Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở mặt là trở mặt luôn

Tiểu thuyết gốc · 1278 chữ

"Chỉ là một chân tiên cảnh cỏn con có gì đáng nói "

"Không biết Hồ Vương sao lại dẫn theo a miêu a cẩu bên người "

"Đây là đồ chơi mới của ngươi sao?"

"Không còn sở thích với nữ nhân nữa sao?"

"Ngài chuyển qua nam sủng sao không tìm ta?"

Một giọng nói đầy khinh thường và vô lễ vang lên khi Long Thiên Lượng đang giới thiệu Dương Quân. Giọng điệu này dẫn đến vài ánh mắt nhìn lại, có khích lệ, có âm trầm giận dữ, âm trầm giận dữ là đến từ Dương Quân cùng Hồ Bạch Mai rồi

"Hừ...ngươi cũng đòi có tư cách làm nam sủng của ta?"

"Đây là nữ tế của ta, dù có không phải đi chăng nữa, ngươi có tư cách kêu gào?"

"Ngươi có tư cách phán xét bản Vương?"

Giọng nói vô lễ kia là một hoàng tử của Thiên Yêu hoàng triều, hắn là Long Thành con thứ của Long Á Long nhưng lại là con của Hoàng Hậu, khác với Long Thiên Lượng tuy là con trưởng nhưng lại chỉ là con của phi tần. Ở hoàng triều này không phân biệt con cả thì mẫu thân sẽ là hoàng hậu vì hoàng hậu là huyết thống cao quý dù là con thứ nhưng nếu là con của hoàng hậu đều sẽ nghiễm nhiên có thể kế thừa ngôi vị, nên Long Thiên Lượng dù có bản lĩnh hay dòng máu trong người vượt trội một chút nhưng vẫn phải bôn ba lôi kéo thế lực, dù không tranh nổi ngôi vị nhưng vẫn có một cánh thế lực có thể xưng vương xưng bá

"Bùm...

Bộp....

Á.....

"Ngươi dám đánh bản thế tử?"

...

.....

"Có gì không dám, hỗn láo thì ta thay Á Long dậy dỗ ngươi"

Hồ Vương Hồ Bạch Mai bất ngờ vung chưởng tát cho tên Long Thành một cái bạt tai suýt đi cả hàm tiền đạo, nàng đâu có kiêng nể ai mà một hoàng tử dám hô hào buông lời vô lễ

"Á Long, ngươi dạy dỗ con cái thật tốt"

"Hay là do Phượng Linh Lung nuông chiều quá?"

"Nên cho bản vương chút công đạo nào"

Á Long có thể là e ngại Hồ Bạch Mai chăng...chứ không lẽ một hoàng đế lại e dè một vương gia?

"Hồ Vương bớt nộ, Long Thành? Ngươi vô lễ quá, còn không mau mau xin lỗi Hồ Vương "

...

"Phụ hoàng à, ta đâu có nói gì sai đâu?"

"Hừ bản thái tử nhớ ngươi rồi, Hồ Vương ngươi chớ hối hận "

Tên Long Thành buông vài tiềng rồi định bỏ đi nhưng...Hồ Vương chút giận rồi, còn Dương Quân cơ mà

"Đứng lại, ta nghi ngờ ngươi bắt cóc Tuyết Ni nữ nhân của ta"

Bùm....

Dương Quân nói xong thì vung Kình Thiên Thương lượn một vòng cung trên cao cắm xuống đất ngay trước mặt chắn đường tên Long Thành kia định rời đi

"Khốn kiếp, sâu kiến cũng dám chắn bản Thái tử? "

"Cũng dám đối đầu bản thái tử? "

"Hừ, bản thái tử bắt hay không thì ngươi làm gì ta?"

Không biết vì sao Dương Quân lại nói tên Long Thành bắt Hồ Tuyết Ni, nhưng từ những lời lẽ của Long Thành mà Hồ Bạch Mai tự nhiên cảm thấy Dương Quân nói đúng, hoặc có thể là chỉ vì nàng tin tưởng Dương Quân

"Á Long, ngươi nên điều tra từ con của ngươi luôn đi"

"Ta cũng nghi ngờ hắn đứng sau chuyện này "

....

"Khốn nạn, ngươi? Hồ Vương hóa ra lại nghe lời một tiểu bạch kiểm nhân tộc?"

"Chắc là hắn lại cho ngươi ăn gì rồi sao?"

Bùm......

Bùm.........

"Hồ Vương dừng tay.....

.....

"Á Long.... Ngươi định đánh nhau với ta.....

.....

"Hồ Vương ngươi đừng quá.....

......

"Quá thì sao?.....

"Bản vương đâu có ngại các ngươi....

"Ngươi lại thiên vị con cái mà không sử lý công bằng.....

"Bản vương về dẫn quân nhập thành dạo chơi......

........

"Ngươi đừng có càn quấy.....

"Ta sẽ điều tra rõ ràng, trả công chúa hồ tộc về cho ngươi.....

"Long Thành, ngươi có bắt đi công chúa hồ tộc không?"

"Nói mau"

.........

"Có....là con muốn nàng ta về làm thái tử phi"

........

"Khốn nạn, hóa ra đúng là ngươi "

"Á Long, theo quy định sử lý công bằng của ngươi là gì?"

.......

"Không thể đâu Hồ Vương, nếu thái tử làm thì để hắn thả ra, đâu có thể làm theo luật"

Một vương gia của tộc nào đó nhìn như chim hay cầm nào đó đã lên tiếng khuyên ngăn

"Hừ...nào có lý đó, hoàng tộc sai thì không phải theo luật lệ sao?"

......

"Ngươi muốn đánh chết con trai của ta?"

Hồ Bạch Mai vừa nói xong thì một tiếng nói lanh lảnh thánh thót vọt đến, tiếng đến rồi hình mới đến. Dương Quân hắn lần đầu tiên thấy một thân ảnh đẹp như vậy, đầu hắn muốn lâng lâng, đẹp tuyệt...nếu để hắn đánh giá thì trước nay đây là người đẹp nhất hắn từng thấy, nếu so sánh thì Bối Tuyết Sương, Hồ Bạch Mai, Đinh Ngọc Mỵ, Cơ Ý Nùng... Vài nàng có thể ngang tầm nhưng thiếu hụt chút gì đó...

"Phượng Linh Lung?

"Thì sao hả? Con cái ngươi làm sai thì phải chịu, dám vô lễ bản vương, dám bắt cóc bị ổi, theo như luật thì hành vi hạ đẳng không xứng với địa vị làm bôi nhọ hoàng triều sẽ bị đánh chết"

"Ngươi cản sao? Á Long cản sao?"

"Các ngươi không làm gương được thì ta về dẫn binh vào thành mua sắm dạo phố"

......

"Hồ Vương? Ngươi? "

"Long hoàng à, cần phải chấn chỉnh ngay, để phiên vương làm càn thế này đâu còn gì là hoàng thất"

"Giờ nàng ta ở đây như cá trong chậu, còn không giam cầm lại"

"Xem binh lính hồ tộc có dám kéo đến không? "

......

Long hoàng Long Á Long như đăm chiêu suy nghĩ gì đó rồi không nhiều lời chỉ phất tay lên. Cái phất tay này có Dương Quân chưa hiểu lắm, còn Hồ Vương Hồ Bạch Mai mặt sầm xuống đanh lại, Long Thiên Lượng có chút lưỡng lự gì đó nhưng hắn đã lui về sâu bên trong, Phượng Linh Lung, Long Thành cùng tên khỉ...à Hầu Vương chứ, bọn chúng như mở cờ trong bụng, mặt mũi tươi tỉnh cười cợt . các vương hầu nhảy ra khỏi ghế, các binh lính a cẩu a báo nào đó ùa vào trong đại điện

"Tốt, rất tốt Bản Vương hôm nay xem ai dám cản bản vương rời đi"

Hồ Bạch Mai biết lần này dấn thân nguy hiểm không thể không buông tay sống mái một phen, nàng hóa thành bản thể luôn, một hồ ly bảy đuôi to lớn, thân thể lớn làm đại điện như chật chội nhỏ bé khó có khả năng chứa đựng nổi

"Dương Quân, ngươi tìm lúc thích hợp thì chạy mau "

"Ta có lẽ chống đỡ không nổi "

"Ngươi về dẫn binh của ta đến cứu"

"Ta chỉ chi trì được một chút thời gian "

Hồ Bạch Mai không muốn kéo theo Dương Quân vào, giờ này lành ít dữ nhiều nhưng Dương Quân đâu thể bỏ chạy, đâu thể bỏ lại một mình nàng, vừa là nhạc mẫu, mẫu thân của Hồ Tuyết Ni vừa là nữ nhân đã được hắn ân sủng cơ chứ

"Muốn đánh nhau? "

"Ta sợ sao?"

"Chiến thôi, ta đâu thể bỏ nàng ở lại"

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.