Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Diễm Tê Giác

Tiểu thuyết gốc · 1588 chữ

Trên đường đi Huyền lão có đuổi đi một con tầm ba vạn năm Thánh Diễm Tê Giác, thuộc tính bao gồm quang minh và lửa, hẳn là thích hợp với Đái Hoa Minh.

Lại nói về loài Tê giác, đây là loại hồn thú có khả năng cao nhất về tỷ lệ rơi ra hồn kỹ đột kích, so với các dạng báo, sói, hùng sư đều không có cao bằng.

Thánh Diễm Tê Giác có rất nhiều phương thức tấn công, để bù đắp cho thiếu sót về khả năng đột tiến một hướng duy nhất của nó, mỗi một lần đột tiến của Thánh Diễm Tê Giác đều mang theo hiệu ứng phụ trợ.

“Ồ, nghe có vẻ rất thích hợp a!” Đái Hoa Minh nghe Mặc Vân kể về loài hồn thú mà bọn họ chuẩn bị đi săn liền tỏ vẻ hưng phấn.

Bối rối đi qua liền là tập trung nghiêm túc, sắp tới bọn cậu chuẩn bị đối mặt với ba vạn năm hồn thú nha!

Hai người phi hành tốc độ rất nhanh, chỉ mới khoảng nửa tiếng đồng hồ, cả hai đã xuất hiện ở trên bầu trời khu rừng phương hướng ngược lại Tinh Đấu Sơn Mạch

Ở đây coi như có điều gì diễn ra thì Quân doanh cũng không để ý nhiều.

Đái Hoa Minh nhìn thấy một con phi hành hồn thú cấp cao xông tới, cậu liền cảm giác căng thẳng chuẩn bị đột kích

“Bình tĩnh, nó không thấy chúng ta!” Mặc Vân đúng lúc nói, nếu như Đái Hoa Minh manh động liền có khả năng gặp phải phiền phức lớn.

Chỗ ở của một Vạn năm hồn thú thường rất ít khi có một con Vạn năm hồn thú khác, Thánh Diễm Tê Giác không phải là loài hồn thú sống theo đàn.

Bớt gây rắc rối liền có thể càng sớm hoàn thành đợt săn hồn này!

“Thiệt sao?” Đái Hoa Minh khuôn mặt đổ mồ hôi có hơi khó tin hỏi, bất quá ngay khi con vạn năm hồn thú ở trên trời bay vụt qua phía sau người bọn cậu Đái Hoa Minh liền chịu phục.

Khả năng đánh lừa quá đỉnh cao, ngang nhiên đi xuyên qua đối phương mà con vạn năm hồn thú phía sau còn không hề nhận ra.

Chớp mắt, cả hai liền tiến đến bên trong khu rừng, phạm vi tìm kiếm hẳn là không quá xa, vừa rồi Huyền lão đánh đuổi nó sang bên này

“Chúng ta cần phải làm gì?” Đái Hoa Minh đã chuẩn bị sẵn sàng gọi ra võ hồn tới chiến đấu

“Đợi một lát!” Mặc Vân vẫn rất bình thản nói, sinh tồn trong khu rừng không phải là điều gì xa lạ với cậu.

Tiếc là lúc này Thể sinh linh đã rơi vào ngủ say hai năm, nếu không thì cậu cũng tranh thủ cơ hội này để đi tàn sát một đợt hồn thú.

Ánh sáng của những thân cây phía dưới đang bắt đầu truyền lại cho Mặc Vân, nếu nói lúc trước Mặc Vân chỉ có thể dựa vào khu vực có thực vật để dò xét, như vậy hiện tại cậu có thể dựa vào cường nguyên tố đến đánh giá.

Đưa tầm nhìn về phía bên trái, Mặc Vân nhíu mày tập trung, cảm giác này làm cho Đái Hoa Minh bất chợt rùng mình.

Cậu đoán rằng nếu như bị Mặc Vân khóa chặt sợ rằng kế tiếp liền là một cơn ác mộng khó quên.

“Tìm tới rồi!” Mặc Vân cảm nhận được một nguồn nguyên tố quang minh đang di chuyển, hơn nữa cường độ còn không yếu.

Một nhóm nguyên tố quang minh lẻ loi cường độ cao có thể di chuyển, còn có thể là ai khác?

Bất quá để chắc chắn, Mặc Vân sử dụng tinh thần lực cẩn thận phóng tới quan sát, cuối cùng xác định được đối tượng liền lần nữa túm lấy Đái Hoa Minh phóng lên

“Đại ca, có thể đừng chơi thô bạo như vậy được không?” Đái Hoa Minh khóc không ra nước mắt

“Muốn hồn hoàn sao?” Mặc Vân lườm một cái, Đái Hoa Minh liền im lặng

“Muốn, tốt, đại lão tùy ý!” Đái Hoa Minh lập tức ngoan ngoãn.

Chẳng mấy chốc đập vào mắt hai người Mặc Vân và Đái Hoa Minh là một con Thánh Diễm Tê Giác xinh đẹp, hoặc là nói rất có cảm giác thần thánh.

Thân hình mang đặc trưng của loài tê giác, phần sừng bén nhọn có thể đâm thủng mọi tấm khiên nào, cơ thể rắn chắc sở hữu lực lượng mạnh mẽ.

Ánh sáng phát ra từ phần sừng và bốn chân giống như là cái thần thú đạp bước nhầm lẫn xuống nhân gian.

Thánh Diễm Tê Giác phát hiện có ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, kèm theo đó là một dự cảm nguy hiểm ập đến.

Bất quá Thánh Diễm Tê Giác vẫn còn chưa phát hiện được đối thủ ở đâu.

Có điều nó biết chỉ cần kẻ thù bước thêm một bước vào phạm vi của mình, nó liền sẽ định vị được đối phương.

Thánh Diễm Tê Giác bước trên mặt đất, những lùm cỏ không bị ngọn lửa Thánh diễm đốt cháy, xem ra chủ thuộc tính là quang minh, kèm theo ngọn lửa hoặc là mô tả hình dáng, hoặc là có thể kích hoạt nhiệt lượng.

“Chúng ta làm sao giờ?” Đái Hoa Minh dùng hệ thống liên lạc nhắn tin hỏi thăm đại lão.

“Lên thôi, trước tiên phóng thích ra toàn bộ những gì cậu có đi!”

Mặc Vân dứt lời liền ném Đái Hoa Minh xuống, rời khỏi vòng tay của Mặc Vân, sự hiện diện của Đái Hoa Minh liền hiển lộ rõ ra trước mặt Thánh Diễm Tê Giác!

Con tê giác đã chờ đợi sẵn mục tiêu để tấn công, cả cơ thể liền bật phóng đâm tới, quá nhanh, quá nguy hiểm.

Đái Hoa Minh nghĩ rằng mình sắp tè ra quần rồi, có như vậy hố nhau không đại ca?

Tuy vậy Đái Hoa Minh vẫn kịp thời làm ra phản ứng, vội vàng lăn người, né sang hướng đâm tới của Thánh Diễm Tê Giác.

Cây sừng bén nhọn chọc xuyên qua một tảng đá lớn, giống như không có chuyện gì, Thánh Diễm Tê Giác quay người lại, tảng đá đứt đôi thành hai.

Nhát chém ngọt xớt!

“Mẹ nó, tấn công mạnh như vậy?” Đái Hoa Minh vừa lăn mình né ra liền vội vàng dùng Hồn kỹ thứ nhất, Bạch Hổ Kim Cương Biến đến tăng cường phòng ngự tấn công và tốc độ

Cơ thể xuất hiện đặc trưng của Bạch Hổ, đồng thời vội vàng lùi về sau, phạm vi khu vực xung quanh Thánh Diễm Tê Giác xuất hiện cảm giác thiêu đốt.

Máu giống như muốn bốc hơi, Đái Hoa Minh nếu chậm một bước liền trực tiếp trở thành thây khô

“Đựu, đùa ta sao? Cơ mà… ông đây không sợ mày!” Đái Hoa Minh phát hiện Mặc Vân vẫn chưa ra tay, cậu cũng biết là Mặc Vân đang kiểm tra chính mình.

Lần trước gặp mặt, thực lực của cậu cũng quá không lên được mặt bàn, lần này nếu không chứng tỏ một chút liền quá tệ hại rồi.

Hừ! Dù sao cũng là người chơi, đối với một cái súc sinh vạn năm chẳng lẽ còn chống cự không được?

ẦM!

Thánh Diễm Tê Giác lần nữa xông lên, Đái Hoa Minh tiếp tục né, đồng thời sử dụng Bạch Hổ Thần Quyền đến chống lại.

Nguyên tố của Đái Hoa Minh còn chưa tới mức Cực hạn quang minh, nhưng đối chọi lại Thánh Diễm Tê Giác đã đủ rồi.

Cản lại đối phương một chút, hồn hoàn thứ hai phát sáng lên, trực tiếp dùng ra Bạch Hổ Gào Thét

RỐNG!!!!!!

Âm thanh inh tai nhức óc khiến cho Mặc Vân cũng phải nhíu mày, hay lắm, còn có hiệu quả của siêu âm tần số cao, đúng là không thể khinh thường được.

Hiệu quả của Bạch Hổ Gào Thét có thể làm tê liệt đối thủ trong mười giây, đối với cấp độ cao hơn mình, hiệu quả giảm bớt, đối với Hồn Đế cũng có thể tê liệt năm giây, tuy nhiên nếu bị phòng ngự hoặc trực tiếp cản lại bằng Tinh thần lực mạnh mẽ có thể vô hiệu hóa chiêu này.

Hồn kỹ này là hồn kỹ trưởng thành, cứ tăng lên một đại cấp độ liền tăng thêm mười giây tê liệt, đừng nghĩ thời gian như vậy là ngắn, thật chất là rất dài!

Nghĩ đến cảnh Đái Hoa Minh đột phá làm Phong hào đấu la coi, đột nhiên rống một cái, đối thủ liền đứng như chết cả phút đồng hồ mặc kẻ thù xâu xé

Bất quá Bạch Hổ Gào Thét đến rất bất ngờ, không thể lúc nào cũng chặn liên tục được.

Thánh Diễm Tê Giác trực tiếp trúng chiêu, bất quá rất nhanh liền có thể vùng ra, đúng lúc này Mặc Vân hiện thân

“Đại ca của ta, cuối cùng cậu cũng chịu ra nha!” Đái Hoa Minh thở phào một hơi, trực diện đối đầu một con Vạn năm hồn thú không phải điều gì vui vẻ ở cấp độ Hồn Tôn đâu.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 273

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.