Có một người bạn tôi quen vào mùa hạ.. Và rồi cũng xa nhau vào mùa hạ.. Lúc ấy sao tôi lại chẳng mảy may nghĩ đến chuyện này.. Để bây giờ hối hận đc gì??
Thôi đành chúc cậu sống tốt vậy!!
Người bạn thân của tôi....
-
Cảm ơn người bạn thân đã cho tôi mùa hạ...dạy cho tôi biết ý nghĩa của mùa hạ quen nhau và mùa hạ chia xa...và cũng cảm ơn vì đã xuất hiện trong mùa hạ của tôi nhỉ...!
Lần này để thời gian kéo dài sự kiện hơi lâu mọi người thông cảm nha ^^ vì không phải ngày lễ mà là ngày hè...mà như vậy thì mới giống mùa hè chứ nhỉ ^^! Cho nên là cứ từ từ mà gửi cảm xúc nha...vì thời gian để chia sẻ cảm xúc với ai đó thì mỗi phút giây đều đáng giá mà nhỉ...! (Thật ra tại ta "lười" nên phải kéo dài ra để mình còn kịp tham gia đó giảm âm lượng tới mức thấp nhất)
-
QuỷCa ·
Ngon, đg lười cứ để cuối event r tham gia thôi.đh thật tâm lý a
-
Ừ...dành thời gian để cảm nhận và tham gia nha ^^!
May quá,mình vừa mới tham gia YY,mà thấy event (chắc ý là sự kiện,chắc vậy) nào cx phải cần linh thạch với tử linh thạch cả,mình xin phép làm 1 bài thơ ạ:
Giọt mưa rơi mùa hạ
Kéo nỗi buồn đi qua
Để nói đó mình ta
Mưa ơi sao vội quá.
Một khung trời mưa bay
Để nơi ấy chiều nay
Mát lành màu mưa hạ
Ngọt ngào trong đắm say.
Em dang rộng vòng tay
ôm vào lòng nỗi nhớ
Tình yêu vô bến bờ
Em vẫn luôn chờ đợi.
Nơi phương trời nhớ anh
Uống từng giọt long lanh
Ngọt ngào trong sâu lắng
Ôi tình yêu thiết tha.
Mình biết mình viết không hay nhưng vẫn xin nhận tử linh thạch ạ,linh thạch mình biết nhưng tử linh thạch lại chưa biết là gì
-
Nắng hạ ghé hiên nhà...Mang niềm vui chợt tới...Gọi phượng hồng ra hoa...Nhuộm đỏ cả khung trời...Nhìn gió lay cành lá...Quấn quýt không muốn rời...Chợt nhớ về ngày xưa...Anh và em một thời...Xem nhau là tất cả...Nguyện bên nhau một đời...Đã hứa với nhau mà...Cớ sao người chẳng đợi...Thời gian đi vội quá...Nỗi nhớ chưa đầy vơi...Chưa kịp nhìn nắng hạ...Mưa rào đã lại rơi...!
-
À quên mất thơ thì đối với ta chỉ cần có gửi cảm xúc vào là được nha ^^! Ở đây chúng ta cần cảm xúc để tạo nên "mùa hè" mà ^^!
-
là sao ạ đh ?
-
À vì đạo hữu bảo là: "mình biết mình viết không hay"...mà ta thì chưa đủ khả năng nhận xét thơ của ai đó...nên ta chỉ có thể cảm nhận những cảm xúc được gửi vào bài thơ...mà đối với cá nhân ta, thơ có mang cảm xúc của người viết đã được tính là hay rồi ví dụ như bài thơ này ấy, hi hi ^^!
Mùa hè này là một mùa hè đi mài đít trên giảng đường đúng nghĩa, phòng thì nóng mà 180 con người nhét vào... Ta thật k biết nên diễn tả ntn nữa 😫
-
Đến một ngày rất lâu của sau này...khi ta ngồi trong căn phòng chỉ có một con người thì lúc đó ta sẽ tự biết cách để diễn tả cảm giác về mùa hè trên giảng đường năm ấy của mình nha...!
-
nghe giống 'dằn mặt' dữ z dh
-
Hi hi ^^!
-
Số_0001 ·
ấy Minh ca,sao đổi avt rồi
-
Số_0001 ·
nhầm giới tính,bản tôn tại hạ là nữ
-
meo mẻo mèo meo à
Mùa hè này. Mọi người tất bậc thi văn lý toán .... Vv còn ta thì phải ôn thi lại thể dục
-
Vì mỗi người có cảm nhận về mùa hè khác nhau nên cũng sẽ có những trường hợp đặc biệt như đạo hữu xuất hiện đó ^^!
Mùa hè năm chúng ta 3 tuổi, cậu còn nhớ không?
Tôi và cậu tranh nhau một cái đinh, tranh đến sứt đầu chảy máu. Rõ ràng là tôi "chiếm" trước, vậy mà cậu cứ khăng khăng cái đinh đó là của nhà cậu. May cho cậu đó, nếu hôm đó không có bà bán chè thì tôi xơi cho cậu một trận nên thân.
Mùa hè năm bốn tuổi, sao tự nhiên tôi lại muốn kết bạn với cậu nhể. Tự nhiên tôi thấy cậu dễ thương ghê vậy, mặc dù trước đó tôi còn thề phải cho cậu một bài học nhớ đời. Có lẽ nụ cười ấy của cậu đã khiến người thù dai như tôi "rung rinh", chết thế chứ
Cũng chẳng biết từ khi nào tôi với cậu trở thành bạn thân. Nhớ ly thuốc độc tôi với cậu chế ra không, giờ tôi cũng không nhớ tôi giấu ở đâu nữa rồi, tiếc thật a. Tại cậu cả đó, tôi đã nói cứ vứt đi rồi mà cậu cứ bắt tôi đi giấu cho bằng đc. Giờ thì vui rồi, cậu thì về trước không đi đào, tôi thì quên mất chỗ, giờ cậu đền cho tôi thế nào đây ^^
Đến bây giờ, tôi cũng ko hiểu tại sao cậu lại trở thành bạn của tôi. Thực sự ấy, ban đầu tôi ghét cậu lắm luôn
Mùa hè năm chúng ta năm tuổi, tôi với cậu đi học chữ. Chẳng hiểu loanh quanh thế nào tôi với cậu lại học chung một lớp a. Tôi vẫn nhớ mãi cái dáng vẻ ngốc nghếch của cậu, hằn học tôi cả ngày chỉ vì tôi đc cô khen.
Mùa hè năm chúng ta lớp 2, tôi với cậu cùng nhau " bỏ nhà ra đi" Đều là tại cậu, tự nhiên rủ tôi đi tìm kho báu, may mà ba tôi tìm đc chứ không có lẽ tôi với cậu nằm xuống lỗ mà tìm kho báu rồi
Mùa hè năm chúng ta lớp ba, tôi với cậu cãi nhau to một trận. Lần này thì là vì tôi làm mất bộ làm kem mà cậu thích nhất. Cậu nói cho đã vô, cho cố vô, chửi cho hăng say vào, cuối cùng còn không phải nhờ tôi thương lượng với cái gầm giường mới tìm ra sao 👿👿👿 Hơn nữa tôi còn nghe thấy rõ ràng, là cậu nhờ cái gầm giường giữ hộ
Mùa hè năm lớp bốn, chúng ta phải xa nhau. Cậu đi vội vàng như thế, tôi còn chẳng kịp trả lại chiếc khăn đỏ mượn cậu ba tháng ròng. Không từ mà biệt, tôi đã khóc nhiều lắm đó
Mùa hè năm lớp năm, tôi gặp lại cậu. Vẫn là nụ cười rạng rỡ vô ưu đó, tựa như một thứ huyền bí vô thực. Có lẽ cả đời này tôi cũng sẽ không quên, nụ cười của cậu năm đó, khi tôi tạt cả ba quả bóng nước vào lưng cậu. Tựa như ánh nắng xuyên qua hạt mưa lấp lánh vậy, đẹp đến mức khiến người ta cảm giác như một giấc mơ, không cách nào chạm tới, chỉ cần chạm khẽ là sẽ tan biến vào hư vô
Mùa hè năm đó có cầu vồng. Cầu vồng trên trời, cầu vồng trên môi cậu, và cậu vồng tại tim tôi
-
Mùa hè năm 3 tuổi..."mùa hè của sự gặp gỡ", tuy nguyên nhân gặp nhau không bình yên cho lắm ^^!...Mùa hè năm 4 tuổi...mùa hè của tình bạn, đôi lúc tình bạn được tạo ra thật bất ngờ nhỉ ^^ chỉ là vào lúc ấy với con người ấy và nụ cười ấy vậy là đủ...À với cả hình như bài học nhớ đời cũng có được tạo ra đó chứ...tình bạn...!...Mùa hè năm 5 tuổi...mùa hè của thương nhớ, đâu cần phải cứ tươi đẹp thì mới thương nhớ...đôi lúc chỉ là sự ngốc nghếch và giận hờn nhỉ ^^!
-
...Mùa hè lớp 2...mùa hè của kỷ niệm và kỷ niệm mang tên "bỏ nhà ra đi" hay ghê ha ^^!...Mùa hè lớp 3...mùa hè của xích mích, đôi lúc cãi nhau cũng tạo nên mùa hè nhỉ ^^!...Mùa hè lớp 4...mùa hè chia xa, xa nhau nhưng không nói tạm biệt thì có nghĩa là còn gặp lại nhỉ vì còn chiếc khăn đỏ chưa trả nữa mà ^^!...Mùa hè lớp 5..."mùa hè của sự gặp gỡ", nó lặp lại rồi...liệu có thể lặp lại nữa được không...?...Mùa hè năm đó...mùa hè của chúng ta - tôi và cậu...!
-
Đôi lúc mùa hè không cần phải có hoa phượng hay những tia nắng ấm áp mà chỉ cần có tôi và cậu cũng có thể tạo nên "mùa hè" nhỉ...!
-
cố lên. Ta tin muội sẽ có thể vượt qua mọi thứ mà
Chợt nhớ về một khoảng trời xa lắm
Thuở thơ ngây vội vã giọt mưa chiều
Chợt ghé vào rồi vội vàng chạy mất
Bỏ lại tôi bỏ lại những cánh diều
Phượng đau lòng đốt lên nhành hoa thắm
Mưa lặng khóc phủ lên hạ xa xăm
Nắng khẽ nghiêng trôi về miền xanh thẳm
Gió heo may khơi nhịp khói tơ tằm
Đừng khóc nữa, điều gì thao thức lạ
Áo ai vương theo màu nắng hao gầy
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Nhánh hoa tàn trộm gửi những ngày xa
-
Nhìn nắng hạ thắp lên bao nỗi nhớ...Ngắm mây bay thơ thẩn tự bao giờ...Nơi ngõ nhỏ có đôi hàng phượng nở...Nhuộm sắc trời nhuộm luôn cả tuổi thơ...Gió lay nhẹ mang theo niềm trăn trở...Cánh hoa rơi bỏ lại bao thẫn thờ...Mưa rào tới nhẹ nhàng nhưng cứ ngỡ...Ngỡ một mai phủ kín cả ước mơ...Rồi mai đến nếu đôi lần lầm lỡ...Tìm về đây nơi có hạ nương nhờ...Hạ vẫn thế xinh đẹp từ muôn thuở...Để lòng ta trao gửi những vầng thơ...!
Ba năm trong mỗi cái nhìn Thời gian trôi mãi, có chờ mình ai? Cớ sao tranh cãi đúng sai, Cố giành phần thắng mà sai càng nhiều. Chẳng ai nhường trước mấy điều, Buông lời mắng chửi để chiều bản thân. Cô mình khuyên giải mấy lần, "Gà cùng một mẹ!" Có lần nào nghe? Chạy đi tách nhóm, tách phe Để cô khổ cực, khắt khe chính mình. Chẳng ai mong muốn hòa bình, Chẳng ai để ý tới tình trò cô. Chẳng ai buông bỏ hồ đồ, Chẳng ai chịu nghĩ cho cô một lần. Ba năm trong mỗi cái nhìn, Năm đầu ngờ ngạc, năm hai cứng đầu. Năm ba thấu hiểu chút sầu, Chị em đấu đá mà rầu bao nhiêu.
Đang đau buồn vì cô giáo và mấy đứa bạn gank nhau,mùa hè này của ta chắc khong toàn vẹn rồi
-
Tuy không toàn vẹn nhưng nó sẽ trở thành một trong những mùa hè đáng nhớ ấy...vì sao nhỉ...vì nó không vẹn toàn...!
-
cho ta xin tlt để đọc truyện ạ
-
Ừm ^^! Cảm ơn vì cảm xúc của bài thơ nhé ^^!
-
đa tạ đạo hữu,ta sẽ ghi nhớ phần ân tình này
kỉ niệm ngay trong năm nay: nghỉ hè duy nhất mà ta phải nhấc đít đi học giữa cái trời nóng như cái lò thế này chỉ vì thi hs giỏi cấp tỉnh để lấy điểm cộng vào đại học mà trong khi ta muốn cắm rễ ở nhà suốt ngày ToT
-
Muốn đạt được thứ mình cần thì phải chấp nhận hy sinh một ít thứ mình muốn chứ ^^!
Mùa hè tiếng ve kêu ồn ã
Cơn mưa hè bỗng chốc lại ngang qua
Tôi gặp em khi em vừ vấp ngã
Úp mặt xuống đường người xe vẫn đi qua😁😁😁
Ta nhận lt nhé
-
thơ thẩn luôn
-
Úp mặt trên đường xe vội vã...Người qua mặc kệ những người qua...Dù mưa nặng hạt đời xô ngã...Nắng hạ vừa lên lại vượt qua...! (Chỉ cần ánh nắng trong tim vẫn tồn tại thì dù mưa cuộc đời có vùi dập đến đâu cô gái ấy vẫn sẽ vượt qua nha...!)
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi chàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
2.
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành
Xuân qua hè đến phải đành
Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi .....
Thời gian thoăn thoắt như thoi
Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn
Hai mươi năm xa mái trường
Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ
Học trò đầy ắp mộng mơ
Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn
Xin góp hai bài thơ ạ. Nếu đc muội xin nhận tlt nhé
-
Chắc vì tham gia vội quá nên chưa kịp đọc thể lệ là phải tự viết nha ^^! Mà chắc đọc xong hai bài thơ này có nhiều cảm xúc lắm nên mang vào đây luôn nhỉ...! Thôi thì ta nhận cảm xúc được góp vào sự kiện nhé...còn thơ thì để ta bù ^^!
-
Hè nào quanh quẩn ở bên...Mang bao kỷ niệm chẳng quên bao giờ...Hè nào ngơ ngẩn ngẩn ngơ...Ngắm hoa phượng nở thẫn thờ trông mong...Hè nào vẫn ở trong lòng...Qua bao năm tháng vẫn không phai mờ...Hè nào chứa cả tuổi thơ...Nơi tôi khôn lớn vẫn mơ mộng về...
-
...Hè nào nắng phủ triền đê...Thắp bao nỗi nhớ đẹp ghê mùa hè...Hè nào có bạn có bè...Sân trường văng vẳng tiếng ve gọi bầy...Hè nào vẫn sẽ ở đây...Cho tôi ghi nhớ người thầy năm xưa...Hè nào lắm những cơn mưa...Lấm lem vạt áo vẫn chưa về nhà...Hè nào rồi cũng sẽ qua...Chỉ còn ký ức bên ta trọn đời...!
Mùa hè làm ta nhớ nhất là vào năm lớp 4. Năm đó, ta đi biển chơi, đi có 5 ngày thôi. Mà trời ơi đi biển về cân thử ko ngờ tăng 5 cân luôn, nghĩ mà khiếp luôn!!!
Muội nhận tlt nhé
-
Thay vì nghĩ đến cân nặng thì nghĩ về biển đẹp sẽ bớt tổn thương hơn đó ^^!
mùa hè thì chắc là năm lớp 8 rồi. Hè đó chỉ vs 1 cái điện thoại phím mà ta đã cày truyện cả ngày lẫn đêm. Đến nỗi đi học vào buổi chiều tối là mắt lại hơi mờ, may mà đợi tiếng mắt nó bình thường trở lại.
Nhận gì ca biết rồi đó
-
tán tu giàu có mà
-
Một điện thoại một tay bình thiên hạ...Một bàn phím nhất chỉ định giang sang ^^! (Quả là cao thủ trong giới cày truyện mà ^^!)
một mùa hè đáng nhớ là năm lớp 9 ta đi thi trường chuyên, lần đầu tiên được thưởng thức những món ăn ngon, những món ăn mà ta chưa từng đc ăn Nghĩ lại thì cũng ko vui vì lần đó đi trât vì thiếu điểm tiếng anh
Nhận tlt nha ca!
-
Một chút vui xen lẫn một chút buồn...Mùa hè năm ấy vấn vương bồi hồi...! (Chính vì như thế nó mới là mùa hè đáng nhớ nhỉ ^^!)
Mùa hè năm lớp 9 t đc vào miền nam chơi. Lần đầu tiên đc đi chơi xa nên đã thỏa thích ăn uống. Kết quả là trọng lượng lên hơi bị nhiều. Từ ngày đó là cân nặng lại tăng đến tận bây giờ
Nhận tlt ca ơi....,3
-
Bản thân đã được thỏa thích ăn uống rồi thì cũng phải cho cơ thể thỏa thích tăng cân chứ...một mùa hè công bằng thế còn gì nữa ^^!
mùa hè năm lớp 7 là lần đầu tiên đi bơi. Đi học bơi gặp được nhiều người quen. Thế là thân đến lớp 8,9,10...luôn. Thế ms nói đi nhiều nơi để kết bạn nhiều hơn...
nhận tlt
-
Mùa hè năm ấy đi học bơi...Gặp được người quen ở cùng nơi...Bơi thì có thể học không tới...Chứ bạn thì gặp vẫn phải chơi ^^! (Quả thật là cao thủ không bằng tranh thủ mà ^^!)
Mùa hè đáng nhớ nhất hả? Là năm ta học lớp 8. Từ một cô gái hồn nhiên vô tư đc cha mẹ bao bọc, che chở, sau một đêm đã trở thành một đứa trẻ cứng cáp, mạnh mẽ, già dặn một cách kì lạ
Năm đó, cha mẹ ta li dị
Năm đó, ba ta mang tài sản của mẹ ta bỏ đi biệt tích
Năm đó, mẹ ta bệnh nặng
Năm đó, ta trở nên trưởng thành
-
hình như chuyện này có chút không phù hợp thì phải. Nếu đh không thích ta có thể xoá đi ạ.
-
Nếu đc thì xin đc nhận tlt nhé, ta muốn donate cho một bộ truyện mà lại chẳng còn tí nào
-
gckm ·
đh mạnh mẽ thật 1 thằng con trai như ta chư chắc đã có thể làm đc
-
Không sao đâu, mùa hè ghi nhớ sự trưởng thành của một cô gái...tuy không tốt đẹp...nhưng mà cũng là mùa hè đáng nhớ nha...!
-
Nhớ vì những gì ta đã vượt qua...nhớ để có thể biết mình đã từng mạnh mẽ như thế nào...và nhớ để tiếp tục mạnh mẽ đi về phía trước...!
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố , nơi mà không có những đồng ruộng và những hàng cây , nơi mà không có những đường làng hay sông suối như ở quê . Lúc nhỏ , mùa hè đối với tôi cũng chẳng khác gì so với những mùa khác , nếu có khác thì có lẽ là do tôi được nghỉ hè và không phải chịu áp lực từ việc học . Khi đã lớn rồi thì mùa hè đối với tôi lại càng bình thường đến lạ , những áp lực và mệt mỏi từ công việc thì mùa nào cũng giống nhau cả . Nhưng , có một mùa hè mà tôi đã cảm nhận được sự khác biệt , đó là mùa hè có em , mùa hè đầu tiên mà tôi ở bên cạnh em tôi đã thật sự cảm nhận được hạnh phúc và niềm vui , nhưng có lẽ cuối cùng thì mùa hè chỉ đặc biệt khi có sự hiện diện của em mà thôi ^^ .
Văn mình viết không được tốt lắm , mình xin LT nhé
-
Sinh ra ở mỗi nơi khác nhau chúng ta lại có cái nhìn và kỷ niệm về mùa hè khác nhau...nhưng mà việc gặp được những người bạn đặc biệt trong mùa hè, thì dù sinh ra ở đâu chúng ta cũng có thể gặp được nhỉ...ở quê hay ở thành phố không quan trọng - quan trọng là họ mang ý nghĩa như thế nào trong cuộc sống của chúng ta...!
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương .....
Cùng với điệu nhạc Hebanera vậy là tất cả đã qua rồi, còn lại sẽ chỉ là kí ức, ngày xưa nghỉ hè được 90 ngày, ngày nay ko biết có được 3 cái 9 ngày không nữa. Dù đã qua thời học sinh, nhưng mỗi lần nhìn hoa phượng nở, nghe tiếng ve kêu lòng vẫn nao nao. Nhiều khi lại nghĩ giá mà mình được trùng sinh nhỉ.....
-
Mùa hè của hiện tại có thể lấy đi nỗi buồn của chúng ta nhưng mà không sao, chúng ta cũng lấy đi của mùa hè những ký ức tươi đẹp nhất rồi...! Mùa hè và nỗi buồn có thể thay đổi theo thời gian nhưng mà ký ức thì sẽ mãi mãi luôn như vậy...!
Đã lâu lắm rồi ta không còn để ý đến mùa hè, với ta chỉ còn mỗi 2 mùa là mùa kiếm tiền và mùa thất nghiệp. Từ năm nay ta lại bắt đầu quan tâm đến mùa hè, vì có người rất quan trọng với ta đang đi học. Khi quan tâm mới chợt nhớ biết bao nhiêu kỉ niệm, nhớ nhất là lần chia tay vào mùa hè cuối cấp 3, lưu bút truyền tay viết cho nhau bao nhiêu là gửi gắm và những lời chúc.
Ta còn nhớ ngày ấy khi viết lưu bút hầu như tất cả đều ghi những lời chúc gần giống nhau, cho đến hôm cô bạn mà ta rất thích đưa quyển lưu bút để mang về nhà viết, vì là người đặc biệt nên muốn viết cái gì đó thật đặc biệt, để lưu bút trên bàn ngồi nghĩ cả buổi tối mà chả biết viết gì, hôm sau mấy thằng bạn ghé chơi trong khi ta không để ý thế là bọn nó viết hộ luôn cho.... khi biết rồi thì chỉ còn biết méo mặt....
-
Mối tình đầu hở huynh?
-
Mối tình đầu của huynh là năm huynh 5 tuổi cơ.
-
Tuy không thể viết được dòng lưu bút đặc biệt nhưng mà cũng có một điều đặc biệt được tạo ra đó chứ...chính là người duy nhất không viết lưu bút...!
-
Và cũng mùa hè ấy trong ký ức của tôi cũng vĩnh viễn có một người bạn luôn tồn tại ở đó nhỉ...!
Mùa hè năm nay rất ý nghĩa. Năm học cấp 3 đầu tiên đã kết thúc nhưng tui không vui chơi, bỏ bê học tập. Năm nay nhờ dịch Corona, tui có nhiều thời gian hơn, ngồi trò chuyện với chính tui, thấu hiểu con người tui. Năm nay tui bớt nông nổi hơn những năm trước, dù không thay đổi quá nhiều nhưng tui cảm giác tui sắp trưởng thành rồi 🌸🌸🌸.
Hè năm nay tui muốn làm những điều mình muốn, học hỏi nhiều thứ mới mẻ, chuẩn bị cho ngày rời xa gia đình, tự lập... Hy vọng năm nay sống thật ý nghĩa! Cố lên tui ơi🌸🌸🌸
-
Đã hy vọng rồi thì phải hy vọng mùa hè năm nào cũng sẽ cố gắng sống thật ý nghĩa luôn đi chứ ^^! Vì ý nghĩa của mùa hè là do chúng ta quyết định mà ^^!
Mùa hè năm ấy ta lần đầu tiên gặp muội
Muội là mối tình đầu của ta
Lần đầu tiên ta thấy muội, ý nghĩ đầu tiên của ta là...sao lại có người đanh đá thế nhỉ.
Lần thứ hai ta gặp muội, ta lại nghĩ, đúng là có hơi ghê gớm thật, nhưng quả thật có chút đáng yêu
Lần thứ ba ta gặp muội, ta liền nghĩ, tuy là có hơi mồm miệng nhanh nhảu nhưng lại là khẩu xà tâm phật. Hoá ra, muội thực sự rất thiện lương
Lần thứ tư ta gặp muội, ta nhìn thấy muội đang khóc. Lúc đó là ở trường học, thực sự có rất nhiều người đến dỗ dành muội, vậy nên ta, đến cuối cùng vẫn là không dám nói với muội câu nào. Khi đó ta mới biết, hoá ra mạnh mẽ cũng chỉ là vẻ bề ngoài, muội cũng có khi yếu đuối
Lần thứ năm ta gặp muội, có hơi không đàng hoàng lắm. Ta phát hiện ra lớp ta có thể nhìn xuống lớp muội, hơn nữa là nhìn thấy rõ nơi muội ngồi. Lúc đó muội đang ôn bài thì phải, bộ dáng tập trung nghiêm túc của muội, quả thật rất đáng yêu.
Sau đó muội chuyển chỗ. Ta hụt hẫng mất mấy ngày liền. Cũng hên là 2 tuần sau tổ muội lại chuyển về nơi cũ
Ta luôn không dám đối diện với việc ta thích muội, không dám dũng cảm nói ta yêu muội, ko có can đảm đường đường chính chính tỏ tình với muội. Ta chỉ có ở đằng sau âm thầm quan sát, bảo vệ an toàn cho muội. Đối với ta vậy cũng đủ rồi
-
Cảm ơn đạo hữu vì đã mang cảm xúc của mình vào tham gia sự kiện nhé ^^!
Mùa hè, mùa nắng, mùa xa vắng Mùa phượng, mùa thi, mùa chia ly Mùa mà ước mơ đến rồi đi Mùa mà cảm xúc thấy lạ kì
Nắng về trên tiếng ve kêu râm ran ngoài trời, trong cái nóng như lửa hằn lên vặt áo.Màu tháng 5 đi qua tuổi trẻ như đánh dấu một lần ta vững bước vào đời. Phượng đỏ giữa ánh nắng rực rỡ, bằng lăng ngơ ngác tím, hồng và hoa sen trắng tinh khiết đầy tình cảm thơ mộng, hoa điệp vàng trải thảm người đi. Tháng 5 đến rồi, tháng của mùa phượng, mùa thi và tháng của những chia ly trong nuối tiếc. Chúng ta đã, đang và sẽ đi qua tháng 5 yêu dấu một thời. Ngày xa thầy cô, xa bạn bè và mái trường yêu dấu sao không buồn cho được. Có ai mà không lớn dần theo năm tháng, có ai hiểu được yêu thương trọn vẹn là khiến người ta phải xuyến xao, khắc ghi nhớ mãi một thời. Ta cần TLT 🤤🤤🤤🤤🤤🤤🤤
-
Phải là tự viết nha copy trên mạng không được tính đâu ^^! Thử nghĩ về một kỷ niệm gì đó mà bản thân ấn tượng trong mùa hè hay kể về câu chuyện của mình đi chỉ vài dòng thôi mà...tự viết bằng cảm xúc của bản thân đi ^^!
vào mùa hè năm lớp 8, khi đang dạo chơi trên con đường nhỏ ven làng. Tôi lụa qua lụa lại, tay cầm cái cần câu. Lúc giá thổi qua, nắng chiếu vào, hương hoa bay phấp phới thì oạch.....bay xuống ruộng........
Tình hình là thế đấy mn!!!!
-
Có lẽ đây là một trong những cú bay xuống ruộng thơ mộng nhất của ngày hè ấy ^^!
Mùa hè năm lớp 9 hay 10 gì đấy mình bị điện giật, nằm viện suốt hè. Vừa đau vừa ức vì phải nằm yên một chỗ mấy tháng ròng không được chơi bời gì. Một câu chuyện cực buồn. Mình mới gia nhập, ko biết lt với tlt là gì cả. Nhưng nếu đc thì bạn cho mình xin tlt nhé ( tại mình thấy mọi người toàn xin cái này )
-
Đúng là thảm thật, cảm giác tới hè mà nằm viện nhìn trời xa xăm suy nghĩ về lũ bạn đang đi chơi thì buồn khỏi nói luôn...!
[Chia]
Nói rằng quên,anh ơi không thể quên
Bảo rằng nhớ,thật lòng không dám nhớ
Mỗi độ hè về quặn nỗi niềm trăn trở
Ai pha mực cho ta họa bài thơ.
...
Anh muốn em quên dù em không muốn nhớ
Đẩy lại đẩy qua sao giống một bàn cờ
Cứ phải lừa nhau cho nỗi nhớ thẫn thờ
Muốn nói thật lòng,mà làm sao khó nhỉ.
Xin nhận tlt ạ
-
Duyên một chữ, khắc nên ngàn nỗi nhớ...Phận một người, trọn đời ở bên nhau...Mùa hè ấy dẫu muôn vàn cách trở...Người bên ta chẳng ngại mọi khổ đau...Ngàn nỗi nhớ như ngàn cánh hoa nở...Phận đã nên vốn dĩ chẳng tàn đâu...Tâm tĩnh lặng chỉ một lần hé mở...Vào một lần vào mãi mãi về sau...!
-
Vì bài trên là [Chia] nên bài này sẽ là [Hợp] nhé ^^!
-
đa..đa tạ đạo hữu !
đã được nhận quà nha , đa tạ dh ^^!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!