Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặc đồ đôi tới An gia

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Chương 25: Mặc đồ đôi tới An gia

Hắn ta chỉ thấy trên người Tô Giang có điểm đặc biệt nhưng chưa từng suy nghĩ kỹ càng xem, vì sao một học sinh lại có thể có năng lực tới vậy.

“Chẳng lẽ cậu ta không phải học sinh?”

“Không, cậu ta đúng là học sin thật.” An Minh Kiệt đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, nhìn bóng đêm bên ngoài:

“Chỉ có điều, chúng ta không thể coi cậu ta như một học sinh bình thường được.”

“Giống như Lâm Hối, nếu chúng ta còn coi cậu ta chỉ là học sinh, vậy kết cục của mặt sẹo hôm nay chính là kết cục của An gia sau này!”

Lý Tài gật đầu tán đồng. Sở dĩ hôm nay mặt sẹo với Lâm Hối phải lâm vào kết cục như vậy, suy cho cùng cũng là vì từ đầu bọn họ đã không đặt Tô Giang vào mắt.

“Chuyện Tô Giang tạm thời không vội, ngày mai tôi gặp cậu ta rồi nói.”

“Hiện tại chuyện càng quan trọng hơn là cuộc gặp gỡ của Phong gia với người của gia tộc thuộc khu vực màu xám.”

An Minh Kiệt đi lướt qua ánh đèn vàng ấm trong phòng làm việc, chậm rãi tới bên cạnh chiếc bàn gỗ phong cách cổ xưa.

Trên mặt bàn có một bàn cờ lẳng lặng nằm đó, hắn ta tiện tay lấy một quân cờ đen từ trong hộp cờ ra, nhẹ nhàng nắm trong tay.

“Đúng rồi, tối ngày mai bọn hắn sẽ gặp gia tộc long đầu của giải đất màu xám, chúng ta phải làm thế nào đây?”

Trên mặt Lý Tài lộ ra vẻ lo lắng rõ ràng. Hắn ta biết rõ lần gặp này có tầm quan trọng thế nào với An gia, chỉ cần có chút sai lầm thôi cũng có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của cả gia tộc.

“Thả lỏng, đừng căng thẳng quá như thế…”

Giọng nói của An Minh Kiệt như gió xuân nhẹ nhàng, không chút hoảng hốt: “Gia tộc long đầu của giải đất màu xám không thể nào liên thủ với Phong gia đâu.”

“Vì sao?” Lý Tài nghi ngờ hỏi.

An Minh Kiệt mỉm cười, nhẹ nhàng đặt quân cờ đen trong tay lên bàn cờ, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Hắn ta ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy nhìn Lý Tài: “Bởi vì Phong gia không có năng lực đó.”

“Từ cổ chí kim, phàm là liên thủ, tất phải có lợi ích qua lại. Mà trong ngắn hạn, tuy Phong gia có lượng tài nguyên nhất định, nhưng nhìn về lâu dài, Phong gia suy bại là chuyện hiển nhiên.”

“Trong một đời trẻ tuổi của ba đại gia tộc hắc đạo Giang Đô thành, An gia có An Minh Kiệt ta, Lâm gia có Lâm Hối, mà Phong gia thì sao?”

“Một đời trẻ tuổi của Phong gia không có người nào có thể gánh trọng trách lớn, cho đến nay, Phong gia vẫn do gia chủ Phong Thừa Nghiệp chèo lái.”

“Chỉ cần gia tộc long đầu của giải đất màu xám có chút đầu óc, chắc chắn sẽ không đầu tư vào một gia tộc đã được định trước sẽ suy sụp như thế.”

Lý Tài nghe An Minh Kiệt phân tích xong, nghi ngờ trong lòng lập tức tiêu tán hơn phân nửa, rồi hắn lại hỏi với giọng khó hiểu:

“Vậy nếu gia tộc long đầu của giải đất màu xám không muốn liên thủ với Phong gia, sao bọn hắn còn cố ý sắp xếp thời gian gặp mặt Phong gia?”

“Ha ha.” An Minh Kiệt cười khẽ một tiếng: “Người bọn hắn muốn gặp không phải Phong gia, mà là tam đại gia tộc Giang Đô thành.

“Nói vậy, hẳn Lâm Hối cũng nhìn thấu điểm này cho nên mới nói tin tức này cho cậu biết?”

Lý Tài gật đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ. Hắn ta nhìn An Minh Kiệt với ánh mắt kính nể, trong lòng cũng thầm thấy may mắn.

May là An gia có một nhân vật như An Minh Kiệt. Mấy năm nay, nếu không có An Minh Kiệt, An gia đã không thể ép Lâm gia một đầu.

Nhưng vào lúc này, bàn tay đang xoay quân cờ của An Minh Kiệt hơi ngừng một lát, hệt như hắn ta đã nghĩ tới điều gì.

Hắn ta mỉm cười, trong mắt lóe lên tia sáng, lẩm bẩm nói: “Nhìn như thế, ngày mai đúng là một cơ hội…”

Ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng.

Tô Giang từ từ mở mắt, trong mắt còn lộ ra chút mê man.

Hắn vươn tay lần mò tìm di động tới, nhìn thời gian trên màn hình, 7h đúng, đối với một học sinh, hiện tại vẫn còn sớm.

Hắn vốn định chìm vào mộng đẹp lần nữa. Dù sao thì theo đồng hồ sinh học của hắn, vào giờ này hắn vốn nên chìm trong giấc ngủ say.

Nhưng mà dù Tô Giang có cố gắng ngủ tới mức nào cũng không thể ngủ được nữa, đối với hắn, cảm giác đột nhiên tỉnh táo hẳn thế này đúng là cực kỳ hiếm thấy, thậm chí có thể nói là hơi bất hợp lý.

Theo lý, tối thiểu hắn cũng phải ngủ thẳng tới 12 giờ trưa.

Nào có sinh viên (1) lại thức giấc lúc 7 giờ sáng?

(1) Chương đầu tác cho nam chính học cấp ba, sau đó tác sửa lại, cho nam chính học đại học, những tình tiết khác không đổi nha mọi người =))

Thực ra thì mình thấy hơi vô lý, kiểu ban đầu nam chính học cấp ba tỏ tình trong lớp bị viết bản kiểm điểm mới hợp lý, chứ đại học rồi cùng lắm cũng chỉ bị giảng viên mắng vì quấy rầy trật tự lớp học thôi chứ ai mà bắt viết bản kiểm điểm, cấm yêu đương nữa

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.