Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập Hợp Đi Nam Đấu Sơn

Phiên bản Dịch · 1137 chữ

Chương 71. Tập Hợp Đi Nam Đấu Sơn

Trần Tầm mang theo giọng nói run rẩy, chắp tay cúi đầu càng ngày càng thấp, mũ rơm bị tổn hại kia tựa như đang nói vận mệnh bất công.

"Có thể."

Nam tử Thanh Y gật đầu, lại bổ sung:

"Suy nghĩ thận trọng, hành trình nửa năm sau tới Nam Đấu Sơn cũng sẽ không dễ dàng."

Trong mắt Trần Tầm đầy vẻ kinh ngạc, vị sư thúc này không ngờ lại là một người mặt lạnh tim nóng, trầm giọng nói:

"Đệ tử tuyệt đối không hối hận."

Nam tử Thanh Y nhìn Trần Tầm thật sâu, lấy ra một đan phương, điểm cống hiến trong Bát Quái lệnh bài cũng bị thanh trừ.

"Đa tạ sư thúc."

Trần Tầm đưa hai tay nhận lấy lệnh bài, xoay người dắt Đại Hắc Ngưu rời đi.

Bọn họ ngự kiếm mà đi, rất nhanh đã trở lại trong Dược cốc, Đại Hắc Ngưu thậm chí bố trí không ít cơ quan ở không ít nơi, nếu có kẻ trộm xâm nhập, mỗi một chi tiết sẽ có biến hóa.

"Mu~"

Đại Hắc Ngưu gọi Trần Tầm, không có ai tới.

"Đi!"

Trần Tầm vui mừng, xông vào trong động phủ, vội vàng lấy ra đan phương Trúc Cơ.

"Thiên Hồng Quả, Nguyệt Lệnh Quả, Tích Trượng Hoa, Băng Uyên Thảo, Hàn Linh Thảo..."

Trần Tầm yên lặng đọc đan phương, con mắt càng mở càng lớn, chưa từng nghe nói qua, chưa từng thấy, chỉ có vài cây linh dược nghe nói qua.

Trúc Cơ đan tổng cộng có hai mươi bảy vị phụ dược, ba vị chủ dược, Địa Phách Đằng, Dương Tham Liên, Nam Mộc Diệp.

"Mu?"

Đại Hắc Ngưu cũng đưa đầu trâu ra quan sát tỉ mỉ, nhưng mà linh dược bên trong Dược cốc bọn họ lại không có lấy một mống.

"Trúc Cơ kỳ, đan điền hóa dịch, sinh ra thần thức, còn có kỳ diệu vô tận."

Trần Tầm thở dài, trong lòng không khỏi sinh ra hâm mộ, cũng muốn cảm thụ một chút cái gì gọi là thần thức, nghe nói so với cảm giác ngũ quan còn lợi hại hơn.

"Mu?"

"Nếu thật sự hao phí trăm năm không được Trúc Cơ, Ngũ Uẩn Tông cũng không có chỗ cho chúng ta dung thân."

Trần Tầm gằn từng chữ một, nhìn về phía Đại Hắc Ngưu, hai mắt ngưng tụ: "Nửa năm sau, bí cảnh Nam Đấu sơn, chúng ta đi!"

"Mu!"

Đại Hắc Ngưu đứng bật dậy, trong mắt dấy lên ý chí chiến đấu, toàn bộ tông môn tu tiên Càn quốc đều phải phái đệ tử đi, đây mới thật sự là chiến trường.

"Mỗi ngày ra ngoài tìm hiểu tin tức, chúng ta cũng phải bắt đầu chuẩn bị."

Trần Tầm nói, bọn hắn hoàn toàn không biết gì cả đối với Nam Đấu Sơn, ở đâu cũng không biết.

Một người một trâu chậm rãi nhìn về phía ngoài động phủ, trong ánh mắt đã xuất hiện một tia sát khí. Xem ra lần này thật sự phải động thủ rồi.

...

Nửa năm sau, Ngũ Uẩn Tông không ngừng có tiếng chuông vang vọng, các ngọn núi đều có mấy bóng người ngự kiếm mà đi, thần sắc bọn họ lạnh lùng, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi hướng Tông chủ phong mà đi.

Bí cảnh Nam Đấu Sơn của Càn quốc cứ mỗi hai mươi năm lại bắt đầu mở ra, các trưởng lão và các đệ tử cũng đều mang vẻ mặt chờ mong.

Nếu thu hoạch tương đối khá, tuyệt đối có thể khiến tông môn nâng cao một bước, không ít tông môn nhỏ đều quật khởi vì hành trình tới Nam Đấu Sơn.

Năm nay người xin tham gia rất nhiều, khoảng chừng mấy ngàn người, nhưng chỉ có thể dựa theo tông môn đại bỉ để ưu tiên sắp xếp, bình thường hai ngàn người đứng đầu danh sách đều có hi vọng.

Không ít lão nhân thần sắc ảm đạm, không có hi vọng.

Bọn họ thu dọn hành lý, chậm rãi đi xuống núi. Ngoài sơn môn có không ít phường thị, đều là Ngũ Uẩn Tông xây dựng, là nơi giao lưu của không ít tu sĩ.

Chấp Sự điện ngoại môn sẽ sắp xếp chức vị cho bọn họ, chờ đợi thời gian trôi qua, cuối cùng hóa thành một nắm đất vàng, có thể ngay cả tên cũng chưa từng bị người biết được.

Nhưng nội môn đệ tử lại lưu truyền một quy củ bất thành văn, không được tham gia chuyến đi Nam Đấu sơn này, bọn họ sẽ có Trúc cơ đơn.

Dược cốc nào đó trong Ngũ Uẩn Tông, trong một động phủ.

Bốn phía đều là tường đá mang theo vết rạn, mặt đất đang xây một cái hố đất, phía trên đặt một cái nồi lớn tối như mực, không ngừng bốc lên mùi thuốc nồng nặc do sương trắng tản ra.

Mà trong hố đất còn lưu lại một ít than củi, còn đang không ngừng nổ vang, trong động phủ đã không có một bóng người.

Hôm nay bầu trời trong xanh, không có một áng mây nhỏ, núi xa có cảnh đẹp, gió đưa ấm.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi ra khỏi Dược cốc mặt không biểu cảm, bắt đầu ngự kiếm mà đi, phương hướng cũng chính là Tông Chủ phong.

Ba năm này điểm trường sinh cũng thêm vào pháp lực, điểm trường sinh hiện tại của bọn họ:

Lực lượng, 21.

Tốc độ, 21.

Vạn vật tinh nguyên, 20.

pháp lực 11.

Nhưng sau khi nhìn thấy các vị đệ tử, trên mặt hắn lập tức treo đầy nụ cười ấm áp, bộ dáng mũ rơm vô hại.

Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu đi tới bên cạnh chúng đệ tử, ánh mắt tìm kiếm một bóng người trong đám người, chính là Cơ Khôn.

Bây giờ hắn đã đột phá Luyện Khí tầng chín, hăng hái như là tìm được tổ chức, bị chúng tinh củng nguyệt vây vào giữa, tiếng đàm luận không ngừng vang lên.

Trần Tầm cười nhạt, cũng không đi quấy rầy hắn, ánh mắt nhìn về phía đại điện Tông chủ, hắn và Đại Hắc Ngưu lại bị hấp dẫn thật sâu.

Trước đại điện Tông chủ lục tục có người không ngừng đến, tổng cộng bảy trăm đệ tử Luyện Khí kỳ, Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu đứng ở cuối cùng, không chút thu hút.

Mấy bóng người bay ra từ sau đại điện của tông chủ, bọn họ đạp không mà đi, khí thế cường thịnh, giữa bóng người còn mang theo vài tia sáng nhạt.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão (Bản Dịch) của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.