còn chưa dứt lời, một thanh niên mày rậm mắt to, trên người mặc áo gấm trắng, đã xuất hiện trước cổng nhà lớn Trương gia.

- Trương huynh…

Trần Triệt còn chưa nói xong đã bị Trương Nhược Viễn cắt ngang:

- Trần huynh, đây không phải chỗ nói chuyện, đi, cùng ta đến Vân Hạc Lâu, ta làm chủ, huynh đệ ta tâm sự một phen.

Vừa nói, hắn ta vừa kéo Trần Triệt đi.

Người gác cổng vội nhắc nhở:

- Tam thiếu gia… lão gia nói ngài không được tùy tiện ra ngoài.

Trương Nhược Viễn chẳng buồn quay đầu lại, chỉ vẫy vẫy tay nói:

- Bạn tốt đến thăm, không tính là tùy tiện ra ngoài.

...

Tầm 10 phút sau, tại một cái bàn ở vị trí gần cửa sổ của Vân Hạc Lâu, hai người trò chuyện, đối ẩm một phen, chợt, vẻ mặt của Trương Nhược Viễn trở nên nghiêm túc.

- Trần huynh, ta vốn bất học vô thuật, thi rớt là chuyện dễ hiểu, nhưng huynh là người có tài, sao lại có thể rớt kỳ thi huyện cho được?

Trần Triệt khẽ lắc đầu.

Đó nhân quả do nguyên chủ lưu lại, hắn cũng không có chấp niệm quá sâu với việc này.

Hơn nữa, kẻ có thể thao túng kỳ thi huyện, giở trò gian lận ắt không phải nhân vật tầm thường. Với năng lực hiện tại của hắn, nếu liều lĩnh tra xét, chỉ có thể dẫn đến tai họa mà thôi.

Trương Nhược Viễn cười lạnh.

- Hừ! Trần huynh, huynh không nói ta cũng biết, kỳ thi huyện này có vấn đề! Kẻ khác thì thôi đi, nhưng cái tên ngu xuẩn kia của Dương gia mà cũng đậu tú tài được thì… đó chẳng phải là chuyện cười à?

- Huynh yên tâm, đợi sau khi lão sư trở về, ta và huynh đi tìm người, chắc chắn lão sư sẽ đòi lại công đạo cho huynh!

Trần Triệt không tiếp lời, hôm nay hắn đến là muốn thông qua Trương Nhược Viễn tìm cách kiếm tiền, chứ không phải đến để bàn chuyện đòi công đạo.

Sau một hồi trầm ngâm, hắn dò hỏi:

- Trương huynh, sau này huynh có tính toán gì không?

Nghe hỏi, thoáng cái, mặt Trương Nhược Viễn xụ xuống, hệt như cà dầm tương, hắn ta lắc đầu bất lực:

- Aiz, nào có tính toán gì! Huynh không biết đâu, hôm qua, đột nhiên gia tộc phân ra hai cái cửa hàng rách nát cho ta quản lý… Nếu không có gì bất ngờ, ta sẽ không tiếp tục đọc sách nữa. Ngày sau, rất có thể nhiệm vụ của ta chính là trông coi hai cái cửa hàng, lấy vợ sinh con… sau đó xem xem có thể sinh cho gia tộc một đứa nhóc có tiền đồ hay không.

- Cửa hàng… cửa hàng gì? – Mắt Trần Triệt sáng ngời.

- Một quán rượu nhỏ và một quán trà, một tháng có thể kiếm được tầm 20 lượng, sao thế? – Trương Nhược Viễn hỏi.

Trần Triệt không vội đáp, mà im lặng suy tư trong chốc lát, rồi mới nói tiếp:

- Trương huynh, trước kia ta từng đọc một quyển sách, trong đó có công thức chế biến rất nhiều món ăn đặc sắc, còn có một vài mánh khóe kinh doanh quán rượu và quán trà… Nếu kinh doanh quán rượu theo như phương pháp trong sách nói, ta cảm thấy… có hy vọng!

Nghe hắn nói thế, Trương Nhược Viễn cảm thấy có hơi kỳ lạ.

Trong ấn tượng của hắn ta, Trần Triệt chỉ biết đọc sách, không hề quan tâm đến những việc khác, sao giờ lại như biến thành một người khác, lại còn đi nói đến chuyện kinh doanh quán rượu?

Suy nghĩ trong chốc lát, hắn ta chợt hiểu ra.

- Ta hiểu ý Trần huynh! Ta sẽ ra 10 lượng bạc mua quyển sách kia! – Vừa nói, hắn ta vừa lấy ra một ít bạc tùy thân đưa đến trước mặt Trần Triệt.

- Hôm nay ta ra ngoài chỉ mang theo 8 lượng, còn 2 lượng, mai ta sẽ trả đủ cho huynh.

Thật ra hắn ta chẳng hề trông cậy có thể thu được công thức món ăn hay mánh khóe kinh doanh gì từ chỗ Trần Triệt, trong suy nghĩ của Trương Nhược Viễn, Trần Triệt vốn là một thư sinh có lòng tự ái cao, đột nhiên hắn nhắc đến việc kinh doanh, vậy tám chín phần là đang thiếu tiền.

Với tư cách là bằng hữu, đương nhiên hắn ta không thể thờ ơ được.

Nhìn túi bạc trên bàn, Trần Triệt không chút do dự đẩy trở về.

- Trương huynh, ta xin nhận ý tốt của huynh. Đúng là bây giờ ta đang rất túng thiếu, nhưng nếu ý tưởng của ta không dùng được, ta sẽ không nhận tiền từ huynh.

Nói xong, hắn bắt đầu giới thiệu với Trương Nhược Viễn công thức một số món ăn đặc sắc ở kiếp trước cùng với kinh nghiệm quản lý, vận hành nhà hàng khách sạn.

Ban đầu, Trương Nhược Viễn cũng không quá để tâm, nhưng dần dần, nghe Trần Triệt giảng giải, ánh mắt hắn ta bắt đầu sáng lên, thỉnh thoảng còn nhịn không được tặc lưỡi tán thưởng.

...

Mười lăm phút sau, Trương Nhược Viễn thở hắt ra một hơi, có vẻ như đã nhận được rất nhiều lợi ích.

- Trần huynh, quyển sách mà huynh xem đúng là kỳ thư, vừa nãy ta ra 10 lượng mua nó quả thật có hơi mạo muội rồi.

- Trương huynh chớ chê cười! – Trần Triệt cười khẩy, nếu không bàn đến lực lượng siêu phàm, thì trình độ phát triển ở thế giới này cũng chỉ dừng lại ở xã hội phong kiến. Cho nên, khi hắn vận dụng mánh khóe kinh doanh học từ kiếp trước vào thế giới này, đó chẳng khác nào giáng một đòn mạnh mẽ.

Đương nhiên, hắn vẫn giữ lại vài phần với Trương Nhược Viễn.

Hơn nữa, cái hắn muốn là một con đường kiếm tiền ổn định, chứ không phải mua đứt bán đoạn.

Thấy Trương Nhược Viễn hào hứng muốn thử, hắn nhân cơ hội nói:

- Trương huynh, ta và huynh giờ đều là kẻ thất bại, nhưng chẳng lẽ chúng ta cứ sa sút mãi sao? Ta nghĩ, trên đời này không chỉ có đọc sách kiếm công danh mới là tính là có thể diện. Dù hiện tại gia tộc không xem trọng huynh, thậm chí từ bỏ huynh, nhưng nếu huynh có thể kinh doanh hai cái cửa hàng kinh ra ngô ra khoai thì sao? Trên đời này chẳng có ai chê tiền cả, đến lúc đó, chắc chắn trưởng bối trong gia tộc sẽ nhìn huynh bằng con mắt khác. Huynh có thể một lần nữa ngẩng cao đầu trong tộc, huynh thấy có đúng không?

Trần Triệt vẽ một cái bánh thật to, nói đến mức khiến Trương Nhược Viễn nhiệt huyết sục sôi.

- Trần huynh, huynh nói đúng! Dù sao thì vẫn còn một năm nữa mới đến kỳ thi huyện, hay là huynh đến giúp ta nhé? Huynh đệ chúng ta đồng lòng, sắt cũng hóa vàng! Huynh yên tâm, nếu thật sự có thể kinh doanh hai cửa hàng kia thật tốt, ta chắc chắn sẽ đối đãi công bằng với huynh!

Trong lúc kích động, Trương Nhược Viễn bắt lấy tay Trần Triệt.

Trần Triệt nghiêm túc gật đầu, kế đó, hai người cùng cười lên, lại bắt đầu uống rượu trò chuyện.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Yếu Mà! của Vũ Tam Mao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhattieuhongtran
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.