Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặc đồ đôi tới An gia (2)

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Chương 26: Mặc đồ đôi tới An gia (2)

“Chẳng lẽ là do… thân thể siêu phàm?”

Tô Giang nghĩ tới nghĩ lui, dường như chỉ có khả năng này có thể giải thích trạng thái khác thường của hắn hiện tại.

Kỹ năng cao giai thân thể siêu phàm này không chỉ giúp lực lượng của Tô Giang được tăng cường mà còn khiến thân thể được tăng cấp toàn diện, khiến tế bào thân thể trở nên càng sinh động hơn, tốc độ trao đổi chất cũng được đẩy nhanh, từ đó, nhu cầu ngủ cũng bị giảm mạnh.

Nói một cách khác, người bình thường mỗi ngày cần phải ngủ đủ 8 tiếng mới đủ giấc, mà Tô Giang chỉ cần 6 tiếng, thậm chí là càng ít hơn đã có thể giữ tinh lực dồi dào, đầu óc tỉnh táo.

“Chậc… kỹ năng rác rưởi, khiến mình không thể cảm nhận được sự tươi đẹp của ngủ nướng.”

Tô Giang lặng lẽ thở dài một phen, sau đó bất đắc dĩ phải rời giường rửa mặt rồi xuống lầu rời khỏi tiểu khu ăn sáng.

“Ông chủ, vẫn như cũ, một phần tiểu long bao, một bát sữa đậu nành.”

“Được rồi, cậu chờ chút nha!” Ông chủ nhiệt tình đáp lại, sau đó bắt đầu nhanh tay nhanh chân chuẩn bị bữa sáng.

Tô Giang tìm một vị trí bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, chỉ chốc lát sau, ông chủ đã bưng một bát tiểu long bao nóng hổi tới.

Ngay sau đó, ông ấy lại đặt một bát sữa đậu nành cũng nóng hôi hổi lên bàn.

“Cảm ơn ông chủ.”

Tô Giang vừa ăn bánh bao vừa lướt di đông. Hình như đêm qua lão Trương gửi tin nhắn trong nhóm, nhưng hắn không biết.

“Hoạt động vui chơi? Đại học Giang Nam có hoạt động này từ bao giờ vậy?”

Tô Giang nhìn nhìn, đại khái ý của lão Trương là vì giảm bớt áp lực học tập của sinh viên năm nhất, tuần sau trường sẽ tổ chức hoạt động vui chơi.

Vì hoạt động này, nhà trường không tiếc chi tiền bao trọn khu vui chơi lớn nhất Giang Đô thành.

“Trường học tốt bụng tới thế ư?”

Trong lòng Tô Giang đầy nghi ngờ, nhưng ngay sau đó hắn đã nghĩ rõ ràng.

“Rất có thể là bộ giáo dục lại gây áp lực cho trường học rồi, đoán chừng phía trên lại sắp bình chọn trường đại học đẹp nhất gì đó nữa nên mới làm mấy trò này.”

Nhưng lão Trương lại viết trong nhóm là, hoạt động này dựa trên tinh thần tự nguyện, muốn đi thì đăng ký trong nhóm, hơn nữa còn phải ký cam kết, lỡ trong quá trình vui chơi có xảy ra chuyện gì nhà trường sẽ không chịu trách nhiệm.

Tô Giang nhìn lướt qua ghi chép trong nhóm, khéo miệng không nhịn được co quắp.

“Không ai đăng ký… Đám người này nghĩ thế nào vậy?”

Tô Giang không quan tâm được nhiều tới thế. Hiếm lắm trường học mới chịu chi như vậy, ngu sao không đi?

Thế là hắn đăng ký trong nhóm.

Gần như ngay sau khi hắn gửi tin nhắn đi, trong nhóm xuất hiện ngay mấy tin nhắn đăng ký đi.

Tô Giang chú ý tới, tin nhắn của Vương Tử Dương gần như xuất hiện ngay sau tin nhắn của hắn, chỉ chậm hơn hắn có mấy giây.

“Đám nhóc con này, không ngờ chúng lại đang chờ chim đầu đàn?”

Tô Giang vừa bực mình vừa buồn cười, sau đó hắn cũng không quan tâm nữa, thuần thục ăn sáng xong, trả tiền rồi về nhà học đi.

Không sai, bạn không nhìn lầm đâu, đúng là học thật.

Tuy thành tích của Tô Giang đã rất tốt rồi, nhưng vì chuẩn bị cho cuộc thi, mỗi ngày hắn đều sẽ dành thời gian để làm hai đề thi năm vừa rồi.

11 giờ trưa, An Nhu gọi điện thoại tới.

“Lưu manh Tô Giang, dậy chưa?”

Giọng nói linh hoạt thanh thúy của An Nhu truyền tới từ đầu bên kia điện thoại làm Tô Giang sửng sốt vài giây.

“… Dậy rồi, mình có thể yêu cầu đổi xưng hô khác không?”

“Không thể! 10 phút sau xuống dưới cổng tiểu khu chờ, mình sẽ tới đón cậu. Nếu mình tới mà chưa thấy cậu, cậu nhất định phải chết!”

An Nhu nói xong, không đợi Tô Giang trả lời cô đã trực tiếp cúp điện thoại.

“Tút tút tút…”

Tô Giang đặt di động xuống, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Vị đại tiểu thư này, đúng là hết thuốc chữa.

Tô Giang đi tới trước tủ quần áo trong phòng, tùy tiện chọn một chiếc áo ngắn tay màu trắng nhẹ nhàng, lại khoác thêm một chiếc áo jacket màu trắng gạo bên ngoài.

Vuốt sơ qua quần áo, bảo đảm quần áo không có vết nhăn rồi hắn mới soi mình trong gương, cảm thấy ăn mặc thế này cũng tạm ổn.

Sau đó hắn nhàn nhã bước ra khỏi cửa phòng, không nhanh không chậm đi về phía cổng khu dân cư.

Vài phút sau, chiếc xe hơi màu đen quen thuộc chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt hắn. Cửa xe nhẹ nhàng mở ra, An Nhu ưu nhã bước xuống.

Trùng hợp là, hôm nay An Nhu cũng chọn một chiếc áo khoác màu trắng gạo, bên trong là áo sơ mi kiểu nữ màu trắng rất đẹp, phía dưới thì mặc chiếc váy ngắn màu đen, cặp chân thon dài bị đôi vớ đen hoàn mỹ bọc lấy.

Hai người đứng chung một chỗ, hai chiếc áo khoác trắng gạo tô điểm cho nhau, trông cứ như đồ đôi vậy.

Hơn nữa cả hai người đều đẹp, trong lúc nhất thời, hai người thu hút được không ít ánh nhìn.

An Nhu hơi nhíu hàng mày thanh tú, quan sát kỹ Tô Giang: “Cậu định mặc thế này đi gặp anh mình?”

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu

Truyện Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.