Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện: Đi săn tập thể tại nhà

Tiểu thuyết gốc · 1477 chữ

Cái này diễn ra trước buổi cắm trại được nhắc đến ở chap 1 nha. Còn cụ thể vào lúc nào thì đoán xem.

-----Vào chuyện-----

"Cạch", cánh cửa Slender Mansion mở ra và hai cậu bé khoảng 12 tuổi bước vào. Một người có mái tóc bạc và làn da màu xám nhạt, người còn lại có mái tóc đen tủa nhánh cùng những vết máu khô dính đầy trên người. Cả hai đều có đôi mắt màu đỏ như máu. Nói đến đây thì ai cũng đoán được là ai rồi, người thứ nhất là Dark Link còn người kia là Glitchy Red.

- Red, sao người cậu đầy máu vậy? - Slenderman ngạc nhiên hỏi.

- Chuyện dài lắm. - Dark Link trả lời và thuận lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra.

-----Khoảng nửa tiếng trước-----

Dark Link và Red đang đi dạo quanh phố. Cứ khoảng 1 tháng một lần, đại gia đình Slenderman sẽ cùng nhau đi săn ở một khu chung cư hoặc căn biệt thự nào đó và địa điểm sẽ là do các sát nhân nhất trí chọn, nhưng bắt buộc phải là một nơi vắng người qua lại vào buổi tối. Vì thế nên cứ vào ngày này là những sát nhân có thể hóa trang thành người bình thường lại ra ngoài tìm một "bãi săn" ở đâu đó trong thành phố.

Trở lại với hai sát nhân nhỏ của chúng ta, họ cứ vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh. Cả hai lơ đãng đến mức không biết mình đã va phải một tên cao kều cùng 3 tên đàn em của hắn khiến chai nước tên đó đang cầm đổ luôn lên người hắn. Khổ nỗi hắn lại còn là bạn cùng lớp và thường xuyên cùng tên Andy bắt nạt họ nữa chứ (xem lại chap 11). Hắn túm lấy cổ áo Red kéo về phía mình và gầm gừ:

- Mày làm cái gì thế hả?

- Không phải cậu mới là người va vào tôi à. - Red đáp trước khi gỡ tay hắn ra khỏi cổ và nhẹ nhàng lùi về chỗ Dark Link.

- Hừm, cũng mạnh miệng đấy. Vậy thì mày nên chuẩn bi tinh thần thăm quan bệnh viện một chuyến đi. - Hắn nói trong khi bẻ ngón tay răng rắc, lộ rõ vẻ tự tin vào sức mạnh của mình. Cũng phải thôi, cả 4 đứa bọn chúng đều cao to hơn hẳn hai người đối diện chúng.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, Dark Link hỏi Red:

- Cậu có mang vũ khí theo không?

- Có. Cậu định giết chúng à? - Red trả lời với âm lượng nhỏ nhất có thể.

- Chứ sao, chẳng lẽ đứng yên chịu chết.

- BỌN MÀY THÌ THẦM CÁI GÌ THẾ HẢ?!! - Một trong đám đàn em lao lên định tấn công nhưng Dark Link né sang một bên, túm lất tay hắn và bẻ ngược ra sau, không quên dùng thân mình đập mạnh người tên đó xuống đất, khiến hắn vỡ sọ mà chết luôn. Mấy tên còn lại ngớ người ra rồi cũng xông lên để trả thù cho đồng bọn. Một kẻ xông về phía Dark Link những cậu tránh đòn của hắn một cách dễ dàng rồi chụp lấy chậu hoa vỡ ngay bên cạnh mà đập vào đầu tên đó. Lúc này cậu nghe thấy loáng thoáng câu nói "Am I a joke to you" của Red và quay mặt lại trước khi thấy cảnh cậu bạn của mình đang đâm liên tiếp vào người tên cầm đầu trong khi tên cuối cùng đang nằm bên cạnh với một nhát đâm ngay giữa mặt. Dark Link đứng tựa lưng vào tường đợi. Sau khi Red đâm cơ thể dưới đất thành một đống thịt bầy nhầy thì cả hai đi về khu rừng một cách kín đáo.

-----Trở lại hiện tại-----

Slenderman thở dài sau khi nghe mọi chuyện. Bao nhiêu người không chọc lại đi chọc hai đứa này. Nhìn chúng "hiền hiền" vậy thôi chứ đâu có nghĩa là chúng không biết cách giết người đâu. Nhớ hồi trước hai đứa nó với Ben còn hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt nguyên một băng đảng mới nổi nữa cơ mà.

- Ta hiểu rồi. Nhưng lần sau thì đừng có giết luôn như thế, các cậu có thể đánh ngất chúng được mà. - Slenderman nhắc nhở

- Nhưng bọn nó làm tôi thấy khó chịu. Với cả khung cảnh lúc đó cũng... rất là phấn khích. - Red nhún vai nói.

Slenderman thì rất là không biết nên nói gì với đám nhóc trước mặt. Đúng là đã vào cái nhà này thì chẳng đứa nào còn giữ được cái thứ "bình thường" của con người nữa. Mà nếu lỡ một ngày nào đó mà có đứa lại trở nên bình thường được thì chính đứa đó mới chính thức trở nên không bình thường.

- Slendy, thế bây giờ đi săn tập thể được chưa? - Jeff ngồi vắt vẻo trên cái tựa lưng ghế sô-pha hỏi.

- Chưa đâu. Vẫn chưa tìm được "bãi săn" thích hợp. Nếu cậu muốn đi săn ngay bây giờ thì cứ việc cầu nguyện là tự dưng có một nhóm học sinh đi thám hiểm trong khu rừng đi là được. - Slenderman trả lời.

Ngay sau khi ông trả lời thì cánh cửa lại được mở ra thêm lần nữa và hai bóng người bước vào. Đó là Toby và Ben với bộ quần áo dính máu.

- Về muộn thế. - Bloody Painter hướng mắt về phía hai người mới tới nói.

- Ừ. Gặp vài rắc rối ở khu thương mại nên giải quyết chút thôi. - Ben đáp

- Đám cớm sẽ tăng cao cảnh giác và đám con người cũng thế đấy. - Liu nhắc nhở.

- Rồi rồi, biết rồi mà. - Ben nói qua loa

- Chán quá. Muốn làm điều gì đó bình thường ghê. Hay là ngày mai chúng ta sẽ đi cắm trại nha mọi người. - Toby thả mình xuống ghế và than thở

- Ý hay đấy, nhưng không phải ai trong chúng ta cũng có ngoại hình bình thường và nó thu hút sự chú ý của mọi người lẫn lũ cớm. - Lost Silver phản bác

- Tôi có một thứ thuốc sẽ giúp mọi người trở lại bình thường trong 36 giờ, nên sẽ không sao đâu. Chúng ta có thể đi chơi để giải tỏa căng thẳng. - Dr. Smiley nói rồi lấy ra một lọ thuốc, nguyên liệu để làm nó khá hiếm nên cậu thường không lạm dụng nhiều.

- Vậy thì ý ngài thế nào, thưa ngài? - Masky quay sang hỏi Slenderman.

- Ba đồng ý đi nha. Con rất muốn đi. - Sally cất tiếng nài nỉ.

- Thôi được, nghe cũng khá thú vị. Nhưng chúng ta phải trở về trước khi thuốc hết hiệu lực và không được gây rắc rối. - Quý ngài không mặt suy nghĩ một lúc và nói.

- Vậy nếu có người hỏi tên chúng ta thì sao? Nó cũng sẽ gây rắc rối không nhỏ đấy. - E.J lên tiếng

- Có thể dùng tên giả, hoặc không trả lời. Mà chắc cũng không hẳn là cần thiết đâu. Nếu ngoại hình không như cũ thì cũng chẳng ai nhận ra cả. Chuyện trùng tên là điều có thể xảy ra mà. - The Pupperteer đáp.

- Thế dinh thự thì sao? Chẳng lẽ để nguyên mà không phòng bị gì. - Nina hỏi.

- Về dinh thự thì chắc cũng chẳng cần quan tâm đâu. Con người thường không đặt chân đến đây. Mà cho dù có thì chúng cũng nghĩ đây là căn nhà bỏ hoang và nghỉ lại, sau đó thì chúng ta sẽ có một bữa tiệc linh đình để bắt chúng im lặng mãi mãi. - Jill nở một nụ cười quái dị trước khi kết thúc câu nói của cô.

- Vậy thì tớ rất mong điều đó sẽ xảy ra, và càng nhiều người càng tốt. Như vậy sẽ vui hơn mà. Hehe. - L.J vừa cạp kẹo vừa nói.

- Được rồi, tất cả lên phòng chuẩn bị đi. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát vào lúc 7 giờ sáng. - Slenderman phán một câu.

- Nhưng làm gì có đồ cắm trại đâu? Đi bằng niềm tin à. Với cả nhỡ cả đám ngủ quên thì sao? - Jeff cũng lên tiếng hỏi.

- Ta sẽ gọi các ngươi dậy đúng giờ. Còn đồ cắm trại thì ta sẽ đến cửa hàng nào đó lấy, sẽ chẳng ai biết đâu. Các ngươi về phòng đi. - Quý ngài mảnh khảng phẩy tay đáp và cả lũ ngoan ngoãn (biết thân biết phận) lên phòng.

Còn tiếp

Các bạn cũng đoán được thời điểm diễn ra vụ này rồi đúng không? Và mình đã nhắc trước nên đừng ai hỏi sao cái chap này cứ sai sai nhá. Chap này đại loại như hồi tưởng ý

Bạn đang đọc Creepypasta Family [Fanfiction]: Ngôi Nhà Của Những Kẻ Sát Nhân sáng tác bởi PhuongLinh2107
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongLinh2107
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.