Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Hối

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

Chương 19: Lâm Hối

Còn chưa nói hết lời, Tô Giang đã sởn tóc gáy. Hắn thấy Lý Tài đột ngột hành động, bổ nhào về phía hắn hệt như con báo săn mồi.

Đối mặt với hành động tập kích bất ngờ của Lý Tài, Tô Giang không kịp do dự. Hắn dựa vào phản ứng bản năng tới từ kỹ năng tinh thông cách đấu mà đạp mạnh một cái lên đất, lộn ngược ra sau tránh đi công kích của Lý Tài.

“Phản ứng thật nhanh!”

Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong lòng Lý Tài. Trong mắt hắn ta, động tác của Tô Giang chứng tỏ Tô Giang là một võ sĩ!

Không chờ Lý Tài tiếp tục tấn công, Tô Giang lấy thế sét đánh không kịp bưng tai vươn tay chống sofa nhảy dựng lên, đá thẳng về phía đầu Lý Tài.

Hắn nhịn Lý Tài lâu lắm rồi.

Ban đầu là bắt hắn phải trả tiền mì lạnh nướng, dọc theo đường đi còn hiếp bức hắn.

Nhưng nghĩ tới đối phương là người An gia, còn có thể tính là nửa anh trai của An Nhu, Tô Giang đã định bỏ qua rồi.

Nhưng việc Lý Tài không nói hai lời trực tiếp ra tay như vậy khiến cơn tức trong lòng Tô Giang trào lên.

Lão hổ không phát uy, các người lại tưởng tôi chỉ là học sinh tầm thường không có gì lạ?

Rầm!

Phản ứng của Lý Tài cũng có thể tính là nhanh, gần như ngay nháy mắt khi Tô Giang có động tác, hắn ta đã ý thức được nguy hiểm.

Vừa kinh ngạc, hắn ta vừa vô thức giơ cánh tay lên che kín đầu mình, ngăn cản một cước như lôi đình kia.

Thế nhưng động tác của Tô Giang lại nằm ngoài dự đoán của Lý Tài.

Vào chớp mắt khi hai người va chạm, Tô Giang xảo diệu lợi dụng cánh tay đang đón đỡ công kích của Lý Tài làm điểm tựa, thân thể xoay tròn 180 độ giữa không trung, cái chân còn lại của hắn đá nhanh ra, một đá nhắm chuẩn lồng ngực Lý Tài.

Một tiếng vang nhỏ quanh quẩn trong không khí, thân thể Lý Tài bị một đá này làm ngã về phía sau, hắn ta phải lộn một vòng dưới đất mới miễn cưỡng ổn định thân thể.

Hắn ta nhanh chóng đứng dậy, trong mắt đầy kinh hãi.

Thân là tay đấm số một An gia, đã rất lâu rồi hắn không phải chịu thua thiệt trong bất kỳ trận đánh tay đôi nào.

Nhưng mà, người thiếu niên trông chẳng có mấy bắp thịt trước mắt lại lộ ra kỹ xảo cận chiến kinh người, đúng là khó có thể tin nổi.

“Cậu học kỹ xảo cận chiến này từ ai?”

“Tự học trên mạng.”

“…”

Thần mẹ nó tự học trên mạng, tưởng ông đây bị ngu sao?

Nhưng ở độ tuổi như Tô Giang đã có được thân thủ như vậy, chứng tỏ bản thân hắn có thiên phú cách đấu rất mạnh!

Tô Giang hơi bất đắc dĩ, hắn cũng không thể nói là hệ thống cho hắn được, kiểu nói đấy còn không đáng tin cậy bằng việc tự học trên mạng.

“Kỹ xảo không tệ thật, đáng tiếc không đủ lực.” Lý Tài vuốt vị trí vừa bị Tô Giang đá, không tới nơi tới chốn.

“Còn nữa, tố chất thân thể của cậu có vẻ không xứng với kỹ xảo cận chiến cậu có, từ một mức độ nào đó, nó đã hạn chế khả năng phát huy của cậu.”

“Cho dù kỹ xảo của cậu có tốt nhưng không có đủ lực với sức bền chống đỡ thì chỉ như lâu đài trên không, cuối cùng cũng sẽ đổ nát.”

Trong giọng điệu của Lý Tài mang theo một chút tiếc hận, phảng phất như hắn ta đã thấy được một khối ngọc thô chưa được mài dũa.

“Được rồi, đá một đá cũng coi như hả giận rồi, trở về đi.”

Lý Tài phủi tay, trên mặt lộ ra ý cười hài lòng.

Hắn ta nghe An Minh Kiệt nói Tô Giang có thân thủ không tệ, trong lòng cũng hơi tò mò. Hiện tại, sau khi thử một lần, quả nhiên Tô Giang không khiến hắn ta thất vọng.

Tô Giang gật đầu, hắn cũng biết tố chất thân thể của mình không được, nếu còn đánh tiếp, đoán chừng hắn chỉ có nước bị đánh.

Hắn là người làm việc có chừng mực, thế là hắn cầm lấy bát mì lạnh nướng của Lý Tài trên bàn, đi thẳng ra ngoài.

Lý Tài: “???”

“Này! Đó là mì lạnh nướng của tôi!”

“Tôi trả tiền.”

Tô Giang cũng không quay đầu lại. Mì lạnh nướng của anh?

Anh nằm mơ đi thôi.

Tiền là tôi trả, nếu hôm nay anh có thể ăn được một miếng mì, tôi không mang họ Tô!

Lý Tài nghe thấy vậy lại cười cười, cũng không tức giận.

Không hiểu tại sao, cá tính và sự nổi loạn của Tô Giang rất hợp ý hắn ta.

Tô Giang mới vừa đẩy cửa phòng đi ra đã thấy nhân viên phục vụ lúc nãy vội vàng lật đật chạy tới.

“Lý ca, không tốt!”

Phục vụ vừa nhìn thấy Lý Tài đã chẳng màng tới việc thở dốc nữa, vội vàng nói: “Người Lâm gia tới, là… là Lâm Hối!”

“Cái gì? Sao Lâm Hối lại tới nơi này?”

Lý Tài nghe vậy nhíu mày, hắn ta chẳng quan tâm tới Tô Giang nữa mà vội vàng chạy xuống lầu.

Tô Giang thấy thế lại chép miệng, cảm thán, làm hắc đạo cũng không dễ dàng gì. Nhưng mấy chuyện này chẳng liên quan gì tới hắn, hắn chỉ là một học sinh bình thường không có gì lạ thôi.

Ở tầng một, một thanh niên trẻ tuổi thản nhiên tự đắc ngồi trên ghế tròn chỗ quầy bar.

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.