Ở trong một cánh đồng hoa
Có loài cỏ dại búng mình vươn cao
Hoa thơm khoe sắc thanh tao
Cỏ kia chẳn thể hòa mình vào hoa
Ở đời lắm loại cỏ hoa
Làm sao có loại cỏ nào thành hoa
Chỉ nhờ sức sống •xa hoa•
Cỏ cao hết thẩy chúng hoa nơi này
Dù cỏ có cao thế này
Người vào củng chỉ ngắm nhìn trăm hoa
Mấy ai bỏ mắt liếc qua
Nhìn ngắm cỏ dại giữa hoa trăm loài ?
-
Id muội đây : Trong tin nhắn ấy. Hổm giờ muội ko onl yy nên ko đọc dc tin nhắn
-
ừm được rồi để ta check
Cỏ nào bằng của tiên tử
-
Vị ca ca này thật biết trêu hoa ghẹo nguyệtnha. Thiệt là có ý tứ a
Nỗi niềm chia sẻ xa gần
Đong đầy kỷ niệm tuổi xuân một thời
Cánh cò cõng nắng chơi vơi
Thuyền trăng bơi giữa biển trời đầy sao
Tâm hồn trong sáng thanh cao
Trái tim mơ mộng nương vào tình thơ
Đò xưa bến cũ xa mờ
Bụi trần phủ kín ngẩn ngơ thương thầm
Đời muôn nốt nhạc thăng trầm
Sóng xô biển hát thi nhân thảo lời
Bồng bềnh mái tóc sương rơi
Dáng chiều hiện rõ trang đời đã qua…
Có ta chẳng ngại đường xa
Vạn dặm đến xem loài "hoa kiêu kỳ"
Trăm hoa chẳng thể so bì
Cớ sao cỏ dại không thể hơn hoa!
-- Đạo hạnh nông cạn nên vị tiên tử này đừng chê ^^!
Trách chi thân phận cỏ hoa
Cỏ hoa có khác cũng do ông trời.
Dại tươi cũng ở cuộc đời,
Cũng một vai vế, cũng chơi vơi mà.
Sắc hương có khác chi xa,
Hoa là tươi thắm, cỏ là dại hoang,
Hoa lớn dưới mái đường hoàng,
Cỏ như nước chảy đá mòn mà sinh.
Đoái hoài chi chuyện hòa mình,
Tự cười tự bước, tự chinh phục đời.
Cỏ hoa rồi cũng gọi mời
Tìm tri âm thưởng hương trời đã cho.
Tri âm chưa có chẳng lo,
Duyên rồi sẽ đến, phận do chính mình.
-
Ân đa tạ lời khuyên !
Dù sao cũng chỉ ngắm hoa
Sắc hoa tuy đẹp nhưng mà chóng phai
Còn cỏ sức sống dẻo dai
Vươn mình đón nắng ban mai mỗi ngày
Mặc cho mưa gió suốt ngày
Mặc cho bão táp tung bay vững vàng
Sức sống mãnh liệt muôn vàng
Nhưng luận về sắc chả bì được hoa
Nên người đến chỉ ngắm hoa
Cỏ tuy cố gắng vẫn là cỏ thôi.
Hoa đẹp thỳ vạn người khen. Cỏ kia xanh mướt bon chen đầu tường. Ba mùa bão tố phong sương . Nơi cỏ còn mãi hoa vương mất rồi.